Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 639 - Chương 639 - Chuyện Ngoài Ý Muốn

Chương 639 - Chuyện ngoài ý muốn
Chương 639 - Chuyện ngoài ý muốn

Không chút do dự, Bạch Mộ Hi giơ bàn tay ngọc chạm vào Hứa Nguyên.

Trong tích tắc tiếp theo, Hứa Nguyên chỉ cảm thấy được ‘Đạp Hư trảm’ đã được mình vận sức chờ phát động bất ngờ bị ngoại lực kích hoạt.

Ầm ầm!!!

Một tiếng nổ lớn vang vọng tới bên tai, đá vụn tung bay vắn lên mặt khiến cho có chút đau đớn.

Đến khi Hứa Nguyên kịp phản ứng lại, thân hình của hắn đã xuất hiện ở bên ngoài hành lang cách đó hơn mười trượng.

Vị trí mà hắn vừa đứng, đã bị con Mặc Xà khổng lồ dữ tợn chiếm cứ, tốc độ nhanh đến mức làm cho mắt thường hoàn toàn không nhìn thấy.

Hành lang rộng lớn đường kính hơn hai mươi trương, vậy mà bị con Mặc Xà chiếm lấy một phần ba, trên đầu có cái sừng sắc nhọn, hai bên đầu lâu to lớn mọc ra một đôi cánh thịt dữ tợn.

Đặt ở trong thế giới yêu thú thì hình thể của con Mặc Xà này cũng không tính là lớn, thậm chí còn không to bằng bản thể Thất Sinh Mãng của Cơ Thanh Nguyệt lúc trước.

Lân giáp màu đen trải rộng quanh vết thương không có cách nào khép lại, nói lên thương thế của nó vào giờ phút này đã rất nặng. Nhưng mặc dù như thế, uy áp khủng bố phát ra từ trên người Mặc Xà này cũng làm cho Hứa Nguyên có phần không thở nổi.

Quá gần.

Hứa Nguyên nhận ra đã thật lâu rồi bản thân mình không gần với tử vong như thế.

Thế nhưng cũng may là mục tiêu của con Mặc Xà này không phải là hắn, mà là chiếc nỏ trận văn tỏa ra uy năng khủng bố kia.

Dường như tất cả mọi thứ vào giây phút này đều đã ngừng lại, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía đầu rắn, sau đó, hắn nhìn thấy một bóng dáng nữ nhân khoác áo choàng đỏ.

Một tay Lý Thanh Diễm cầm chuôi đao, tay còn lại đặt ở thân đao, mà thân đao cứng cỏi kia đang cắm thẳng vào ngay cạnh chiếc sừng trên đỉnh đầu Mặc Xà.

Hai dặm vách đá dưới chân Lý Thanh Diễm đều vỡ vụn, để lại một khe rãnh thật sâu từ phía xa kia vẽ tới đây, mà ngay phía sau nàng khoảng một trượng là chiếc nỏ trận văn do Bạch Mộ Hi điều khiển.

Chỉ trong chớp mắt, vậy mà nàng cũng bị lực lượng cường đại của con Mặc Xà từ ngoài hai dặm kéo tới...

Cánh tay nắm xích đao của Lý Thanh Diễm đang phát run, nhưng ngay chớp mắt sau đó, nàng lại thấp giọng gầm lên: “Bạch Mộ Hi, thất thần làm cái gì?!”.

Dứt lời, tóc dài xõa tung bay, nguyên khí đỏ rực tuôn trào ra bốn phía, Lý Thanh Diễm phảng phất giống như một con phượng hoàng lửa đang thiêu đốt bản thân. Giày hoa sen đạp mạnh xuống dưới, mặt đất lập tức vỡ vụn ra, chiến đao được vung mạnh ra.

“Hítttt hítttt....”

Thân hình khổng lồ của Mặc Xà ngay lập tức bị nàng chém xuyên qua theo vết rách có sẵn trên đỉnh đầu.

“Uỳnhhhh...”. Bạch Mộ Hi khống chế nỏ trận văn bắn ra mũi tên cuối cùng.

Mũi tên phá không mang theo uy lực không thể địch nổi bắn tới hàm dưới của Mặc Xà.

“Xìiii....”

Không có bất kỳ cản trở nào, lân giáp cứng cỏi ở nơi hàm dưới của Mặc Xà bị xuyên thủng ngay lập tức, mũi tên xuyên vào trong đầu của nó, nhưng như vậy vẫn chưa phải là kết thúc.

Mũi tên sắc bén dài hơn nửa trượng xuyên phá qua, động năng vẫn không giảm, tiếp tục xoắn tròn đi sâu vào trong lớp gân cốt dẻo dai trong đầu, sau đó đâm xuyên qua đỉnh đầu của Mặc Xà, khảm sâu vào trong đỉnh của động quật.

Chỉ trong chớp mắt. Đạp Hư trảm.

Thân hình Hứa Nguyên biến mất tại chỗ, xuất hiện ở phía sau hai nữ nhân, đang muốn nói chuyện, đã cảm giác được một mùi hương thơm ngát xộc vào mũi.

Bạch Mộ Hi đạp mạnh xuống dưới chân, ôm lấy hắn chạy như điên về phía sau.

Mặc dù đầu đã bị xuyên thủng, mặc dù sừng nhọn trên đỉnh đầu bị chặt đi, nhưng Mặc Xà vẫn không chết.

Trong tích tắc mà âm thanh chưa từng xuất hiện, đầu tiên hai cánh thịt khổng lồ của Mặc Xà đập mạnh chống đỡ thân hình ngẩng lên, và đồng thời cái đuôi dài khổng lồ đang chiếm cứ trên mặt đất biến thành một chiếc roi dài quất tới Lý Thanh Diễm với tốc độ mắt thường không thể nào nhìn thấy được!

Oành!!

Một tiếng trầm đục vang lên, tàn ảnh màu sắc đỏ hồng giống như đạn pháo lập tức biến mất tại chỗ, bay ngược vào trong bóng tối phía xa xa, tốc độ cực nhanh vượt qua cả Bạch Mộ Hi lôi Hứa Nguyên đang trốn chạy.

“Khục... khục...”

Lý Thanh Diễm ho khan, từ trong miệng phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Dị quỷ Thuế Phàm cảnh có lực lượng quá lớn, cho dù là trong nháy mắt khi đuôi của Mặc Xà quét tới, nàng đã kịp rút thân đao ra ngăn cản, nhưng nguyên khí vẫn bị cuồng loạn như cũ.

Nhưng gần như là trong nháy mắt, Lý Thanh Diễm ở trên không trung đã kịp điều chỉnh thân hình, nguyên khí ngưng tụ thành một khối, giày hoa sen mạnh mẽ đạp ra, lần thứ hai vọt tới hành lang hắc ám cấp tốc rút lui khỏi Mặc Xà trọng thương đuổi theo.

Cảm nhận được âm thanh đại địa rung chuyển ở phía sau, Hứa Nguyên dùng bản năng ôm chặt lấy thân thể mềm mại không xương của Tiểu Bạch, cảm nhận được nhiệt độ ấm áp của cơ thể nàng truyền ra mới có thể thu lại được chút ít cảm giác an toàn.

Bình Luận (0)
Comment