Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 728 - Chương 728 - Ngoại Vật

Chương 728 - Ngoại vật
Chương 728 - Ngoại vật

Dừng một chút, Hứa Nguyên gọn gàng linh hoạt quay qua Lạc Hi Nhiên hỏi:

“Hi Nhiên, ngươi còn có thể luyện dịch Nghịch Mệnh không?”

Vấn đề bây giờ không phải là dịch Nghịch Mệnh không thể loại bỏ mệnh nguyên của Khải mà là lượng dịch Nghịch Mệnh không đủ.

Lạc Hi Nhiên đang đắm chìm trong suy nghĩ, nghe vậy liền vô thức đáp:

“Dược liệu đủ là có thể luyện chế, nhưng đã trôi qua vạn năm, có lẽ rất nhiều dược liệu đã tuyệt chủng, thuốc phụ còn đỡ, nếu thuốc chính tuyệt chủng thì việc dùng thuốc ngang bằng thay thế sẽ ảnh hưởng đến toàn thân, cần rất lâu để cải thiện và kiểm chứng, thời gian không đủ.”

Hứa Nguyên sờ cằm, trong mắt hiện lên suy tư.

Hắn biết dược liệu chính được ghi lại trong sổ ở đâu.

Nhưng nếu như thật sự cần phải luyện chế thì nguồn của thông tin này có lẽ phải ụp lên đầu Lạc lão đầu.

Trong lúc suy nghĩ, Hứa Nguyên lại lên tiếng hỏi:

“Nên là bây giờ thật sự không có cách?”

Lạc Hi Nhiên im lặng một lát, đột nhiên nói:

“Có.”

Hứa Nguyên mở miệng con chưa kịp phát ra âm thanh, công chúa quấn ngực bên cạnh đã giành nói trước:

“Xin tiền bối nói thẳng.”

Giọng Lạc Hi Nhiên rất ngưng trọng:

“Để tiểu quỷ ngươi thử đột phá Thánh Nhân.”

“…”

Yên lặng.

Sắc mặt Hứa Nguyên hơi cứng đờ, ánh mắt Lý Thanh Diễm khó hiểu.

Đột phá Thánh Nhân?

Trong bí cảnh của Mị Thần, có lẽ Hứa Nguyên chỉ là Nguyên Sơ, cao nhất cũng mới đột phá Thuế Phàm.

Cảnh giới và tu vi đều không đủ, làm sao có thể đột phá được đây?

Nhưng Hứa Nguyên và Lý Thanh Diễm đều không lập tức chất vấn ‘bạo luận’ trong miệng Lạc Hi Nhiên, chờ đợi lời giải thích tiếp theo của nàng.

Bà già Lạc Hi Nhiên này đã nghiên cứu dị quỷ hơn nửa đời rồi, kiến thức lý thuyết và thực tiễn đều vô cùng phong phú, không thể nào mà bắn tên không đích.

Cân nhắc câu từ một chút, Lạc Hi Nhiên huyễn hóa thân hình bằng khuẩn giáp, liếc nhìn Hứa Nguyên:

“Tiểu quỷ, kỳ thật bây giờ ngươi đã đủ điều kiện đột phá Thánh Nhân.”

“…”

Hứa Nguyên há mồm, giơ tay chỉ bản thân.

Ta mạnh như vậy à, sao ta không biết?

Lạc Hi Nhiên khịt mũi cười, giơ tay khều nhẹ sợi tóc, đôi mắt đẹp hơi nheo lại:

“Điều kiện để ngươi đột phá Thánh Nhân đều là ngoại vật.”

Nói rồi, Lạc Hi Nhiên giơ hai ngón tay mảnh khảnh lên trước mặt hai người:

“Thứ nhất, bản thân Khải là dị quỷ bản nguyên rớt ra từ Thánh Nhân, trong bản nguyên của hắn có ẩn chứa thánh nguyên của Thánh Nhân, và những thánh nguyên này cũng là một trong những lý do tại sao rất khó để dịch Nghịch Mệnh loại bỏ mệnh nguyên.”

“Thứ hai, khi còn sống ta cũng là một Thánh Nhân, mượn nhờ Huyết Thần Thạch dung nhập khuẩn giáp vào thân thể dị quỷ của ngươi, ta có thể điều khiển cơ thể ngươi để dẫn đường cho khí cơ và giúp ngươi đột phá.”

Nói xong, Lạc Hi Nhiên cười khẽ:

“Chỉ cần đột phá thất bại, thánh nguyên của Khải bị hao đi sạch sẽ, hơn nữa mệnh nguyên trong cơ thể ngươi cũng sẽ tiêu hao trên diện rộng.”

Hứa Nguyên im lặng mấy hơi, giọng nói hơi mang giật mình:

“Thì ra là thế…thất bại trong việc đột phá thành Thánh có thể làm cho cơ thể dị quỷ của ta yếu đi, khi đó mượn dịch Nghịch Mệnh là có thể biến đổi thân thể dị quỷ thành thân thể nhân tộc.”

Nói rồi, Hứa Nguyên khẽ cau mày:

“Nhưng nếu ta thật sự đột phá thành Thánh thì sao? Hi Nhiên, thành Thánh với thân thể dị quỷ, tác dụng của dịch Nghịch Mệnh…”

“Da mặt là đồ tốt.”

Hứa Nguyên: “…”

Không nói nữa, ba người đều là phái hành động, lập kế hoạch xong thì lập tức thi hành.

Sau khi khuẩn giáp dung hợp vào cơ thể, nghe theo một câu ‘Thả lỏng!’ của Lạc Hi Nhiên, khí cơ quanh thân Hứa Nguyên đột nhiên biến đổi.

Một cỗ khí cơ to lớn đáng sợ lặng lẽ tràn ra trong căn nhà đá này, uy áp tán dật trong không khí gần như bóp méo cả không gian, thậm chí còn lờ mờ nghe thấy âm thanh ù ù.

“Keng.”

Một tiếng ù ù bén nhọn vang lên bên tai, Hứa Nguyên cảm thấy mọi thứ trước mắt trở nên vô cùng chậm chạp.

Dưới sự dẫn dắt của Lạc Hi Nhiên, mệnh nguyên của Hứa Nguyên bắt đầu tự động vận chuyển trong cơ thể hắn.

Sau vài hơi, cơn đau nhói dường như đến từ bản nguyên của sinh mệnh đột kích một cách yên lặng, Hứa Nguyên chỉ cảm thấy cả người mình sắp bị xé thành từng mảnh.

Với tâm trí kiên nghị của hắn, cơn đau này cũng khiến ý thức hắn không tự chủ được mà bắt đầu trở nên không rõ.

“Tập trung!”

Lúc Hứa Nguyên sắp mất đi ý thức, từng tiếng hô to nhưng dễ nghe vang lên bên tai đánh thức hắn:

“Tiểu quỷ, ổn định tâm trí, nếu lúc đột phá Thánh Nhân mà ngươi ngất xỉu thì uổng phí cả đời.”

“Giữ tỉnh táo và khắc ghi cảm giác này đi, đó là cơ duyên lớn cho lần đột phá Thánh Nhân sau của ngươi!”

Từ giọng của Lạc Hi Nhiên, Hứa Nguyên tức thời giật mình, cắn răng kiên trì.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, trong cơn đau nhói dường như không có giới hạn này, Hứa Nguyên chợt nhận thấy một cỗ dao động năng lượng mà bản thân không thể nào lý giải được.

Một cỗ dao động Thánh Nhân, hoàn mỹ, tinh khiết, và ảo diệu.

Hứa Nguyên muốn nhớ kỹ cảm giác này nhưng không tài nào nhớ được.

Nó tựa như một lầu các giữa không trung, lại tựa như những hạt cát giữa các ngón tay.

Mà cỗ dao động độc thuộc về Thánh Nhân này chỉ kéo dài trong vài hơi liền biến mất theo một trận nổ đùng trong cơ thể, đột phá Thánh Nhân, thất bại không hề ngoài ý muốn.

Thân thể dị quỷ của Hứa Nguyên trực tiếp trọng thương, dưới sự dẫn dắt của Lạc Hi Nhiên, dược lực của dịch Nghịch Mệnh nhanh chóng nuốt chửng tất cả những thứ thuộc về dị quỷ.

Ngày đầu tiên, tu vi của Hứa Nguyên rớt về Nguyên Sơ trong cơn đau đớn, khuẩn giáp lại tróc từ cơ thể ra.

Ngày thứ hai, tu vi của Hứa Nguyên rớt về Đại Tông Sư.

Ngày thứ ba, Hứa Nguyên lại trở về với cảnh giới cường giả Ngưng Hồn.

Bình Luận (0)
Comment