Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích (Bản Dịch)

Chương 78 - Chương 78 - Mị Hồn Ma Thể

Chương 78 - Mị Hồn Ma Thể
Chương 78 - Mị Hồn Ma Thể

Chương 78: Mị Hồn Ma Thể

Ti Tử Ngư khẽ gật đầu, sau đó Chu Sâm xoay người lại chắp tay ôm quyền, nói:

“Tam công tử, nữ nhân này… Chắc hẳn nữ nhân này sở hữu Mị Hồn Ma Thể”

“Mị Hồn Ma Thể?”

Hứa Nguyên ngồi ở trên giường, miệng nỉ non một tiếng. Sắc mặt cũng biểu hiện ra vẻ cổ quái.

Thể chất này làm cho hắn nghĩ tới một loại công pháp, một trong ba loại công pháp đẳng cấp “Huyết sắc”, tên là “Đại Hợp Hoan Âm Dương Công”.

Đừng cười. Lúc trước, khi Hứa Nguyên chơi trò chơi, hắn cũng rất muốn châm chọc cái tên sến súa cũ rich này, nhưng thực sự thứ này tốt đến mức không chịu được.

Nhân vật chính trong kịch bản đi theo con đường tà đạo dùng chính là công pháp này.

Ý hồn bí pháp cộng với Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết của hắn đứng ở trước mặt người tu luyện Đại Hợp Hoan Âm Dương Công cũng chỉ có thể xem như trẻ con.

Bởi vì chưa từng tu luyện Đại Hợp Hoan Âm Dương Công nên Hứa Nguyên cũng không biết chi tiết của nó như thế nào. Chỉ biết rằng nó có thể bỏ qua vấn đề chênh lệch đẳng cấp mà một chiêu đánh bại ý hồn bí pháp của hắn.

Thế nhưng, đáng tiếc bản công pháp này lại ở trong một khe núi gần với Táng thôn, hắn không có lấy được. Hơn nữa hắn có Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết cùng với một ít ghi chú về cách vận dụng, vậy là đã đủ rồi, không cần thiết phải cải tu.

Trong công pháp kia có nói, thích hợp nhất đối với Đại Hợp Hoan Âm Dương Công chính là Mị Hồn Ma Thể. Lúc trước Hứa Nguyên cho rằng đó là chuyện đương nhiên, không lấy gì làm lạ, nhưng đến giờ phút này tự mình trải nghiệm qua rồi mới hiểu được sự khủng bố trong đó.

Công pháp kia phối hợp với hạt giống bào tử quỷ dị của Mị Hồn Ma Thể, trong vô hình có thể rút ra tu vi của người khác, khi bại lộ thì có thể cưỡng ép không chế thân thể người khác. Tệ hơn, nếu để những hạt giống kia chui vào trong ý hồn thì sẽ trở thành lô đỉnh cả đời cho người ta. Thậm chí, nếu ngày đẹp trời mà hứng thú dâng trào thì còn có thể ảnh hưởng đến tâm tình của nạn nhân, không sợ đối phương không yêu mình.

Đây chính là phối hợp hoàn mỹ.

Hứa Nguyên thu liễm tinh thần, trong đầu bắt đầu vận chuyển suy nghĩ. Đại khái tìm ra đối sách, hắn nhìn Chu Sâm, nói:

“Chu tiên sinh, ngay lập tức đem việc này báo cáo cho Hứa Trường Ca”

Tạm thời thì Hứa Nguyên còn không biết vị Tần tiên sinh kia muốn làm cái gì, vả lại không đủ thực lực, cho nên tất nhiên không cậy mạnh mà tự mình xử lý việc này.

Nhưng có thể cà khịa tại sao không cà khịa? Đây là truyền thống của nhân vật phản diện.

Muốn đánh nhỏ, đương nhiên là gọi người lớn ra rồi.

“Vâng” – Chu Sâm khom người, ôm quyền nhận lệnh.

Hứa Nguyên chậm rãi đứng lên, nhìn vào Nguyệt Nương ở trên mặt đất, nhanh chóng suy nghĩ rồi hỏi:

“Bắt Nguyệt Nương ngay về đây như này cũng có phần đánh rắn động cỏ. Chu tiên sinh, lúc ngươi đánh ngất nàng có bị ai nhìn thấy hay không?”

Đôi mắt Chu Sâm lấp lóe, nói:

“Chưa từng”

Hứa Nguyên thoáng suy tư, sau đó sai bảo:

“Vậy thì tốt. Bây giờ ném nàng lên giường của ta ở trên phòng cao nhất, nhớ phải đút vào miệng nàng một viên Mê Tâm Hoàn. Chắc hẳn tiên sinh cũng biết phải bố trí hiện trường như thế nào?”

Mê Tâm Hoàn, thôi tình tiểu dược hoàn – trợ giúp thúc đẩy “tình cảm”.

“…”

Chu Sâm thoáng suy tư, nhận ra Tam công tử không muốn kinh động vị Tần tiên sinh kia, trong lòng có một chút nặng nề.

Bắt Nguyệt Nương tới đây, có lẽ sẽ tra hỏi ra một ít tin tức thực sự giá trị, nhưng đồng thời cũng sẽ làm Tần tiên sinh cảnh giác.

Mị Hồn Ma Thể quý giá và cường đại như thế nào, không cần nói cũng biết. Vậy mà đối phương lại cam lòng dùng nó để làm mồi nhử.

Nếu Tiên Thiên Hồn Thể của Hứa Nguyên không có khắc chế nhất định đối với Mị Hồn Ma Thể, có lẽ hiện giờ Tam công tử đã bị người khác khống chế.

Muốn khống chế Tam công tử của Tướng Quốc phủ..!

Có vẻ như vị Tần tiên sinh này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Vậy xem ra nếu tin tức moi ra từ Nguyệt Nương đổi lấy sự cảnh giác của Tần tiên sinh, rõ ràng là một hành vi mất nhiều hơn được.

Đây là vì hắn hành động liều lĩnh mà Hứa Trường Thiên đang phải tính kế để chùi đít.

Chu Sâm khẽ thở dài, khom người hành lễ.

“Tam công tử, là Chu mỗ đã lỗ mãng”

Hứa Nguyên liếc nhìn qua một cái rồi khoát tay áo:

“Không sao, trước đó Chu tiên sinh cũng không biết nữ nhân này có Mị Hồn Ma Thể, cho nên có phán đoán như vậy cũng không có gì làm lạ. Đi xuống đi, chuyện kia phải làm y như thật. Nhớ rằng Nguyệt Nương là một người bán hoa lão luyện”

Chu Sâm nghe xong liền cười hắc hắc, nhưng ngay lập tức im lặng, nhắc nhở:

“Tam công tử, tuy rằng hiện giờ thân thể ngài đã khôi phục, nhưng tốt nhất ngài không nên tiếp xúc thân mật với Mị Hồn Ma Thể”

Hứa Nguyên nhìn vào Tô Cẩn Huyên, dáng người có lồi có lõm, rồi nhíu mày:

“Tại sao?”

“Ngài tiếp xúc thân thể càng lâu, tinh thần càng có khả năng bị khống chế”

Nói xong, Chu Sâm chắp tay, mặc kệ Hứa Nguyên còn đang ngây người, nhấc lên Nguyệt Nương rồi rời đi ngay.

Trong giây lát, căn phòng lại chìm vào tĩnh mịch.

Ti Tử Ngư thi thoảng lại liếc nhìn Hứa Nguyên, sắc mặt lộ ra vẻ suy tư.

Ảnh nhi thì vẫn cúi đầu, chưa từng lên tiếng.

Hứa Nguyên cứ như vậy mà gặp nạn ngay dưới mí mắt, chuyện này dường như tạo ra đả kích rất lớn với nàng.

Hứa Nguyên khôi phục lại tỉnh táo, thở dài. Im lặng một lát rồi đột nhiên nói với Ảnh nhi:

“Ảnh nhi, nàng đánh thức Tô Cẩn Huyên dậy”

“…” Ảnh nhi trầm mặc.

Bình Luận (0)
Comment