Chương 485: Di hoa tiếp mộc.
- Dịch quán Bồ Châu ta, hiện giờ đang tu sửa bên trong, không thể vào ở. Lão phu trừ phòng giữa còn để trống phòng khách, mời Lý công bộ ở lại nhà lão phu, được không?
Lý Ngư vừa nghe, vội vàng từ chối:
- Không không, như vậy sao được, hạ quan …
- Chà chà, Lý công bộ không cần phải khách khí, phòng khách đã chuẩn bị thỏa đáng, cứ ở lại đây đi, ngày mai Lý công bộ có thể nghỉ ngơi một chút. Sau giờ ngọ, bản quan lại tới thăm, buổi chiều thiết yến trên Quán Tước Lầu, mời quan thân Bồ Châu, vì Lý công bộ chính thức đón gió tảy trần.
Triệu Nguyên Giai không nói lời nào, liền gọi người giúp đỡ Lý Ngư đi phòng khách, lại cho người đi phòng cách vách hỏi, để người nào hầu hạ Lý công bộ. Thâm Thâm, Tĩnh Tĩnh đi ra, trong lòng Triệu Nguyên Giai hiểu, kêu hai nữ nhân giúp Lý Ngư sau đó phất tay cho bốn vũ nương đang chờ hầu hạ lui xuống.
Triệu Nguyên Giai này giỏi nịnh nọt, tham quyền nhưng lại có một điểm tốt, là không ham sắc. Bởi vì có câu chẳng ai hoàn mỹ, người được người ta khen ngợi cũng không phải thánh nhân đạo đức hoàn mỹ, người xấu đại gian ác, cũng không thành người không có chỗ khen.
Sở dĩ Triệu Nguyên Giai đối với nữ sác không ham, là vì thê tử ông ta Thôi thị.
Khi Triệu Nguyên Giai là cháu của Tể tướng triều Tùy, cưới nữ tử gia tộc Thôi thị Thanh Hà, người ta năm họ bảy tông, thân phận tôn quý. Lúc trước Vũ Văn Hóa Cập nếm mùi thất bại, Triệu Nguyên Giai biết mệnh Vũ Văn thị không được lâu nữa, liền muốn chuyển đầu nhập vào Trường An Đường thị.
Kết quả gặp bọn cường đạo, Triệu Nguyên Giai dưới sự che chở bảo vệ của người nhà trốn chạy, thê tử Thôi thị lại bị cường đạo bắt, tên cầm đầu bức nàng làm áp trại phu nhân của mình, Thôi thị nghiêm trang cho biết:
- Ta sĩ đại phu nữ, là thê của Phó xạ, hôm nay bị làm nhục, sẽ chết ngay lập tức, cuối cùng không phải tặc phụ.
Thủ lĩnh cường đạo giận dữ, xé nát y phục của bà ta, ý đồ cưỡng ép ô nhục bà ta. Thôi thị sợ bị làm nhục, giả vờ khuất phục, dụ dỗ cường đạo kia cởi dây thừng cho mình, Thôi thị lập tức rút đao tên thủ lĩnh đeo, dựa cây mà đứng lớn tiếng:
- Muốn giết ta, tự nhiên mà đến, nếu tìm chết, cũng cứ đến bức bách.
Thủ lĩnh cường đạo thẹn quá hóa giận, lệnh đám tặc.. bắn Thôi thị thành con nhím. Sau Triệu Nguyên Giai đầu nhập Đại Đường, được chức quan, treo tiền thưởng lớn, mua tên tặc từng giết vợ mình, giết chết, tế Thôi thị vợ đã chết của mình, từ đó về sau không tái giá nữa.
Cho tới nay, Triệu Nguyên Giai chỉ nạp một thị thiếp để nối dõi tông đường, nhưng không lấy chính thê, lại càng chưa từng có hành động phong lưu khác. Ít nhất là thời điểm này, Triệu Nguyên Giai cũng có chỗ đáng khen.
Lý Ngư có chút say, đi đường lảo đảo, nhưng thần chí hoàn toàn tỉnh táo. Thâm Thâm và Tĩnh Tĩnh đỡ hắn, được tổng quản phủ Triệu Nguyên Giai dẫn tới phòng khách, cũng là một sân riêng lịch sự tao nhã, cầu nhỏ nước chảy, hoa sen nở rộ, thật sự là một nơi cực kỳ yên tĩnh.
Bên trong phòng khách bố trí sang trọng, trên bàn là một bình “Mông Sơn tử duẩn”, không nóng không lạnh, nhiệt độ vừa phải, bên trong phòng còn có phòng tắm, vừa đi vào, đã có người đổ nước vào bồn tắm, bên cạnh còn để hai thùng nước, lặng yên rời khỏi, hầu hạ rất cẩn thận đấy.
Vị Thái Thú Triệu Nguyên Giai này nói đến so với Nhậm Thái Thú Nhậm Oán thì rất khác. Chỉ tiếc tâm tư của ông ta tất cả đặt ở sự nịnh nọt mà thăng cấp, nếu dành ra một phần tâm tư cho việc quản lí, hẳn có thể trở thành một đời danh thần rồi.
Thâm Thâm lấy trà đến, hầu hạ Lý Ngư uống hai chén. Tĩnh Tĩnh đi chuẩn bị nước tắm, thử độ ấm vừa phải, liền tới nói:
- Lang quân, tắm rửa một chút đi, sau đó đi nghỉ ngơi.
Lý Ngư ánh mắt mông lung, ợ một cái, gật đầu, để Tĩnh Tĩnh dìu vào phòng tắm. Thâm Thâm chưa từng có duyên cùng hắn hợp thể, vẫn còn là một hoàng hoa khuê nữ, sao có thể thấy hắn thân thể lõa lồ, liền đứng ở gian ngoài, nghiêng tai nghe tiếng nước chảy bên trong, biết Tĩnh Tĩnh tự mình kéo Lý Ngư tắm rửa, tim không khỏi giống như mèo cào rất khó nhịn.
Nam nhân tốt, nữ nhân cũng thế, sợ nhất là có suy nghĩ động tâm với người ta. Không thể động tâm, một khi động tâm, bất cứ ở đâu cũng khó tránh khỏi sinh ra ý nghĩ mờ ám. Thâm Thâm chưa từng chung đụng, muốn chống đỡ cảm xúc động tình này chỉ lấy lý do cầu phiếu cơm trường kỳ để thuyết phục chính mình, dường như vì lý do này, phải làm những xấu hổ trở nên rất hợp tình hợp lý.
Nàng tâm loạn như ma, sau khi đi qua đi lại một lúc lâu, Tĩnh Tĩnh tắm rửa cho Lý Ngư xong, trải khăn lông lớn, để cho Lý Ngư nghỉ ngơi, mình từ trong phòng thong thả đi ra.
Thâm Thâm nghẹn đến đỏ mặt, giống như gà mái lần đầu đẻ trứng, đứng cách xa nội thất rất xa, vẫy tay với Tĩnh Tĩnh.
Tĩnh Tĩnh kinh ngạc đi tới, nhỏ giọng nói:
- Gì ạ?
Thâm Thâm cà lăm nói:
- Ngươi nói tỷ đối với ngươi có tốt hay không?
Tĩnh Tĩnh càng thêm kinh ngạc:
- Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?
Thâm Thâm nói:
- Mua đông năm sáu tuổi ấy, ta và ngươi theo Bàng bà bà đi hồ Khúc Giang chơi, ngươi đạp vỡ băng, rơi xuống sông, là ta liều lĩnh nhảy xuống cứu ngươi …
Tĩnh Tĩnh nói:
- Lúc ấy là tỷ đưa ta lên mặt băng, còn nói nước chỉ sâu tới đùi …
Thâm Thâm cướp lời nói:
- Khi đó ngươi và ta còn nhỏ, làm sao có thể đoán được nhiều như vậy. Dù sao thấy ngươi rơi xuống nước, ta liền xông tới, trong lòng thầm nghĩ, ta chỉ có một muội muội là ngươi, cho dù chết, cũng phải cứu được ngươi lên.
Tĩnh Tĩnh lúng ta lúng túng nói:
- Vậy cũng đúng.
Thâm Thâm lại nói:
- Ngươi còn nhớ không, năm tám tuổi ấy, ta và ngươi lần đầu tiên theo đoàn hát diễn xuất. Nhà quý nhân kia lấy raats nhiều pháo, chuẩn bị đốt khánh sinh thời. Ngươi sau mái hiên vô ý đốt lên một cây, khói lửa phun ra cả phòng, ngươi sợ tới mức quay đầu bỏ chạy, là ta xông vào phòng, mạo hiểm lấy pháo cháy ra, xông ra bên ngoài, pháo kia còn phun lửa, bằng không sẽ đốt lên rất nhiều pháo, ngươi không bị chủ nhà đánh chết thì cũng bị chủ gánh hát đuổi ra khỏi đoàn, lưu lạc đầu đường, chết đói đúng không?
Thời đại này, đã biết lấy quặng nitrat, kali, lưu huỳnh, ngậm than hỗn hợp cùng một chỗ tạo ra hỏa dược "Lưu hoàng phục hỏa pháp", đem hỏa dược chứa bên trong ống trúc, dùng ngòi đốt nổ, phát ra ánh thanh và ánh sáng.
Tĩnh Tĩnh nói:
- Là tỷ nói cho ta biết pháo này đốt lên nhìn rất đẹp …
Thâm Thâm cướp lời nói:
- Nhưng ta không bảo ngươi đốt ở trong phòng đúng không, ta nói chờ một lát rồi đốt…
Tĩnh Tĩnh lúng ta lúng túng nói:
- Vậy cũng đúng.
Thâm Thâm nói tiếp:
- Ngươi còn nhớ hay không năm ngươi mười tuổi, ngươi học nhu cốt thuật mới thành công, tò mò dáng vẻ người ta thành thân, nửa đêm từ chuồng chó lẻn vào phòng của Nhị Ban chủ, nhị ban chủ tưởng quỷ mà sợ tới mức ngất đi, bị bất lực mất hơn một năm rưỡi để chữa trị.
Tĩnh Tĩnh nói:
- Là tỷ nói cho ta biết khi nam nữ thành thân, phải cởi sạch, đánh nhau, ta nghĩ tại sao phải cởi sạch, tại sao phải đánh nhau, ta mới …
Thâm Thâm ngắt lời lời nàng:
- Nhưng ta có nói ngươi đi xem vợ chồng nhà người ta thân mật hay sao? Ta nói là dạy ngươi …
Tĩnh Tĩnh ấp úng nói:
- Đúng … Đúng rồi.
Thâm Thâm than thở nói tiếp:
- Ngươi còn nhớ năm ngươi mười ba tuổi đến Thiên Quỳ…
Tĩnh Tĩnh cắt đứt lời nàng nói:
- Tỷ, tỷ không cần phải nói nữa, ta hiện tại cảm thấy thật sự là nghiệp chướng lặng nề, chết trăm lần cũng không đủ. Nói đi, tỷ rốt cuộc là muốn muội muội làm gì?
Thâm Thâm kéo tay Tĩnh Tĩnh nói:
- Ta và muội từ nhỏ phụ mẫu đều mất, hai tỷ muội sống nương tựa lẫn nhau, kéo dài hơi tàn cho tới hôm nay …
Tĩnh Tĩnh ngây ra nói:
- Tỷ, ngươi dùng từ thật không đúng …
- Không cần quan tâm. Tĩnh Tĩnh, dưới gầm trời này, muốn nói thân, còn có người có thể so với chúng ta thân thiết hơn sao, ngươi nói có đúng hay không?
- Đó là đương nhiên.
- Được, nếu là như thế, ngươi …
Thâm Thâm đến bên tai Tĩnh Tĩnh, bắt đầu xì xào.
Kỳ quái là, người nói chuyện càng nói mặt càng đỏ, người nghe nàng nói cũng dần lộ ra ý cười.
Lý Ngư ở trong thùng tắm một hồi, trán hơi đổ mồ hôi, cảm giác thanh tỉnh một chút, muốn đứng lên, Tĩnh Tĩnh nghe được động tĩnh, vội vàng đi vào, giúp hắn lau người, lấy khắn bông lớn quấn mình, Lý Ngư từ trong phòng đi ra, đảo mắt nhìn khắp phòng, nói:
- Thâm Thâm về phòng ngủ rồi à.
Tĩnh Tĩnh nói:
- Tỷ ấy về phòng tắm rửa, đoạn đường này cũng rất mệt mỏi.
Lý Ngư nói:
- Nói cũng phải. Ngươi kêu hạ nhân Triệu phủ đổi một thùng nước, ngươi cũng tắm rửa một chút đi, ta đi phòng ngủ ngủ trước.
Tĩnh Tĩnh đảo mắt, nói:
- Nô nô không vội, lang quân thiếu mệt mỏi, để ta xoa bóp cho ngươi được không? Ta vừa mới phát hiện, trên giá có để trầm hương cùng dầu thuốc.
Từ nhỏ Tĩnh Tĩnh luyện nhu thể thuật, lúc đầu kéo gân động cốt, nhất định phải mát xa một phen mau chóng khôi phục, ngày kế mới có thể tiếp tục huấn luyện, dần dà, rất có hiệu quả “bệnh lâu thành y”, Tĩnh Tĩnh chính là là một cao thủ mát xa đấy.
Lúc trước Lý Ngư đã từng lãnh giáo qua tay nghề của nàng, rất khéo léo, cực kỳ thả lỏng.
Nghe Tĩnh Tĩnh vừa nói như vậy, Lý Ngư vui vẻ gật đầu, vào nội thất, nằm mình trên giường lớn, khăn lông trên ngườ liền rơi ra. Tĩnh Tĩnh váy bên ngoài rộng, chỉ để lại áo lót, điểm chút trầm hương, lấy dầu thuốc, xoa vào lòng bàn tay, nhẹ nhàng bôi trên da thịt Lý Ngư, tay nghề Tĩnh Tĩnh vô cùng thành thạo, tất cả xương cốt tứ chi Lý Ngư dễ chịu, dưới sự xoa bóp của Tĩnh Tĩnh dần trầm tĩnh lại, dần dần phát ra tiếng ngáy …
Lúc Lý Ngư tỉnh lại, tựa hồ đã đến nửa đêm, mở mắt ra, trong phòng nến đã tắt, chỉ thấy trăng trên cửa sáng như gương, xuyên thấu qua cửa sổ giấy, bên trong phòng ánh sáng nhàn nhạt. Chợt, hắn cảm thấy chỗ nào đó nóng ướt nhanh tắc nghẽn, môi ướt qua lại giống như muốn lấy linh hồn của hắn.
- A... tiểu yêu tinh …
Lý Ngư thoải mái vươn tay, đụng đến một đầu tóc.
- Đây là ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon đúng không. Ngày ngày đi lại, nhiều thứ không tiện. Hôm nay vừa mới tiện, ngươi đã…hở…
Lý Ngư giật mình, tâm hồn nhỏ bé thiếu chút bị rút sạch ra. Rốt cuộc chịu đựng không được, giữ chặt cánh tay của nàng, nhẹ nhàng kéo nàng đến bên cạnh, lật người đè lên.
- A. a.a…a…
Một tiếng kêu đau, người dưới thân bỗng căng thẳng, hai tay cuộn lại trước ngực Lý Ngư còn đẩy ra, phản ứng này không đúng. Lý Ngư ngẩn ra, bỗng nhiên phát giác, hai bầu ngực mềm mại trong tay dường như lớn hơn rất nhiều.