Hắn ta nói liên tiếp hai tiếng đáng tiếc.
Tuy rằng hắn ta không giải thích rõ ràng, nhưng mấy người cũng có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn ta.
Thật đáng tiếc khi Tôn Kỳ Vân không biết, Phùng Trinh và Tiêu Sơn sẽ không dựa theo bài đúng lẽ thường, bọn họ thế nhưng lại không động tâm với Túc Châu, cho nên hoàn toàn không nghĩ tới việc giấu giếm Trương Định Nam chuyện này.
Điều mà Tôn Kỳ Vân không ngờ tới là, Trương Định Nam không coi đám người Tiêu Sơn như thuộc hạ để đối đãi, mà thật sự coi là huynh đệ vào sinh ra tử. Cho nên hắn ta không thể sinh tâm tư ngờ vực bọn họ.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận, nếu như đặt lên trên người chính phụ tương tự, kế sách này lại có vài phần hiệu quả. Chỉ cần Tiêu Sơn và Phùng Trinh có chút này nọ, hoặc Trương Định Nam thiếu đi vài phần độ lượng, mọi thứ đều thần hồn nát thần tính. Vậy thì kế sách này đã hoàn thành một nửa.
Nếu Tôn Kỳ Vân làm thêm vài lần nữa, mục đích của ông ta có thể đạt được.
Lại có một phong thư nhà của Tiêu Diệu Diệu, bày tỏ cảm xúc lay động đến lý trí. Không lo đôi phu thê Tiêu Sơn không đến Túc Châu mà nhờ cậy.
Tiêu Sơn nói: "Người này thật sự quỷ quyệt. Ông ta muốn lung lạc chúng ta, nói trắng ra là đi đường vòng quanh co."
Phùng Trinh nói: "Người ta không phải là mưu sĩ sao, không có nhiều những quanh co thế này, như thế nào có thể biểu hiện được năng lực của bọn họ."
Nghe được lời này, Lưu Mẫn Quân che miệng cười nói: "Lời này cũng đừng để cho Tống lão tiên sinh và Cung tiên sinh nghe được, hiện tại bọn họ cũng là mưu sĩ dưới quyền của Định Nam."
Phùng Trinh hơi ngạc nhiên.
Trương Định Nam cười gật đầu: "Mẫn Quân không đề cập tới, ta suýt chút nữa quên mất. Bây giờ Tôn Kỳ Vân ở đây, nhưng thật ra để hai người này gặp được Tôn tiên sinh cũng tốt, để tránh Tôn tiên sinh cho rằng Hà Sáo chúng ta không có ai."
Trương Định Nam có kế sách, Phùng Trinh và Tiêu Sơn không cần phải để ý tới vấn đề này nữa.
Nàng tin tưởng, dù thủ đoạn quái gở đến đâu, chỉ cần không lay được nhân tâm, liền sẽ không để cho bọn họ trúng kế.
Chính là Tiêu Sơn lại nói: "Nương tử, nàng nói hai vị quân sư này đều ở đây, vậy là tốt hay xấu, tuy rằng thuộc hạ dưới trướng của tướng quân có được nhiều người tài ba, huynh đệ chúng ta đều vui vẻ, nhưng hai vị tiên sinh này không biết gần đây đã nói gì đó với tướng quân, trong quân có chút thay đổi, aiz, chúng ta có chút suy nghĩ không ra."
Bởi vì Phùng Trinh có thể được coi là người có thể được Trương Định Nam sử dụng, Ngày thường Tiêu Sơn cũng không giấu nàng những điều này.
Phùng Trinh nghe những lời của Tiêu Sơn, hỏi: "Có gì thay đổi?"
"Tống lão tiên sinh nói hiện tại quân chế của chúng ta không tốt, nói muốn phải thay đổi. Sau đó Cung tiên sinh hiện đang giúp quản lý hậu cần, cũng lập xong rất nhiều quy củ, các huynh đệ trong quân đều không quen, bất quá tướng quân lại bảo chúng ta phải nghe theo hai vị tiên sinh."
Phùng Trinh cũng không biết, mấy ngày qua lại phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Nàng chưa bao giờ chủ động hỏi thăm sự tình trong quân, cho nên nàng cũng không biết Lưu Mẫn Quân mang theo hai vị tiên sinh này vào trong quân từ khi nào.
Nhưng hai vị này đao to búa lớn như vậy, sao nàng lại cảm thấy hơi là lạ.
Chẳng phải tướng quân đã quen cầm binh đánh trận rồi sao? Tại sao phải thay đổi quân chế, phải biết là, quân chế hiện tại chính là do Đại Đường định ra. Còn hậu cần, không có quan chuyên quản lý hậu cần sao, như thế nào lại quy định quy củ lần nữa.
Kỳ lạ, quá kỳ lạ.
Hơn nữa, loại an bài này, nhưng thật ra lại khiến nàng cảm thấy có chút quen thuộc. Thật giống như là muốn tự mình lập vương..
Trong lòng Phùng Trinh giật mình một cái, thế nhưng nàng thật sự cảm thấy xu hướng này ngày càng rõ ràng.
Nuôi quân dưới trướng, lại thu phục người Khương tộc, thay đổi quân chế, định ra quy tắc mới.
Điều này không giống với những gì những người chuẩn bị khởi nghĩa tạo phản hay làm trong các bộ phim truyền hình hay sao. Chẳng lẽ Trương Định Nam không chỉ muốn đối nghịch với Túc Châu, mà còn muốn, muốn tạo phản!
Nàng chợt nhìn Tiêu Sơn đang chống đầu ở bên cạnh, vẻ mặt hắn nhìn nàng đầy yêu thương.
Chẳng lẽ trượng phu của mình, cũng muốn cùng đi lên con đường tạo phản không thể quay trở lại này?
Phát hiện này khiến Phùng Trinh có chút kinh hoàng. Dù sao từ xưa đến nay, rất nhiều người tạo phản cũng đều không có kết cục tốt đẹp, mặc dù tại nơi này là loạn thế, cuối cũng chỉ có thể giết ra một con hắc mã*, nhưng vĩnh viễn chỉ có một người chiến thắng. Nghĩ về Trương Tế Thế ở Túc Châu, lại nghĩ về các thế lực khác, có vẻ như thế lực hiện nay của Trương tiểu tướng quân còn chưa đủ để nhìn tới.
*giết ra một con hắc mã: Nghĩa là có một nhân vật không mấy nổi tiếng nhưng năng lực lại rất bắt mắt. Hắc mã ban đầu ám chỉ một con ngựa không được mong đợi sẽ giành chiến thắng trong một cuộc đua, nhưng nó có thể khiến hầu hết mọi người trong một cuộc đua ngạc nhiên và trở thành người chiến thắng bất ngờ.
"Nương tử, nàng làm sao vậy?" Tiêu Sơn vốn dĩ đang nhìn chằm chằm vào thê tử, càng nhìn càng thích. Nhưng khi hắn thấy sắc mặt Phùng Trinh đột nhiên thay đổi, như là gặp quỷ, sau đó lại là vẻ mặt ưu sầu.
Phùng Trinh nhìn hắn nói: "Tiêu Sơn, chàng nói chí hướng của Trương tướng quân là gì?"
"Đương nhiên là đánh bại man di, trở thành nhân vật như Trương đại tướng quân vậy. Để đại tướng quân thấy được, coi như tướng quân của chúng ta không dựa vào ông ta, cũng có thể giành được một chức giống như đại tướng quân."
"Là như vậy?" Phùng Trinh không tin, ánh mắt nhìn Tiêu Sơn có chút không đúng: "Nếu như chàng có chuyện gì, cũng không được gạt ta."
"Đây là tướng quân nói với chúng ta, chẳng lẽ tướng quân còn có thể lừa gạt chúng ta sao?" Tiêu Sơn nói một cách khẳng định.
Phùng Trinh ho khan hai tiếng, sau đó lặng lẽ nhìn hắn, thầm nghĩ có lẽ do mình suy nghĩ quá nhiều. Cũng có là khả năng Trương tướng quân che giấu quá sâu. Hoặc Trương tướng quân cũng chợt phát giác được hùng tâm tráng chí của mình, sau đó tính toán mang theo mấy người này cùng tiến hành sự nghiệp tạo phản lớn lao.
Nói cho cùng, theo nàng được biết, rất nhiều phe tạo phản, ngay từ đầu vốn cũng không muốn tạo phản. Chẳng qua là đánh đánh, đột nhiên cảm thấy sự nghiệp này vốn cũng không tồi. Tỷ như Trương tiểu tướng quân có khả năng ngay từ đầu là muốn chứng minh năng lực của mình cho phụ thân của hắn ta biết, cho nên đã tăng cường quân bị, gia tăng thực lực, tận hết sức lực để đánh man di. Sau đó đột nhiên phát hiện, hóa ra mình lại có năng lực như thế. Tiện đà làm dấy lên những tham vọng hoang dã cho tương lai.