Tiểu Kiều Thê Nhà Quân ( Dịch Full )

Chương 125

Chương 125
Chương 125
"Như vậy xem ra, hành vi cử chỉ của hoàng hậu, xác thật là rất giống với phu nhân."

Tôn Kỳ Vân vội vã trở lại thành Túc Châu chỉ để trấn an Trương Tế Thế. Chỉ là sau khi nhìn thấy mật thư được gửi về, ngay cả ông ta cũng có chút không trấn định được. Phải nói rằng, lúc trước Tôn Kỳ Vân cũng có một số tình cảm khác thường với vị Ninh phu nhân này. Nhưng ông ta là mưu sĩ, từ trước đến nay thanh tâm quả dục, lại cảm thấy chỉ có một nam nhân như Trương Tế Thế mới xứng đáng với một nữ nhân như Ninh phu nhân, liền đem một mảnh tình cảm này giấu trong lòng, dần dần biến thành sự tôn kính.

Nhưng hôm nay người trong lòng mình cho là cao quý không phải người bình thường, thế nhưng lại giả chết vào cung, tâm tình của ông ta cũng có chút phức tạp. Mặc dù vấn đề này vẫn chưa được xác định, nhưng cũng khiến trong lòng người ta không được vui.

Trương Tế Thế hung hăng đánh mạnh vào bàn.

Lúc này nhận được hai phong thư, càng khiến ông ta thấy rõ được một số hiện thực. Trước đó khi Ninh thị qua đời, ông ta đang ở bên ngoài chinh chiến. Sau khi trở về, Ninh thị đã chết, chỉ để lại đứa nhỏ Thừa Tông. Hơn nữa bởi vì thời gian quá lâu, Ninh thị đã sớm bị hạ táng, ông ta còn không được gặp mặt bà ta lần cuối.

Nếu không phải người tâm phúc trong phủ tướng quân đều nói thế, ông ta cũng không dám tin Ninh thị thật sự đã chết.

Tôn Kỳ Vân thở dài: "Tướng quân, chuyện này tại hạ cảm thấy có chút kỳ quặc, ngài cũng không nên rối loạn phân tâm. Chuyện này vẫn phải tìm một cơ hội giáp mặt mới biết rõ ràng được, bằng không, chẳng phải là phu nhân ở dưới suối vàng cũng không được nhắm mắt sao."

Trong lòng Trương Tế Thế chấn động, tựa hồ cũng cảm thấy cách làm hiện tại của mình, chính là đang nghi ngờ đến danh dự của thê tử, nếu cuối cùng chứng minh tin tức này không phải là sự thật, chẳng phải là sẽ khiến Phi Loan bị oan ức sao.

"Được. Ta sẽ tự mình đi kinh thành một chuyến, chuyện này nhất định phải tìm hiểu rõ ràng."

"Tướng quân, chuyện này e rằng ngài không thể trực tiếp đến đó. Nếu đây là quỷ kế của Phúc Vương, đến lúc đó chỉ sợ ngài đến kinh thành sẽ bị mắc bẫy, có đi mà không có về."

"Vậy thì phải thế nào đây, chẳng lẽ cứ như vậy mà coi chuyện gì cũng chưa từng phát sinh sao. Kỳ Vân, ngươi nên biết tâm tư của ta thế nào." Trương Tế Thế tỏ ra vẻ mặt đau khổ.

"Tại hạ đương nhiên biết tâm tư của tướng quân, nhưng cũng biết chí nguyện to lớn của tướng quân. Nếu như sai một bước, tướng quân sẽ cách vị trí này càng ngày càng xa." Tôn Kỳ Vân tận tình thuyết phục khuyên bảo.

Mặc dù ông ta cũng muốn biết chân tướng, nhưng cùng đem ra so sánh, ông ta vẫn coi trọng con đường theo đuổi ngôi báu của Trương Tế Thế hơn. Là người làm mưu sĩ, chỉ có khi chủ nhân của mình ngồi lên vị trí kia, mới là mong muốn cả đời của ông ta. Ngày sau lưu danh thiên cổ, phía trên sách sử nhất định có vị trí của Tôn Kỳ Vân ông ta.

Khuôn mặt của Trương Tế Thế đầy đau đớn, gắt gao nắm chặt tay. Vẫn luôn đánh lên trên bàn vài cái.

Tôn Kỳ Vân không nói thêm nữa, chỉ chăm chú quan sát ông ta phát tiết. Qua một hồi lâu, Trương Tế Thế ngồi xuống ghế: "Ngươi nói, nếu thật là như vậy, lúc trước phu nhân chính là tự nguyện ư?"

Tôn Kỳ Vân thật sự không biết phải trả lời như thế nào, chỉ nhẹ nhàng thở dài.

Khuôn mặt của Trương Tế Thế thậm chí càng thêm khó coi hơn. Kỳ thật vấn đề này không cần hỏi, ông ta cũng có thể tự đoán được. Nếu không phải tự nguyện, mấy năm này chẳng nhẽ không thừa được cơ hội nào truyền tin cho ông ta sao. Hơn nữa hồi đó là ở tại địa giới Túc Châu, nếu như bà ta thật sự không muốn đi, há có thể vô thanh vô tức rời đi như vậy.

"Kỳ Vân, chuyện này ta không yên tâm để người khác đi làm, ngươi tự mình đi một chuyến đến kinh thành, thay ta xử lý thỏa đáng việc này. Ta nhất định phải biết rõ chân tướng năm đó."

"Tướng quân yên tâm, chuyện này tại hạ chắc chắn làm thỏa đáng, sẽ tận mắt trông thấy được vị kia."

Vào lúc này, trong lòng Tôn Kỳ Vân có chút dự cảm, chuyện này sẽ trở thành một chuyển biến của Túc Châu. Ông ta cũng không biết sau chuyện này, Túc Châu sẽ biến thành bộ dáng như thế nào.

Phật đường trong phủ tướng quân ở Túc Châu.

"Phu nhân, hình như là Tôn tiên sinh đã trở lại." Ngô ma ma mặc một thân trường bào tố sắc đi vào Phật đường, khi nhìn thấy Trương phu nhân đang quỳ trên đệm niệm kinh, vội vàng chạy tới nhỏ giọng nói.

Trương phu nhân ngừng niệm kinh, trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái: "Nói như vậy, chuyện kia là sự thật."

Với tư cách là tâm phúc của Trương phu nhân, Ngô ma ma đương nhiên biết bí mật này, có chút không cam lòng nói: "Nếu là sự thật, phu nhân cũng thật quá oan uổng. Vì một nữ nhân như vậy, tướng quân vậy mà đã khiến cho phu nhân ngài thiệt thòi, hiện tại còn đem ngài giam lỏng ở phủ tướng quân, thật là khổ cho phu nhân."

Trương phu nhân đột nhiên đứng dậy, trong tay chuyển động tràng hạt: "Đây tính là khổ cực gì chứ. Cả đời này ta chỉ có Định Nam làm chỗ dựa, hiện tại hắn đã có tiền đồ, lại đã thành gia lập thất, đứa nhỏ Mẫn Quân kia cũng rất tốt, ngày sau có thể chăm sóc tốt cho Định Nam. Ta còn có gì lo lắng chứ. Cứ ở bên trong Phật đường này niệm kinh bái phật, vì con ta mà cầu phúc, đây mới là thật sự hưởng phúc. Về phần những chuyện bên ngoài đánh đánh giết giết, ta cũng không muốn bận tâm."

"Chỉ có phu nhân mới nghĩ thoáng được, nhìn hai tiểu đề tử hiện tại trong phủ kia, từng bước từng bước không thể bớt lo. Đứa nha đầu Tiêu gia kia, vốn tưởng là đơn thuần không biết chuyện, hiện tại trước mặt một bộ dáng sau lưng một bộ dáng, còn có Lưu cô nương danh môn đó, còn nói gì là gia đình thi thư lễ nghi, nhìn nàng ta tranh giành tình cảm, bộ dáng hư tình giả ý, aiz, thật sự không có gì ngoài vẻ bề ngoài, Đại công tử thế nhưng lại bị các nàng ta lừa gạt."

Ngô ma ma ngẫm lại mấy năm nay trong phủ sạch sẽ cỡ nào, an an bình bình. Hiện tại Trương Thừa Tông vừa cưới hai nữ nhân vào cửa, nội trạch này liền trở thành chướng khí mù mịt, cả ngày hạ thuốc hạ độc, các nàng ta còn cho những lão nhân này đã chết. Những trò xiếc nhỏ nhặt kia, phu nhân nhà mình đều khinh thường dùng.

Thấy bà ta phẫn nộ bất bình, Trương phu nhân cười nói: "Có người diễn kịch cho chúng ta xem, có lý gì mà không xem? Cứ để cho các nàng ta làm loạn đi. Không phải Trương Tế Thế cảm thấy nhi tử do chính mình dạy ra ngàn tốt vạn tốt sau, nhưng thật ra ta muốn nhìn xem, chuyện mà từ trước đến nay đứa nhi tử của ông ta chưa từng trải qua, nhìn xem sẽ bị nữ nhân đùa bỡn với thao túng thế nào."

"Những gì phu nhân nói tự nhiên đều đúng, chỉ là nha đầu Tiêu gia kia, rốt cuộc vẫn là niệm tình quan hệ với Phùng Trinh. Nha đầu kia nháo như vậy, ngày sau nô tỳ xem cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì."
 
Bình Luận (0)
Comment