Tiểu Kiều Thê Nhà Quân ( Dịch Full )

Chương 153

Chương 153
Chương 153
"Man di không vào thành? Quân Hà Sáo đánh bại man di, còn bắt sống tam vương tử Thác Đạt cùng Đại Mộc tướng quân của bọn chúng?"

Chu Mãnh nghe được thuộc hạ hồi báo, vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm.

Nếu không phải nhìn thấy bộ dáng vui vẻ hiện tại của Hà Sáo, ông ta còn có thể hoài nghi có phải Man tộc đã nắm giữ Hà Sáo hay không, để cho người ta truyền ra tin tức giả.

Mấy ngàn Man tộc đến công thành, không chỉ không đánh hạ được, còn bị bắt sống.

Làm thế nào để Hà Sáo này chiến đấu được?

"Chu tướng quân, Tiêu giáo úy đến nghênh đón." Thân vệ tiến lên bẩm báo.

Chu Mãnh ngẩng đầu, liền nhìn thấy cách cửa thành Hà Sáo không xa, một đoàn quân sĩ đi ra. Đi phía trước chính là Tiêu Sơn mặc một thân thường phục.

Ông ta khẩn cấp thúc ngựa tiến lên, lớn tiếng hỏi Tiêu Sơn: "Tiêu Sơn a, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, không phải nói Man tộc công thành sao, ta đuổi theo thật xa, ngay cả một sợi lông của man di cũng không nhìn thấy a."

Tiêu Sơn chắp tay cười nói: "Chu tướng quân chớ vội, chuyện này chúng ta cũng thập phần đột ngột. Đi được nửa đường mới nhận được tin tức Hà Sáo đưa ra, nói là vây khốn của Hà Sáo đã được giải quyết. Bất quá tướng quân chúng ta vẫn lo lắng những tướng sĩ thủ thành này, liền chạy về. Hơn nữa, tướng quân chúng ta còn chưa kịp hỏi rõ tình hình nơi này, tướng quân phu nhân đã mừng được lân nhi, hiện tại toàn bộ Hà Sáo đều đang chúc mừng chuyện đại hỉ này, tướng quân biết Chu tướng quân đến, đặc biệt lệnh cho ta đến nghênh đón Chu tướng quân cùng vào uống một chén rượu mừng."

"Cái gì, nhị công tử đã có nhi tử? Ha ha ha, đây chính là chuyện tốt lớn a, đúng là nên uống một chén, nên uống một chén." Chu Mãnh nghe vậy mừng rỡ, ông ta cũng mặc kệ những phe phái tranh đấu kia, chỉ cần là nhất mạch của Trương Tế Thế này, đó đều là chủ tử của tướng lĩnh Túc Châu bọn họ. Trương Thừa Tông bên này một chút tin tức cũng không có, mọi người đang sốt ruột, không nghĩ tới nhị công tử bên này lại bất thình lình sinh được một nhi tử, đây thật sự là chó biết cắn người không kêu a, phi phi, là không có âm thanh mà phát tài, ha ha ha.

Sau khi biết Trương Định Nam có nhi tử, Chu Mãnh cũng đem chuyện khác bỏ lại phía sau, đặc biệt là ống rượu ngon của Hà Sáo này, nhưng làm cho Chu Mãnh mừng rỡ không thôi.

Loại rượu trắng này ở trên thị trường giá cả không thấp, tuy rằng bọn họ làm tướng quân cũng không kém chút tiền này, bất quá cũng không thể thường xuyên uống a. Aiz, vẫn là Hà Sáo này đãi ngộ tốt, nhìn những binh lính này, mỗi người một chén rượu.

Sau khi đoàn ngưi Chu Mãnh này bị chuốc say, Tiêu Sơn suốt đêm liền đi tìm Trương Định Nam bẩm báo chuyện này.

Tiêu Sơn hiện giờ làm việc càng ngày càng trầm ổn, lần này tuy rằng Trương Định Nam không đặc biệt dặn dò hắn làm cái gì, nhưng trong lòng hắn cũng biết Trương Định Nam có thể có chút tính toán.

Tuy rằng tướng quân không chuẩn bị dựa vào Túc Châu bên kia, bất quá nếu như có thể có nhiều minh hữu, ai cũng không muốn nhiều địch nhân. Chu Mãnh tướng quân này tính tình hào sảng. Lần này trong đại chiến với Man tộc, quân Túc Châu có thể xuất binh nhanh như vậy, Chu Mãnh tướng quân cũng có tác dụng rất lớn. Nếu Chu Mãnh tướng quân nguyện ý quy thuận tướng quân, ngày sau ở Túc Châu bên kia, tướng quân cũng coi như có một phần lực lượng của mình.

Lúc Tiêu Sơn đến phủ tướng quân, Trương Định Nam còn đang ôm đứa nhỏ đi dạo trong phòng. Nghe được Tiêu Sơn đến, hắn ta liền đem đứa nhỏ đặt ở bên cạnh Lưu Mẫn Quân. Nhìn bộ dáng hai mẫu tử ngủ say, Trương Định Nam khẽ mỉm cười.

Ngay cả lúc đi ra gặp Tiêu Sơn, trên mặt đều là vẻ mặt ý cười.

Tiêu Sơn thấy hắn ta như vậy, cũng nhịn không được cười hắc hắc hai tiếng: "Tướng quân, ngài của ngày hôm nay, nụ cười trên mặt chưa từng rơi xuống."

Trương Định Nam xoa xoa hai má, không thèm để ý nói: "Ngươi cũng đừng cười ta, qua một thời gian liền đến phiên ngươi."

Tiêu Sơn vừa nghe, lại đột nhiên cười không nổi. Nghĩ đến lúc đó thê tử mình sinh con nếu như lại náo loạn một hồi giống tướng quân phu nhân hôm nay, tâm can này của hắn chỉ sợ không chịu nổi.

Trương Định Nam vỗ vỗ bả vai hắn: "Được rồi, nói xem, hôm nay có thu hoạch gì."

Lúc này Tiêu Sơn mới đem lo lắng trong lòng đè xuống, cười nói: "Chu Mãnh tướng quân quả nhiên là tính tình hào sảng, cũng không hỏi thăm Hà Sáo chúng ta đánh bại man di như thế nào, liền cùng mọi người chúng ta uống rượu. Mạt tướng cảm thấy Chu Mãnh tướng quân này có thể kết giao."

Trương Định Nam gật gật đầu: "Chu Mãnh quả thật tính tình ngay thẳng. Chỉ là ông ta đã đi theo Đại tướng quân nhiều năm, không dễ dàng để cho ta sử dụng."

Hắn ta xoay người nói: "Như vậy đi, ngày mai ngươi dẫn ông ta đi dạo Hà Sáo, nhìn dân chúng nơi này. Chờ buổi tối ngày mai, lại ở trong phủ bày yến chiêu đãi."

Tiêu Sơn gật gật đầu, xem ra buổi tối trở về còn phải cùng thê tử thương lượng, làm sao để bắt lấy lão tướng Chu Mãnh này.

Mấy ngày nay Phùng Trinh nghỉ ngơi vẫn không phải là rất yên ổn. Sau khi trải qua trận sinh con nguy hiểm của Lưu Mẫn Quân, trong lòng nàng cũng có chút bóng ma. Nếu như ở thời hiện đại còn có thể sinh mổ, nhưng cổ đại này cũng chỉ có thể cố gắng chống đỡ. Nàng cũng biết cái bụng này của mình tựa hồ so với người khác lớn hơn một chút. Hơn nữa thậm chí nàng còn nghi ngờ mình có mang thai cặp song sinh hay không. Bất quá lại lo lắng không phải, cho nên cũng không nói với Tiêu Sơn suy đoán của mình.

Nhưng bất kể là sinh một, hay là sinh đôi, cái bụng này của mình so với người khác nguy hiểm hơn một chút.

Cho nên sau khi Phùng Trinh ăn cơm tối xong, liền ở trong sân không ngừng đi lại, hy vọng thời điểm sinh có thể thuận lợi một chút.
 
Bình Luận (0)
Comment