Tiểu Kiều Thê Nhà Quân ( Dịch Full )

Chương 75

Chương 75
Chương 75
Trương phu nhân lập tức cũng không chất vấn nàng về chuyện của Tiêu Diệu Diệu, chính Phùng Trinh thật ra cảm thấy có hơi ngượng ngùng.

"Dân phụ cũng là thuận thế mà làm, cũng nhờ Trương giáo úy cho dân phụ cơ hội này."

"Cũng không thể nói như vậy, mấy năm nay cũng chỉ có ngươi có thể giao tiếp thuận lợi được với người Khương tộc như thế. Không giống như những thương nhân chỉ hám lợi khác, đều ra sức bóc lột những người Khương tộc đó, bọn họ đều đã đem người khác coi thành kẻ ngốc. Ngươi như vậy thì rất tốt, được tâm của người Khương tộc, ngày sau mới có thể tồn tại lâu dài."

Phùng Trinh cười nói: "Dân phụ cũng chỉ hy vọng có thể giúp được phu nhân và Trương giáo úy. Hiện giờ tất cả mọi thứ của dân phụ và Tiêu Sơn đều là phu nhân và giáo úy đưa cho, chúng dân phụ đều luôn nghĩ làm thế nào để báo đáp cho phu nhân và giáo úy."

Trương phu nhân mím môi cười nói: "Được rồi, tâm tư của các ngươi, chúng ta đều biết. Ngươi không cần ở trước mặt ta tỏ lòng trung thành, chuyện của người khác không liên quan đến các ngươi, trong lòng của ta và Định Nam đều hiểu rõ ràng. Lần này nói chuyện này với ngươi, cũng là không muốn vị tiểu cô kia của ngươi bị cuốn vào và chịu tội bên trong những việc này. Ta đã ở trong phủ tướng quân nhiều năm như thế, ta biết rõ ràng nhất chuyện bên trong này so với bất cứ kẻ nào. Trước đó vài ngày ta đã nhắc tới việc hôn sự của Định Nam với tướng quân, tướng quân lại nhắc đến hôn sự của Thừa Tông. Điều này đều là do tự mình tướng quân thu xếp, đã định ra chính là trưởng nữ Trường Bình Hầu ở thành đô. Trường Bình Hầu này chính là nhà giàu có một vùng, bên dưới cũng có không ít tư binh. Nữ nhân xuất thân từ trong nhà như vậy, cũng không phải dễ đối phó, chỉ sợ ta còn phải nhường ba phần. Vị tiểu cô kia của ngươi nếu ở lại nơi này, ngày sau chắc chắn sẽ chịu khổ."

Phùng Trinh nghe vậy thì trong lòng cũng cảm thấy bất đắc dĩ. Nếu lời của Trương phu nhân nói là thật, sau này Diệu Diệu nhất định sẽ chịu khổ sở. Nhưng nàng thật sự không có cách nào khuyên được. Chỉ có thể để đứa nhỏ này tự suy nghĩ kỹ.

Khi Phùng Trinh trở lại, nàng cũng không cố ý che giấu với người nào, cho nên những người khác rất nhanh cũng đã nhận được tin tức. Vì Tiêu Diệu Diệu sắp gả vào phủ tướng quân, Tiêu gia liền chuyển từ nông thôn dọn đến thành Túc Châu. Trong nhà không có ai để làm việc, cho nên đem những đồng ruộng kia cho thuê đi, nhà ở cũng bán, liền thuê một căn nhà trong thành Túc Châu để ở, chuẩn bị sau khi Diệu Diệu thành thân, cả nhà bọn họ có thể đi ngang* ở thành Túc Châu.

* đi ngang (hoành trứ tẩu) : Mạnh mẽ hơn nhiều so với những người khác, có thể tự hào về bản thân dựa vào thứ gì đó hoặc khả năng có sức mạnh to lớn

Tiêu Lâm làm lão tam Tiêu gia, hiện giờ chính là dựa vào thân phận đại cữu tử của thiếu tướng quân. Sau khi nghe được tin từ người La gia là Phùng Trinh đã trở về, trong lòng hắn ta liền lo lắng. Rốt cuộc, người đại tẩu này có thủ đoạn không bình thường, lại có quan hệ rất tốt với Tiêu Diệu Diệu. Trước đó, thê tử của hắn ta dăm ba câu đã đem chuyện bức hôn lúc trước bỏ qua được, hiện giờ tiểu muội cũng không còn trách bọn họ, cũng nguyện ý xem bọn họ là ca ca tẩu tử. Hơn nữa, thê tử của mình cũng biết làm việc, cố tình đến gần gũi vài lần, quan hệ giữa Diệu Diệu và bọn họ càng tốt hơn ngày trước. Nhưng hôm nay đại tẩu đã trở về liền khác đi. Quan hệ giữa Diệu Diệu và đại tẩu luôn thân thiết, lần này nàng trở về, liệu Diệu Diệu có lại xa cách với bọn họ hay không?

Tiêu Lâm càng nghĩ càng lo lắng, hắn ta không chờ kịp lúc tan tầm, liền hấp tấp trở về nhà nói chuyện này với thê tử của mình.

Từ Hồng Ngọc đang ở nhà thử y phục mới may. Hiện nay cuộc sống của nàng ta không tồi, nam nhân ở phòng thu chi lăn lộn đã chính thức trở thành tiên sinh phòng thu chi, chính mình lại là tẩu tử tương lai của thiếu tướng quân, quan hệ này cho dù đi đến đâu cũng dễ làm việc. Nàng ta cũng sẽ kết giao với nhiều quý phụ nhân ở thành Túc Châu này.

Để thể hiện thân phận, nàng ta còn thuê cho trong nhà hai hạ nhân, một người chăm sóc con cái, một người hầu hạ việc nặng nhọc. Bây giờ nàng ta đi ra ngoài, cũng không khác quý phụ nhân của những nhà khác.

Mà những quý phụ nhân nhà khác cũng không giống như nàng ta, có thể ra vào phủ tướng quân đâu.

Nàng ta thay y phục mới xong, đứng trước gương đồng xoay người, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Tiêu Lâm vội vàng đi vào.

Từ Hồng Ngọc cau mày nói: "Chàng vội vội vàng vàng như vậy để làm gì?"

Tiêu Lâm bưng ấm trà lên uống một ngụm, mới thở dài ra một hơi: "Hồng Ngọc, việc không ổn rồi a. Ta vừa mới nghe phòng thu chi La gia bên kia nói, đại tẩu đã trở về."

"Nàng ta đã trở về?" Từ Hồng Ngọc nhíu mày, cảm thấy đây không phải tin tức tốt, lập tức không có tâm tình đi thử y phục nữa. Ngồi vào bên cạnh bàn, nói: "Sao lại thế này, nàng ta trở về khi nào?"

"Hôm qua mới trở về, ta vừa nghe được liền nhanh trở về tìm nàng. Nàng cũng biết nàng ta và Diệu Diệu có quan hệ rất tốt, nàng ta lại có thành kiến đối với chúng ta. Vạn nhất nàng ta ở trước mặt Diệu Diệu nói xấu chúng ta, vậy phải làm sao bây giờ?"

Từ Hồng Ngọc đứng dậy cúi đầu đi một vòng trong phòng, sau đó đột nhiên quay đầu lại nói: "Không được, ta phải đi đến chỗ Diệu Diệu tìm hiểu tình huống, không thể để đại tẩu ở giữa làm khó dễ. Mặc kệ thế nào, Diệu Diệu có lợi thế, chúng ta phải nắm chặt ở bên chúng ta mới được."

Tiêu Lâm gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, nói tới cũng biết, đại tẩu kia chính là tham lam, đều đã có quan hệ với tướng quân phu nhân, còn tới đoạt Diệu Diệu với chúng ta."

"Hừ, còn phải xem nàng ta có năng lực này hay không." Từ Hồng Ngọc hung hăng nghiến răng nghiến lợi.

Từ Hồng Ngọc không chậm trễ nữa, nhanh chóng thu dọn thỏa đáng, ngồi lên xe ngựa đến phủ tướng quân.

Từ Hồng Ngọc đã tới cửa mấy lần, hơn nữa ở phủ tướng quân bên này cũng là người quen, biết là người nhà mẹ đẻ của thê thiếp thiếu tướng quân, cho nên vẫn chưa làm khó xử, chỉ cho người vào thông bẩm.

Từ trước đến nay Trương phu nhân không quản chuyện trong phòng của Trương Thừa Tông, cho nên người gác cửa cũng không xin chỉ thị của Trương phu nhân, mà trực tiếp đi hỏi nhũ mẫu của Trương Thừa Tông là Tôn ma ma.

Tôn ma ma nói: "Nếu đã tới rồi thì để người vào đi. Bất quá đừng cho ở lâu, phủ tướng quân của chúng ta cũng không phải mặt hàng gì đều có thể tới." Đối với vị thiếu tướng quân mà mình đã chăm sóc từ nhỏ, lại sắp cưới một nha đầu quê mùa ở nông thôn làm thê thiếp, trong lòng bà ta thật sự không muốn lắm. Thiếu tướng quân nhà mình chính là nhân trung long phượng, sao một nha đầu quê mùa có thể xứng được. Chính là tâm tư của thiếu tướng quân đã định rồi, bà ta là một lão nô cũng chỉ mặc kệ. Nhưng đối với người nhà mẹ đẻ của nha đầu quê mùa này, bà ta cũng sẽ không khách khí nửa phần.

Đều là một đám chân lắm tay bùn không lên được mặt bàn thôi. Nghe nói là xuất thân từ quân hộ.

Từ Hồng Ngọc đi vào mang theo gương mặt tươi cười không ít, lại nhét bạc, cuối cùng lúc này mới tiến được vào nội viện. Dù vậy, nàng ta cảm thấy tất cả đều đáng giá. Phải biết rằng, những người khác bên ngoài, ngay cả khi muốn cho một gương mặt tươi cười cũng không có cơ hội.

Sau khi bước vào căn phòng bên cạnh nơi Tiêu Diệu Diệu đang ở, Tiêu Diệu Diệu đang ghé ở trên bàn, vẻ mặt tiều tụy nhìn thức ăn trên bàn đã nguội lạnh.

Nhìn thấy dáng vẻ phờ phạc của Tiêu Diệu Diệu, trong lòng nàng ta cả kinh, chẳng lẽ thiếu tướng quân đã bắt đầu ghét bỏ nha đầu Tiêu Diệu Diệu này rồi sao.

"Tam tẩu." Tiêu Diệu Diệu uể oải ỉu xìu gọi nàng ta một tiếng, sau đó tiếp tục nằm ghé vào trên bàn.

Từ Hồng Ngọc mang theo vẻ mặt đầy quan tâm đi tới: "Diệu Diệu, muội làm sao vậy, mau cho tam tẩu xem, có phải bị oan ức gì hay không?"

Nghe được sự quan tâm của Từ Hồng Ngọc, trong lòng Tiêu Diệu Diệu đau xót, nàng ta bĩu môi, ủy khuất nói: "Không có gì cả." Ngay cả tam tẩu trước kia lạnh nhạt với nàng ta, cũng quan tâm đến nàng ta như vậy. Sau đại tẩu ngược lại muốn ngăn cản nàng ta chứ?

Từ Hồng Ngọc cau mày nói: "Muội cũng đừng gạt ta, có khó khăn gì thì cứ nói với tam tẩu. Nhà chúng ta tuy rằng nhỏ, cũng không thể để muội ở chỗ này bị khi dễ. Nói ra đi, tam ca và tam tẩu làm chủ cho muội."

Từ ngày hôm qua Tiêu Diệu Diệu đã bắt đầu cảm thấy trong lòng bị ủy khuất, lại cảm thấy khổ sở. Trương Thừa Tông không ở đây, nàng ta chỉ có thể một mình nghẹn khuất. Hiện giờ rốt cuộc có người quan tâm đến nàng ta, liền nhịn không được đem chuyện ngày hôm qua nói với Từ Hồng Ngọc.
 
Bình Luận (0)
Comment