Tiểu Kiều Thê Nhà Quân ( Dịch Full )

Chương 95

Chương 95
Chương 95
Mùa xuân ấm áp, muôn hoa đua nở, đất đai màu mỡ của Hà Sáo cũng bắt đầu bừng lên sức sống mãnh liệt. Những mảnh cỏ xanh mướt từ mặt đất chui ra, trở thành một đồng cỏ dồi dào tươi tốt.

Sau khi Phùng Trinh tiến hành thị sát vườn nho, nàng phát hiện tình hình vô cùng tốt, tuy là cảm khái khí hậu ở thành không tốt, nhưng đất đai ở đây thật sự không có gì để chê. Không chỉ vườn nho của nàng được dính ánh sáng, ngay cả những hoa màu trên đồng ruộng của những thợ thủ công và gia quyến quân nhân đều đang phát triển rất tốt.

Dọc đường đi tới, trên mặt mọi người đều nở nụ cười tươi vui, ai nấy đều đang tất bật với công việc gieo trồng vụ xuân.

Đặc biệt, các tộc nhân của bộ lạc Liên Sơn khi nhìn thấy nàng, bọn họ đều sẽ cố ý dừng lại với ý kính trên mặt, chào hỏi rồi mới rời đi.

Nhìn thấy cuộc sống của mọi người ngày càng tốt hơn, trong lòng Phùng Trinh cũng hết sức vui mừng.

Kết quả của cuộc đại chiến trước đó tốt hơn nhiều so với tưởng tượng. Bởi vì lần này đám người của Trương tướng quân căn bản không có đánh chủ lực, Trương tướng quân dứt khoát cũng không đối cứng với kẻ thù, thẳng thắn sử dụng mưu kế, để cho quân doanh của người Man tộc hỗn loạn, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đánh cho Man tộc không kịp trở tay. Cho nên nhân số bị tổn thất cũng không lớn. Ngoài ra, lần này mang được rất nhiều tài sản trở về, để cho những người nhà có quân nhân hy sinh cũng nhận được nhiều bồi thường.

Với lại trong dịp năm mới, Trương tướng quân còn cấp phát cho mỗi binh lính một cân thịt, để cho quân nhân và gia quyến cùng được hưởng một ngày tết tương đối sung túc. Điều này cũng làm cho những quân nhân và gia quyến đều cảm thấy rất hài lòng.

Trong đó vui mừng nhất cũng là bộ lạc Liên Sơn.

Từ sau khi đến Hà Sáo, có binh lính Hà Sáo bảo vệ, bọn họ không còn phải lo lắng tùy thời lại có người tập kích bọn họ, hơn nữa bọn họ còn có thể thông qua một số công việc với khả năng cho phép mà thu hoạch lương thực. Ngay cả lão nhân và trẻ nhỏ đều có thể tự mình kiếm được thức ăn, không cần phải chịu đói. Điều này khiến cho mọi người đều rất phấn chấn.

Đặc biệt là sau khi các dũng sĩ theo đại quân trở về, nhận được thù lao hậu hĩnh, hiến mọi người trong bộ lạc Liên Sơn đều rất thỏa mãn. Cũng sinh ra một cảm giác mạnh mẽ trung thành thuộc về Hà Sáo.

Cho nên khi tù trưởng Liên Sơn đề xuất rời khỏi Hà Sáo, mọi người đều có cảm xúc mâu thuẫn. Trương Định Nam thuận thế đề nghị bảo bọn họ tạm thời ở chỗ này chăn thả, nghỉ ngơi lấy lại sức, mà Liên Sơn Y Lan cũng không muốn rời đi, cho nên tù trưởng Liên Sơn không có cách nào, chỉ có thể tạm thời để bộ lạc ở lại Hà Sáo.

Vì vậy, Phùng Trinh đã nhận được một nhiệm vụ mới do Trương Định Nam an bài. Phải khiến cho những bách tính của bộ lạc Liên Sơn này nhanh chóng thiết lập quan hệ thân thiết với nhóm gia quyến của quân nhân Hà sáo. Mau chóng dung hợp bọn họ càng sớm càng tốt.

Đối với sự sắp xếp của Trương Định Nam, Phùng Trinh ngày càng thấy không rõ lắm. Trước kia nàng còn có thể đoán được một ít, hiện tại đầu óc có chút sờ không tới được. Tỷ như trước đó giao hảo tốt với bộ lạc Liên Sơn, là muốn thông qua đó học chút kỹ thuật cưỡi ngựa của bọn họ, đồng thời cũng có thể để bọn họ hỗ trợ đánh người Man tộc. Chính là hiện tại còn muốn người hai bên dung hợp, lại không biết mục đích của hắn ta là cái gì.

Mà tại lều trướng chủ tướng trong quân doanh, Trương Định Nam đang đau đầu nhìn bức thư do mẫu thân nhà mình gửi đến.

Muốn hắn ta thành thân!

Tuy là Trương Định Nam đã nghe được chút phong thanh, nhưng trước đó vẫn luôn bận rộn, căn bản không nghĩ đến vấn đề này. Không nghĩ tới lúc này vừa hết bận rộn, liền nhận được tin tức.

Sau khi Tiêu Sơn và Trương Thiết Ngưu biết được tin, hiển nhiên vô cùng thích thú, nhao nhao trêu đùa: "Chúc mừng Trương tướng quân, lập tức chuẩn bị ôm được mỹ nhân về nhà."

"Đúng vậy, thiên kim tiểu thư xuất thân danh môn thế gia, thật không tầm thường đâu." Trương Thiết Ngưu nói ra.

Tiêu Sơn ho nhẹ một tiếng, thầm nghĩ thê tử của mình cũng không phải tầm thường.

Trương Định Nam nhìn bọn họ trêu ghẹo thế này, chỉ cười khổ nói: "Bây giờ tình thế như vậy, ta nào có tâm tư thành thân gì chứ."

"Lời này của tướng quân là không đúng rồi, chuyện lập gia đình của chúng ta và chuyện chúng ta đánh man di không có mâu thuẫn với nhau, đúng không Tiêu Sơn?" Trương Thiết Ngưu tùy tiện nói.

Tiêu Sơn phụ họa gật đầu: "Tướng quân, chúng thuộc hạ đều đã thành thân cả rồi."

Trương Định Nam cười khổ lắc đầu, trong lòng có vài phần thấp thỏm.

Dù chưa từng nghĩ đến chuyện thành thân, nhưng hắn ta đã từng hy vọng tìm được người tình đầu ý hợp. Mà không phải giống như phụ mẫu của mình, bằng mặt nhưng không bằng lòng.

Nếu đã là đồng tâm, đương nhiên sẽ nắm tay đến bạc đầu, cùng vượt qua cửa ải khó khăn.

Chẳng qua bây giờ hắn ta cũng biết, đó là chuyện ván đã đóng thuyền. Hắn ta cũng không thể ngỗ nghịch mẫu thân, khiến mẫu thân xấu hổ.

Trương Thiết Ngưu thấy trên mặt hắn ta không có nửa điểm vui sướng vì sắp thành thân, sắc mặt liền phức tạp hỏi: "Tướng quân, ngài thật sự sẽ không.. Thích cái vị công chúa Y Lan kia chứ?"

Tiêu Sơn nghe thế thì nhìn chằm chằm vào Trương Định Nam. Thầm nghĩ tướng quân nhà mình thật sự thích nữ nhân đó sao?

Trương Định Nam cười nói: "Các ngươi đang nói bừa cái gì thế. Quân vụ bận rộn, ta làm gì có tâm tư suy xét chuyện nhi nữ tình trường."

Sắc mặt Tiêu Sơn cũng kỳ quái nói: "Nhưng trước đó rõ ràng ngài đã rất nhiều lần nhường nhịn vị công chúa Y Lan kia, rất nhiều huynh đệ đều nói ngài muốn cưới nàng ta làm thê tử đấy."

"Chúng ta cùng Bộ lạc Liên Sơn thiết lập quan hệ hữu hảo, tự nhiên ta đối với công chúa của bọn họ cũng có vài phần nhường nhịn. Về phần những mặt khác, các ngươi cũng đừng đánh giá thấp Trương Định Nam ta."

Bất kể hắn ta như thế nào, cũng là một nam nhân tâm cao khí ngạo. Muốn tìm ý trung nhân đương nhiên đã có hung hữu khâu hác*.

*hung hữu khâu hác: Trong lòng đã có đồi cao lũng sâu; khi vẽ tranh, làm văn, trong lòng đã có hình ảnh, ý tưởng cao thâm; giống như đối với sự vật đã có nhận định, giải quyết

Nghe được lời nói nghiêm túc như thế của Trương Định Nam, hai người tức khắc thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu tướng quân có thể nói ra những lời nghiêm trọng thế này, vậy thì hẳn sẽ không hợp ý công chúa Y Lan.

Thật may mắn thay. Chỉ cần vừa tưởng tượng đến một nữ nhân Khương tộc như thế làm chủ mẫu của bọn họ, thật đúng là đủ nghẹn khuất.
 
Bình Luận (0)
Comment