Tiểu Kiều Thê Nhà Quân ( Dịch Full )

Chương 98

Chương 98
Chương 98
Khi trời gần tối, đoàn xe cuối cùng cũng đến một trạm dịch.

Lưu Khiêm ra lệnh cho mọi người nghỉ tạm ở đây một đêm trước lại lên đường đến Túc Châu. Dù sao Túc Châu cách đó không xa, lại là đội ngũ đưa gả, cũng không thể phải vội vã lên đường để tự bôi nhọ.

Mặc dù đã gần tới biên cảnh, bất quá trạm dịch nơi này cũng không kém so với kinh thành. Đây là lần đầu tiên Lưu Khiêm đến đây, thấy nơi này so với tưởng tượng có chút khác biệt, cảm thấy có chút kinh ngạc, liền tùy ý hỏi dịch thừa* vài câu.

*dịch thừa: Người giúp việc trong trạm dịch.

Dịch thừa nói: "Nơi này năm trước mới tu sửa xong. Bởi vì hiện tại có nhiều người lui tới buôn bán, ở gần đây cũng không có khách điếm, trái lại để cho trạm dịch chúng ta cũng có được thu nhập. Hiện tại có nhiều người vãng lai, cho nên cũng đã lấy bạc ra tu sửa trạm dịch."

Lưu Khiêm không có hứng thú với việc kinh doanh. Chỉ hỏi một chút liền thôi. Ngược lại, Cung Nam Tinh cảm thấy rất hứng thú, lắc lắc chiếc quạt xếp: "Không ngờ tới con đường kinh doanh ở đây lại phát đạt như vậy."

Dịch thừa cười nói: "Quý nhân nhưng là đừng xem thường thành trì này của chúng ta. Những thứ tốt đẹp không phải là từ chỗ chúng ta chảy vào kinh đô Đại Đường đó sao. Chỉ nói một bên thôi, kia chính là rượu trắng, rượu nho, thật ra đều là ở chỗ chúng ta đưa tới. Hiện giờ còn có hàng da lông, kẹo sữa, đều là những sản phẩm đặc biệt của thành chúng ta."

Cung Nam Tinh nghe xong, cũng tấm tắc bảo lạ: "Nói như vậy, nơi này thật ra là địa linh nhân kiệt."

"Hắc hắc, cũng không dám xưng là địa linh nhân kiệt, bất quá nơi này của chúng ta quả thật có nhiều thứ hiếm lạ. Đúng rồi, chỉ sợ các quý vị còn chưa ăn qua thịt dê tươi mới ở chỗ chúng ta, ta đây liền cho người đi làm nguyên con đi. Đây chính là cách ăn rất mới mà chúng ta học được từ người Khương."

Cung Nam Tinh cười nói: "Vậy thì thật đúng là muốn nếm thử."

Lưu Khiêm vừa nghe là cách ăn của người Khương tộc, nhưng thật ra ông ta lại vô cùng bài xích, chỉ phân phó người đưa vài món ăn nhẹ thanh đạm đến, rồi lên lầu nghỉ ngơi. Ngược lại lão nhân Tống Huyền và Cung Nam Tinh đều ngồi ở trong đại sảnh chờ ăn dê nướng nguyên con.

Lưu Mẫn Quân nghe được, liền bảo nha hoàn cũng đi đến đó chờ, đến lúc được thì lấy chút thịt lên nếm thử. Nha hoàn Linh Đang là nha hoàn hồi môn được tam phu nhân an bài đến đây, nàng ta rất trung thành tận tâm. Bất quá khi nghe được phân phó của Lưu Mẫn Quân, sắc mặt nàng ta vẫn có chút thay đổi.

Linh Đang nói: "Nhị cô nương, nghe nói đồ ăn của người Khương kia không thể ăn, sau khi ăn xong trên người sẽ có một cỗ mùi tanh." Cũng không tể để cho cô nương nhà mình ăn làm cho cả người đầy mùi, quay đầu đi sẽ bị cô gia ghét bỏ thì phải làm sao đây.

Lưu Mẫn Quân nói: "Nhập gia tùy tục, người khác có thể ăn, tại sao chúng ta không thể ăn được. Đi lấy một ít đến đây nhìn xem, ta cũng muốn có chút mở mang kiến thức về thức ăn của người Khương."

Linh Đang biết bên ngoài cô nương nhà mình tuy ôn hòa dễ gần, nhưng kỳ thật vô cùng bướng bỉnh, vì thế cũng không cố gắng thuyết phục nữa, vội vàng đến phòng bếp lấy thịt dê nướng, chuẩn bị một miếng thịt dê mềm nhất cho cô nương nhà mình ăn.

Ở phòng bên cạnh, sau khi nha hoàn của Lưu Mẫn Thục nghe thấy động tĩnh, liền đến đây mật báo cho nàng ta.

Lưu Mẫn Thục cười giễu cợt một tiếng, nói: "Cẩu cải bất liễu cật thỉ*, không cần để ý đến các nàng ta, đợi lát nữa lấy cho ta chút thức ăn thanh đạm là được. Tốt xấu gì chúng ta cũng xuất thân từ Lưu phủ ở kinh thành, không cần nhập gia tùy tục."

*Cẩu cải bất liễu cật thỉ: Chó thì vẫn quen ăn phân

Đối với cách làm của Lưu Mẫn Quân và hai mưu sĩ kia, nàng ta cũng không có nhiều ngạc nhiên.

Dù sao, kiếp trước sau khi Lưu Mẫn Quân tiến vào phủ tướng quân, xác thực đã thay đổi rất nhiều thói quen. Thậm chí đã từng trong yến hội đàm phán với man di còn ăn qua thịt tươi, vì chuyện này thậm chí Lưu Mẫn Quân còn bị Trương Thừa Tông quở trách qua. Bởi vì nàng ta mà làm mất hết mặt mũi.

Nghĩ đến đã sắp tới Túc Châu, tâm tình nàng ta cũng vô cùng kích động. Chỉ có giờ khắc này, đời này nàng ta mới thật sự là niết bàn trọng sinh. Hết thảy mọi cảnh ở trong mơ đều sẽ không phát sinh lại nữa. Nàng ta sẽ thật sự trở thành thái tử phi danh chính ngôn thuận của Trương Thừa Tông.

Hơn nữa, nàng ta có thể biết được nhiều chuyện của tương lai, nàng ta có thể cảnh báo trước cho Trương Thừa Tông, cuộc sống sau này của Trương Định Nam chỉ sợ sẽ khó khăn hơn.

Lưu Mẫn Thục còn ở trong tối tự tính mưu kế, trong đại sảnh dưới lầu lại là tiếng cười không ngớt.

Cung Nam Tinh và Tống Huyền ở một bên ăn thịt dê, một bên uống rượu, còn cùng với dịch thừa trò chuyện về kiến thức ở phương bắc.

Dịch thừa biết bọn họ có lai lịch khác thường, sắp đưa gả đến phủ tướng quân, tự nhiên cũng mang theo vài phần lấy lòng. Lại thấy hai người không hề tự cao tự đại, càng nguyện ý kết giao, cho nên phàm là có thắc mắc tất được giải đáp.

"Lúc trước La gia là nhất chi độc tú, nhưng hiện tại thì đã khác, hiện giờ kinh doanh hàng da lông ở Hà Sáo chiếm một phần lớn, những hàng hóa này được bán bởi thương đội Tứ Hải. Nghe nói sau lưng thương đội này lại là một nữ tắc nhân gia."

*nhất chi độc tú: Dẫn đầu không ai sánh kịp, nổi bật giữa đám đông.

"Ồ?" Cung Nam Tinh và Tống Huyền nghe vậy thì kinh ngạc liếc nhìn nhau, sau đó nhìn về phía dịch thừa.

Cung Nam Tinh nói: "Không ngờ được, một phụ nhân ở phương bắc cũng có thể kinh doanh lớn như vậy. Việc kinh doanh hàng da lông này chắc phải có quan hệ với ngoại tộc đi."

"Quý nhân không biết rồi, phụ nhân này cũng không đơn giản đâu." Vẻ mặt của dịch thừa thần bí nói: "Nghe nói phụ nhân này cùng với quân Hà Sáo có quan hệ rất mật thiết, hơn nữa có thể là gia quyến của một vị tướng quân nào đó. Có sự hỗ trợ của quân Hà Sáo, ai còn dám trêu chọc bọn họ a."

Cung Nam Tinh đang trầm ngầm suy tư gì đó.

Tống Huyền liếc nhìn ông ta một cái, cũng không nói chuyện nữa, chỉ cúi đầu ăn. Thấy hai người không hỏi gì thêm, dịch thừa cười ha ha chào hỏi rồi tránh đi.
 
Bình Luận (0)
Comment