Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1038 - Chương 1038 - Trung Bộ Thật Tốt!!

Chương 1038 - Trung Bộ Thật Tốt!!
Chương 1038 - Trung Bộ Thật Tốt!!

Trung Bộ rất lớn, bao gồm 22 hành tỉnh với hơn ngàn tòa thành trì lớn nhỏ, nhân khẩu dày đặc hơn rất nhiều so với phương bắc nghèo nàn.

Nhân khẩu của Trung Bộ vượt qua 2 tỷ, thực tế là do thời đại này không có thống kê chính xác, một số địa phương xó xỉnh cũng bị bỏ qua, thậm chí còn có không ít quan viên làm việc không đáng tin cậy, cho nên sự thật nhân khẩu phải lớn hơn con số 2 tỷ này rất nhiều.

Toàn bộ diện tích của Trung Bộ cũng lớn đến kinh người.

Nam Quyền đã từng nói cho Lý Hạo, ở Trung Bộ có một thành thị do Siêu Năng Giả tạo ra.

Bên phía Trung Bộ, năng lượng thần bí nồng đậm, Siêu Năng phát triển vượt mức tưởng tượng, nghe nói, bình quân trong ngàn người, ít nhất xuất hiện một vị Siêu Năng, đây là do Nam Quyền thống kê. Nam Quyền không giỏi toàn học, cho nên Lý Hạo cảm thấy những gì mà tên gia hỏa này nói, chưa hẳn chính xác.

Nếu dựa theo tỷ lệ này thì Siêu Năng ở Trung Bộ phải vượt quá 2 triệu!

2 triệu Siêu Năng?

Đó là khái niệm gì!

Ít nhất Lý Hạo chưa từng thấy nhiều Siêu Năng như vậy…Tốt a, lần hắn gặp nhiều nhất chính là trận chiến tại Chiến Thiên thành, Siêu Năng từ khắp nơi ở phương Bắc tụ tập lại, con số đạt gần 2000 siêu năng.

Đó là con số từ 19 hành tỉnh phương Bắc tụ tập lại, mặc dù không phải toàn bộ, nhưng lại có rất nhiều tán tu tìm đến.

Trung Bộ có hơn 200 vạn siêu năng…Mà hàng năm, số lượng Siêu Năng đều đang tăng lên, dĩ nhiên không phải cố định, nhưng nếu như không xảy ra đại chiến, thì tốc độ này sẽ được đẩy lên rất nhanh và trong phạm vi một tỉnh, Siêu Năng có thể vượt quá vạn người?

Đây chỉ là Siêu Năng, không tính Võ Sư.

Ngân Nguyệt lớn như vậy, có bao nhiêu Siêu Năng?

Dù là đất nghèo thì khoảng cách cũng không thể chênh lệch lớn như vậy.

Cho nên Lý Hạo mang theo một chút không tin, hoặc là nói hiếu kỳ, từ Đông Tân, chính thức bước vào phạm vi Trung Bộ.

….

Đông Tân thuộc về Trung Bộ.

Tuy nhiên ở Trung Bộ cũng chia thành các cấp độ, 22 hành tỉnh ở Trung Bộ, có đai Hoàn Thiên Tinh, lấy Thiên Tinh thành làm trung tâm, tứ phương thì có Tứ Nhạc hành tỉnh.

Theo thứ tự là Đông Nhạc, Nam Nhạc, Tây Nhạc, Bắc Nhạc.

Chỉ khi nào tiến vào Tứ Nhạc hành tỉnh thì mới xem như chân chính đi vào đai Hoàn Thiên Tinh. Cái gọi là tứ đại hành tỉnh cũng là hạch tâm môn hộ của Trung Bộ, về phần Đông Tân thì đó mới chỉ là duyên hải.

Lúc này, mục tiêu của Lý Hạo chính là hành tỉnh bên ngoài Hoàn Thiên Tinh, Đông Nhạc hành tỉnh.

Trong mắt người dân Trung Bộ, Tứ Nhạc mới chân chính là Trung Bộ. Còn với đám người Lý Hạo thì toàn bộ lục địa Thiên Tinh đều gọi là Trung Bộ, là nơi tồn tại chuỗi khinh bỉ trong toàn bộ Vương Triều.

Thiên Tinh thành khinh bỉ tất cả mọi người, bên trong Tứ Nhạc lại khinh bỉ bên ngoài Tứ Nhạc, bên ngoài Tứ Nhạc khinh bỉ người bên ngoài Trung Bộ, khinh bỉ đại lục tứ phương.

Mà đại lục tứ Phương, ba bên còn lại hợp sức để khinh bỉ vùng đất nghèo nàn tại phương Bắc.

Đại lục phương bắc, lại khinh bỉ Ngân Nguyệt ở cực bắc.

Đến Ngân Nguyệt, lại bắt đầu khinh bỉ Ngân Thành, một vùng đất vừa nghèo vừa nhỏ…

Chờ đến Ngân Thành, không còn nơi để khinh bỉ, ai bảo vương triều Đại Ly gần như mất hút trong rất nhiều năm trước, nếu không bọn họ còn có thể khinh bị đám man nhân phương Bắc này.

Chuỗi khinh bỉ như vậy thật sự khiến Lý Hạo bất đắc dĩ.

Do đó, khi hắn tiến vào một toà thành thị ở Trung Bộ, trên thân mặc bộ quần áo kiểu dáng phương Bắc, liền lập tức thu hút ánh mắt khinh bị của những người xung quanh, tư thái đó…Giống như đang nói, tên mọi rợ phương Bắc kia từ đâu chui ra vậy.

Đương nhiên, Lý Hạo không lo được những thứ này.

Đây là lần đầu tiên hắn đến thành thị Trung Bộ, chân chính thấy được cuộc sống của người bình thường tại nơi đây.

Đây là tòa thành thị không lớn, cảm giác không khác gì Ngân Thành.

Nhìn phong phú hơn không ít, cũng có rất nhiều nhà cao tầng, còn có chút sắc thái… Ngân Thành thì mang theo màu sắc xám trắng, tùy nói nghèo nàn nhưng Lý Hạo chưa từng thấy có người chết cóng hay là chết đói.

Tuy nhiên nếu phải so sánh thì cảm giác thành thị nho nhỏ này, lại có điểm phồn hoa giống với Nam Độ.

Nam Độ, đây chính là thành phố cảng lớn nhất Ngân Nguyệt.

"Lão Hồng gạt ta."

Giờ khắc này, trong lòng Lý Hạo hiện ra ý nghĩ như vậy.

Lão Hồng nói, Trung Bộ đã khai chiến, rối bời, dân chúng lầm than, tạo cho Lý Hạo một loại cảm giác, Trung Bộ kỳ thật rất thảm, sao có thể có thành thị nho nhỏ như vậy, phồn hoa như vậy.

Lập tức, Lý Hạo cũng có chút nghi ngờ.

Vùng duyên hải Lâm Giang tương đối thảm, hắn đã tận mắt chứng kiến.

Quan phỉ cấu kết, tàn sát dân lành, đặc biệt thê lương.

Mà Trung Bộ thì không có vẻ gì là khổ sở!

Trước đó hắn còn cảm thấy đồng tình với bách tính Trung Bộ…Nhưng bây giờ thì hoàn toàn không có, huống chi bản thân mìnhh còn bị người ta khinh bỉ, Lý Hạo rõ ràng nhận ra Hồng Nhất Đường đã gạt mình.

Ai nói Trung Bộ thảm?

Ngay cả một thành thị nhỏ như vậy thì Ngân Nguyệt dù cho phát triển thêm 30 năm nữa cũng chưa chắc có thể vượt qua người ta.

Nhìn xem, người nào cũng da dẻ bóng loáng, mượt mà, thảm ở chỗ nào hả?

Lý Hạo giống như nhà quê vào thành, nhưng thực tế thì hắn quả thật là một tên nhà quê, cho dù là thổ dân từ Bạch Nguyệt thành đến thì Trung Bộ vẫn sẽ nói người ta là nhà quê.

Hắn đi lại trên đường phố, mặt nhìn xung quanh.

Thoạt nhìn, hắn giống như một người mới vào nghề, có thể là từ phương Bắc đến đây để kiếm sống.

Về phần bên người còn mang theo một con chó, ai biết là chó hoang nhặt từ chỗ nào, dã nhân phối chó hoang, đúng là sợ kết hợp hoàn hảo.

"Này!"

Đúng lúc này, phía sau Lý Hạo có người lên tiếng chào hỏi, một tên nam nhân trung niên béo lùn chắc nịch, gã cười xán lạn, tạo cho Lý Hạo một ấn tượng ban đầu rất tốt, có điểm giống với Hách Liên Xuyên.

Hách mập mạp cũng thích cười như thế.

"Tiểu huynh đệ đến từ Phương Bắc đúng không?”

Lý Hạo tự nhiên không biết đối phương, nhưng hắn cũng không quen với cuộc sống ở nơi này, đi vạn dặm đường cũng đều là tu hành võ đạo, Lý Hạo gật gật đầu, lộ ra dáng vẻ tươi cười: “Nhãn lực của lão ca thật tốt!”

"Ha ha ha! Hán tử đến từ phương Bắc đều là những người tinh anh, vạm vỡ, vừa nhìn liền biết hảo thủ!”

Mập mạp cười ha hả, nhiệt tình nói: "Lần đầu tiên tới Trung Bộ sao? Tìm việc làm? Có người quen ở đây không?”

"Không, ta chỉ đến xem…”

"Không có người quen?"

Mập mạp lập tức cười nói: "Vậy tiểu huynh đệ ở đây sẽ không dễ lăn lộn, Trung Bộ tương đối bài xích người ngoài, đặc biệt là người phương Bắc lại càng khó tìm việc. Nếu như có đồng hương giúp đỡ thì còn tốt hơn chút.”

Nói đến đây, mập mạp cười nói: "Tuy nhiên ta thấy tiểu huynh đệ cũng là tiểu hỏa tử chính trực, nếu có khí lực thì sang chỗ ta làm việc? Tiền lương 4000 tinh tệ, bao ăn bao ở!"

Lý Hạo hết hồn!

Cao như vậy?

Bình Luận (0)
Comment