Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1039 - Chương 1039 - Gặp Phải Người Nhiệt Tình

Chương 1039 - Gặp Phải Người Nhiệt Tình
Chương 1039 - Gặp Phải Người Nhiệt Tình

Hắn làm công chức ở Ngân Thành, làm tuần kiểm, một kỳ thực tập chỉ có 1000 tinh tệ một tháng, về sau chuyển thành chính thức thì lên 2000 tinh tệ. Sau đó thăng chức, trở thành tuần kiểm cấp một thì hắn mới có số tiền lương cao như vậy.

Tuy nhiên ở nơi này….tùy tiện tìm một chỗ làm thì cũng có mức lương 4000 tinh tệ?

"Đa tạ, bất quá không cần!"

Bình thường Lý Hạo sẽ có hảo cảm với những tên mập mạp, mà lúc này người ta lại nhiệt tình muốn giới thiệu công việc cho mình. Mặc dù đi đến nơi làm việc của người ta, tiền lương cũng chưa chắc cho cao nhất…Thế nhưng Lý Hạo đột nhiên cảm giác được, Trung Bộ thật sự không tệ.

Đương nhiên, để hắn tìm việc làm, đó chính là chê cười.

Hắn là ai?

Phó bộ trưởng của Tuần Dạ Nhân hành tỉnh, tuần thành sứ cấp cao, ngay cả chức quan cao nhất ở tiểu thành thị này cũng chưa chắc có địa vị cao hơn hắn.

Làm công?

Đời này không có khả năng làm.

Đương nhiên, hiện tại hắn cũng đang làm công cho Vương Triều.

Ngày nào Ngân Nguyệt tạo phản thì có lẽ hắn còn phải làm công cho Ngân Nguyệt, bất quá, làm việc cho quan phương cũng tương đối dễ chịu, dù là không đi làm, mỗi ngày bỏ bê công việc thì Lý Hạo biết, tiền lương của mình sẽ không vơi đi đồng nào.

Mập mạp cũng không thèm để ý, vừa cười nói: "Vậy tiểu huynh đệ đến đây du ngoạn sao? Gần đây đừng có chạy loạn khắp nơi, trong thành còn tốt nhưng ngoài thành thì rất hỗn loạn, siêu năng quật khởi, làm ầm ĩ, giết người khắp nơi! Nếu đến từ phương bắc thì trên đường đi có lẽ cũng chịu không ít đau khổ, hiện tại còn sống, coi như vận khí tốt, nghe nói Bắc Hải mới có một trận đại chiến, mấy ngày trước còn bắn ra đạn diệt thành…Đánh đến long trời lỡ đất…Ai, chỉ khổ cho những người bình thường như chúng ta.”

Lý Hạo gật gật đầu, Trung Bộ chính là trâu, người ở tiểu thành thị cũng có thể biết được tin tức ở Bắc Hải. Nói thật, khi hắn còn ở Ngân Thành thì cái rắm cũng không biết chứ đừng nói đến tình huống ở Trung Bộ.

“Nếu là du ngoại thì ta ngược lại rất quen thuộc với nơi này, tiểu huynh đệ muốn đi đâu, ta lái xe đưa ngươi đi?”

Gã chỉ về phía chiếc xe ở cách đó không xa, cười nói: "Đó là xe của ta, đối với những người tới từ Phương Bắc, ta đều rất thích, ai bảo vợ ta cũng là người phương Bắc, tiểu huynh đệ mau lên xe tán gẫu với ta, đi đâu, lão ca đưa ngươi đi!”

"Thật sự không cần!"

Lý Hạo cười, đây là lần đầu tiên hắn gặp một người nhiệt tình như vậy.

"Đừng khách khí, chỉ là tiện đường lại vừa lúc nhàn rỗi, vốn lần này ra ngoài để tuyển một số người, bổ sung nhân lực cho nhà máy, nhưng nhìn giờ này có lẽ khó tìm được người, cho nên liền muốn trở về… Tiểu huynh đệ muốn đi đâu?"

"Thật không cần. . ."

Lý Hạo lần nữa cự tuyệt, mập mạp lại giả bộ không vui nói: "Tiểu huynh đệ có phải quá khách khí hay không? Rời nhà đi ra ngoài nhờ vả bằng hữu, kết giao bằng hữu, chẳng lẽ chướng mắt lão ca?"

Lý Hạo im lặng.

Thật sự không quen!

Nhưng người ta quá nhiệt tình, hắn suy nghĩ một chút nói: "Ta muốn đi về hướng nam, đến Tứ Nhạc hành tỉnh, mở mang kiến thức về đai Hoàn Thiên Tinh. . ."

"Hướng nam?"

Mập mạp có chút ngoài ý muốn: "Xa như vậy. . . Tiểu huynh đệ là Siêu Năng?"

“Cũng không phải.”

Lý Hạo cười: "Chính là kẻ vác theo ba lô, lão sư ta nói, đọc vạn quyển sách, không bằng đi vạn dặm đường. . ."

"Học sinh?"

Mập mạp càng ngoài ý muốn: "Ngươi là học sinh? Đại học?"

Lý Hạo nghĩ nghĩ, gật đầu: "Xem như vậy, ta là học viên của một học viện nhỏ.”

Cổ viện Ngân Thành.

Nếu như không nghỉ học thì hắn đã sớm tốt nghiệp.

Mập mạp cười: "Thất kính thất kính! Hóa ra là người đọc sách, lão ca ta không có văn hóa gì, ta biết phương bắc, nói câu khó nghe thì đó là vùng đất nghèo nàn, có thể đọc sách đến nước này…Đúng là không dễ dàng! Dù là nơi này của chúng ta thì học đến trình độ như vậy cũng rất ít.”

Cảm khái một tiếng, gã vừa cười nói: "Vậy thì phải cẩn thận một chút, người đọc sách du lịch thiên hạ, ta đã từng nghe qua… Bên ngoài không an toàn… Như vậy đi, ta đưa tiểu huynh đệ đi một đoạn, đến thành nam, nếu tiểu huynh đệ muốn ra khỏi thành thì cứ trực tiếp đi về phía nam là được, không muốn ra thành thì ở lại thành nam chơi đùa cũng tốt…”

"Đa tạ!"

Lý Hạo cười một tiếng, thật nhiệt tình a.

Đi theo tên mập mạp về chỗ để xe, lúc mở cửa xe ra, hắn phát hiện bên trong còn có một người, dáng vẻ hơn 30 tuổi, ngồi ở hàng ghế sau, mập mạp giới thiệu: “Đây là kế toán trong xưởng, cùng ta ra ngoài tuyển người, nhưng đáng tiếc tiểu huynh đệ muốn đi, nếu không, sinh viên…Đến nơi này làm việc thì một tháng cho ngươi 8000! Đầu năm nay, rất khó tuyển người đọc sách.”

Người trong xe khẽ gật đầu với Lý Hạo, khẽ dịch mông, nhường ra một vị trí.

Về phần Lý Hạo, ngay từ đầu hắn không để ý nhưng một lát sau liền hơi nhíu mày, ánh mắt lóe lên một cái rồi biến mất. Hắn chỉ im lặng leo lên xe, Hắc Báo cũng đi theo phía sau.

Vị kế toán ngồi trên xe vừa nhìn thấy Hắc Báo thì có chút nhíu mày.

Lý Hạo cười cười, giải thích: “Ven đường nhặt được chó hoang, một người rất cô đơn, cho nên mang theo con chó, hai vị đại ca chớ để ý, nếu như không tiện, ta liền xuống xe…”

Phía trước, mập mạp cười ha hả nói: "Không có việc gì không có việc gì, tiểu huynh đệ có thiện tâm! Một con chó nhỏ rất đáng yêu… Trương kế toán, mau nhường thêm chỗ cho tiểu huynh đệ…”

Chỗ sau xe, nam nhân không nói gì mà chỉ hơi chen về phía cửa, xe khá nhỏ mà không gian phía sau lại càng nhỏ hơn. Hắc Báo chiếm một vị trí, lại thêm cỡ người Lý Hạo mặc dù không tính là quá to cao ở Phương Bắc nhưng nếu như ở đây thì vẫn tính là cao lớn, do đó mà không gian sau xe có chút chen chúc.

Mập mạp khởi động xe, Trương kế toán nói ít, mập mạp thì lại nói nhiều, gã vừa lái xe, vừa ha ha cười nói: “Tiểu huynh đệ là người ở nơi nào tại phương Bắc?”

"Ngân Nguyệt."

"Người Ngân Nguyệt à, vậy thì xa quá, ta biết nơi đó, nghe nói ở đó có rất nhiều võ sư, hình như còn rất dã man…Đương nhiên, đều là tin đồn, tiểu huynh đệ có quen biết võ sư nào không?”

“Không biết.”

Lý Hạo cười nói: "Chúng ta là người đọc sách, không có quan hệ cũng không muốn liên lụy đến bọn họ, chỉ an tâm đọc sách, chờ tốt nghiệp, tìm công việc làm, còn về những chuyện kia thì cách chúng ta quá xa.”

“Đúng vậy.”

Mập mạp gật đầu, gã nói rất nhiều chuyện, cũng thật nhiệt tình: “Đầu năm nay, người có thể học hành đến nơi đến chốn đều có hoàn cảnh gia đình không tệ, nhìn tình huống của tiểu huynh đệ thì chắc cũng là đại môn hộ ở Ngân Nguyệt?”

“Vậy thì không phải…Thành tích học tập đúng là không tệ, được phía quan viên phụ chấp đôi chút, trong nhà lại có ít khoản dư, cho nên mới có thể yên tâm học tập.”

Lý Hạo ứng phó vài câu, nụ cười trên mặt, dần dần có chút quái dị.

Giờ phút này, hắn mới hơi hiểu ra.

Võ sư, siêu năng, gia cảnh, bằng hữu, đồng hương…

Tên mập mạp này, trò chuyện trời nam biển bắc, nhưng lại có thể móc hết vốn liếng của người khác, đúng là bội phục tài ăn nói của đối phương.

Tuy nhiên, chiếc xe này…Tại sao càng đi càng xa vậy.

Bình Luận (0)
Comment