Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1048 - Chương 1048 - Trông Ta Dễ Lừa Lắm Sao?

Chương 1048 - Trông Ta Dễ Lừa Lắm Sao?
Chương 1048 - Trông Ta Dễ Lừa Lắm Sao?

Thiên Tinh thành rất lớn.

Lý Hạo vừa mới đến liền ngây người hệt như kẻ ngớ ngẩn. . . Đành chịu thôi, hắn bị choáng ngợp thật sự.

Vì vậy hắn liền đi hỏi đường.

Cũng may người qua đường tương đối nhiệt tình, chỉ cho hắn biết nên lên xe nào, đi đường nào, tới đâu thì đổi xe rồi lại đi theo tuyến đường nào khác…

Lý Hạo đều nghe hiểu, nhưng sau đó… Xe quá nhiều, người còn nhiều hơn, hắn đổi qua đổi lại tới nỗi đầu óc choáng váng.

Đương lúc Lý Hạo xây xẩm đầu óc thì bên người bỗng xuất hiện một nữ hài áng chừng cỡ 15 - 16 tuổi, vóc dáng không quá cao. Tiểu cô nương vui vẻ hỏi: "Ha ha, tiểu ca, muốn thuê người hướng dẫn du lịch không?"

". . ."

Lại một kẻ giống với tên mập?

Lý Hạo bỗng nhiên nghĩ đến nam tử hắn gặp được trước đó, không khỏi nhíu mày.

Thoạt nhìn ta dễ bị lừa như vậy ư?

Ai cũng muốn lừa gạt ta à?

Lẽ nào Trung bộ đều là loại người này?

Đây chính là hạch tâm của Thiên Tinh vương triều, vậy mà những loại người như vậy lại có thể quang minh chính đại sinh sống sao?

Trong mắt Lý Hạo nhịn không được lộ ra một chút sát ý.

Hài tử lớn như thế… Mặc dù Lý Hạo cũng chỉ mới ngoài 20, nhưng hiện giờ hắn vẫn cảm thấy hài tử lớn như tiểu cô nương đây hóa ra đều hư hỏng như vậy, thoáng cái hắn bỗng cảm thấy chán ghét cả tòa thành thị này.

Y phục của nữ hài cũ nát, nhưng nhìn sơ qua là có thể thấy được giặt giũ rất sạch sẽ, một vài chỗ thủng cũng được may vá chỉnh tề, thậm chí người may còn tinh tế thêu lên đó một đóa hoa, tuy rằng đóa hoa này trông không được đẹp mắt lắm.

Có vẻ bị ánh mắt của Lý Hạo hù dọa, tiểu cô nương lầu bầu: "Không cần thì thôi, việc gì phải hùng hổ dọa người?"

Lý Hạo thở hắt ra một hơi. Đành chịu thôi, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.

Lần đầu gặp phải tên mập mạp kia, hắn đã hết sức tín nhiệm đối phương, khi đó còn cảm thấy thế giới này tràn đầy tình yêu thương, kết quả suýt chút nữa đã bị người ta lừa gạt sạch sành sanh, bấy giờ chỉ hận không thể không cảnh giác hơn.

Bất quá nghĩ đến nơi này là Hoàng thành, mà cô bé trước mặt nhìn cũng có vẻ thành thật, thôi thì tạm thời tin tưởng thêm một lần. Lý Hạo mở miệng hỏi: "Biết đường đi đến Cửu Ti không?"

Ánh mắt nữ hài sáng lên!

"Đương nhiên! Ta rất thông thuộc bản đồ của cả Thiên Tinh thành, đường đến Cửu Ti đương nhiên phải biết. Ngươi chỉ muốn đến đó thôi hay đi thêm những nơi khác nữa?"

"Đến Cửu Ti trước đã, nếu không tìm được người ta muốn gặp thì tính tiếp."

"100 tinh tệ! Lộ phí thì tự chịu."

100 tinh tệ. . . Trước kia Lý Hạo còn cảm thấy nhiều, bây giờ đến Trung bộ rồi thì mới biết nhiêu đây là rất ít.

Về phần thuê xe thì một kẻ ‘nhà quê lên phố’ như Lý Hạo thật sự không biết.

Kỳ thật khu vực phụ cận có cho thuê xe, nhưng dù là Bạch Nguyệt thành hay Ngân thành đều thế, xe ô tô là phương tiện dành riêng cho nhà giàu, mà giới nhà giàu thì không có nhu cầu cho người ta thuê xe di chuyển, vậy nên Lý Hạo hoàn toàn mờ mịt thông tin.

"Được!" Lý Hạo gật đầu đáp ứng.

Nữ hài ngạc nhiên nhìn hắn, gặp phải kẻ ngốc rồi à?

Hay là người từ nơi khác đến? Hẳn là vậy.

Lúc nghe đối phương nói muốn tới Cửu Ti, nàng còn cho rằng mối làm ăn này thất bại rồi, vì vậy không mấy hứng thú, tùy tiện báo cái giá 100 tinh tệ. Trên thực tế, đón xe tới đó chỉ cần chừng 70 - 80 tinh tệ là đủ rồi. Không ngờ thế mà tên ngốc này lại đồng ý mức giá kia!

Bất quá ngẫm lại thì cũng thấy đúng thôi, người từ nơi khác đến hiển nhiên sẽ không rành giá cả nơi đây.

Nghĩ đến đây, nữ hài lập tức tươi cười nói: "Vậy thì chúng ta đi thôi. Đường đến Cửu Ti còn rất xa, ta sẽ tìm phương tiện di chuyển tiện nghi cho ngươi, cam đoan có thể giúp ngươi tiết kiệm tiền!"

Lý Hạo không quá để ý, giờ phút này hắn lẳng lặng hít một hơi thật sâu, trong lòng thầm mắng địa phương chết tiệt này, không có việc gì thì xây lớn như thế làm gì chứ? Ta đường đường là Ma Kiếm, thế mà lại lạc đường ngay tại nội thành nơi đây, nói ra chắc không ai dám tin mất.

Lý Hạo đi theo tiểu cô nương hướng về phía trạm xe buýt, không quá e ngại vì chuyện bị lừa gạt nữa. Đã đến địa bàn của lão Hầu rồi, nếu còn có kẻ nào dám gạt ta thì ta liền răng rắc một kiếm, giết chết toàn bộ, sau đó ném cho lão Hầu xử lý!

Hắn biết có rất nhiều người muốn giết chính mình!

Thế nhưng Lý Hạo cũng rõ ràng một chuyện, đó là những thế lực lớn đều tương đối xem trọng mặt mũi. Nói gì thì nói hắn vẫn là người của Cửu Ti, là Tuần Thành sứ cao cấp, tối thiểu trên quan trường thì những người kia sẽ không dám động đến hắn.

Cũng chính vì trong lòng đã cân nhắc thiệt hơn rõ ràng nên Lý Hạo mới dám đến Thiên Tinh thành.

Về phần chỗ dựa sau lưng thì… Có Nam Quyền và Hầu Tiêu Trần ở đây, thật có chuyện gì xảy ra thì hắn chỉ cần phụ trách trấn áp phong ấn, để hai vị kia cởi bỏ niêm phong thì chưa chắc phải sợ cường giả Thần Thông cảnh.

Vừa nghĩ tới mấy chuyện này, hắn vừa lẳng lặng đi theo cô bé kia tiến vào một cái hẻm nhỏ.

Trên mặt Lý Hạo lộ ra một tia cười lạnh. . .

Thế nhưng sau một khắc, nét cười trên mặt hắn đã tắt ngúm.

Có chút câm nín!

Chỉ thấy cô bé kia đang lọ mọ đẩy một chiếc xe đạp cũ nát ra từ trong hẻm, thấy Lý Hạo nhìn mình thì nàng ta liền vội vàng giải thích: "Kẹt xe! Ngươi không biết đâu, đường đến Cửu Ti rất hay kẹt xe. Ngồi xe ngoài tối thiểu phải tốn đến hai giờ, cưỡi xe đạp thì nhanh hơn nhiều, cùng lắm mất nửa tiếng thôi. Cái này thì ta thu phí thấp, ngươi cho ta 10 đồng là được!"

"Ngươi chở ta?"

"Đúng rồi!" Nữ hài nói với vẻ mặt đương nhiên, "Ta phải chở ngươi chứ. Chỉ 10 đồng thôi, cũng bằng giá đi xe buýt, nhưng ta thấy có vẻ ngươi vừa từ nơi khác đến, còn chưa quen thuộc đường phố Thiên Tinh thành, chi bằng để ta đạp xe chở ngươi đi, như vậy còn tiện giới thiệu cảnh quan đường phố cho ngươi biết!"

". . ."

Lý Hạo dở khóc dở cười.

Trước kia hắn đều phải đạp xe đi làm mỗi ngày, đáng thương cho chiếc xe thân thương mà hắn đã đạp trong nhiều năm, về sau nó được đặt ở văn phòng của hắn tại Ngân thành, cũng không biết hiện giờ có bị ai chiếm lấy hay không.

"Cũng được!"

Lý Hạo lười nhiều lời thêm, ngồi xe đạp cũng tốt, nàng ta nói không sai, cũng tiện cho hắn có cơ hội quan sát đường phố một phen. Bằng không nếu lỡ bị người truy sát ở địa phương quỷ quái này thì hắn còn chẳng biết phải chạy đi đâu mới thoát thân được.

Bình Luận (0)
Comment