Lý Hạo tỏ vẻ thất vọng, "Vậy thì thôi quên đi, ta còn chưa gặp qua cục trưởng Tuần Kiểm Ti, quan hệ cũng không thân thiết, chỉ sợ đối phương thật sự không đồng ý. Tứ Hải thương đoàn. . . Ta rất có hứng thú với bên này, dù là tới làm phụ tá cũng được, đáng tiếc…"
Mấy người của Tài Chính Ti đột nhiên cảm thấy tên Lý Hạo này quả thật hết sức đáng ghét! Xem ra tính cách của hắn y hệt như lời đồn, lá gan cũng rất lớn.
Lưu cục trưởng còn chưa lên tiếng, Hầu Tiêu Trần ngồi một bên đã khẽ cười nói: "Tới Tứ Hải thương đoàn cái gì, quá xa. Ngươi vừa tới Thiên Thành, chi bằng ở lại đây ổn định một thời gian đi. Vả lại ngươi vừa được bổ nhiệm thành Thiên Tinh phó đô đốc, nào có dễ dàng rời đi như vậy."
Lưu cục trưởng liền hùa vào: "Chúc mừng chúc mừng! Tiểu Lý vừa đến, thế mà lão Diêu đã lập tức thăng cấp cho ngươi lên làm Thiên Tinh phó đô đốc, phải biết đây chính là trách nhiệm trọng đại."
Hầu Tiêu Trần gật đầu, "Đích thật là trách nhiệm trọng đại! Ta chuẩn bị để Lý Hạo chủ trì, tạo dựng cơ cấu Thiên Tinh phủ đô đốc, bây giờ còn thiếu một địa điểm làm trụ sở, cũng thiếu một ít nhân thủ. . ."
Vừa nói, ông vừa giơ tay chỉ về màn hình lớn, "Nơi này, không sai! Lưu cục trưởng, ta muốn để Lý Hạo đóng quân ở đây, cải tạo nơi này trở thành Thiên Tinh phủ đô đốc, cũng thuận tiện thu về toàn bộ những sản nghiệp hắc ám, bàn giao lại cho nhà nước. Vả lại đúng hạn giao nộp tiền thuế thì cũng xem như cho Tài Chính Ti gia tăng một phần thu nhập, Lưu cục trưởng cảm thấy thế nào?"
Lưu cục trưởng cười đáp: "Là chuyện tốt, là chuyện tốt! Chỉ là không dễ xử lý lắm. Đương nhiên, đây là chuyện riêng của Tuần Kiểm Ti và Tuần Dạ Nhân, ta cũng không tiện xen vào. Tiểu Hầu, ngươi cứ xem mà làm đi, ý tứ của ngươi ta đã hiểu. Như vậy đi, tối nay chỉ ăn cơm, không nói đến mấy thứ này nữa, chờ ngày mai xem Tuần Kiểm Ti các ngươi tự quyết định vậy, ta không xen vào nữa!"
Hầu Tiêu Trần gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi! Tuần Kiểm Ti bên này sẽ không có ý kiến gì đâu. Huống chi, đây là phạm vi chức quyền của Thiên Tinh phủ đô đốc, cục trưởng sẽ không ý kiến, Diêu bộ trưởng lại càng không phản đối."
"Hầu đô đốc!" Bấy giờ, một nữ tử khá xinh đẹp ngồi bên cạnh Lưu cục trưởng đột ngột lên tiếng. Nàng ta chính là một trong hai vị cường giả đã tiến vào thời kỳ thuế biến, người còn lại là Ngô Dũng.
Lúc này, nàng nhìn về phía Hầu Tiêu Trần, mỉm cười nói: "Hầu đô đốc, Tuần Dạ Nhân gia đại nghiệp đại, trong khi nơi này chỉ là chốn giải trí của một vài quan lại quyền quý, nếu đem nó cải tạo thành phủ đô đốc mà nói thì chỉ e làm không tốt, Thiên Tinh thành liền hỗn loạn. Vốn Siêu Năng Giả đều là những kẻ tinh lực tràn đầy, không có chỗ phát tiết thực lực thì cũng chưa chắc đã là chuyện tốt."
Hầu Tiêu Trần đáp: "Ta biết, cho nên ta nhất định sẽ chuẩn bị kỹ càng! Có bất kỳ rung chuyển gì thì ta sẽ trực tiếp trấn áp! Ta cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc là ta trấn áp nhanh hay rung chuyển xảy ra nhanh hơn!"
Dứt lời, ông lại tươi cười phỏng đoán, "Nghe nói lão bản của Thiên Tinh Đấu La tràng này là một nữ cường giả rất mạnh, thậm chí có thể đã tiến vào thời kỳ thuế biến, không biết tới lúc đó đối phương có ra tay hay không."
Nữ nhân xinh đẹp chỉ mỉm cười chứ không đáp.
Mà lúc này, dường như vị Lưu cục trưởng bỗng nghĩ tới điều gì đó, y liền nói: "Ta chợt nhớ ra ở văn phòng còn có chút chuyện phải xử lý. Tiểu Hầu, các ngươi tự mình ăn đi vậy."
Dứt lời, y liền quay sang dặn dò nữ quản lý vừa đúng lúc đi vào: "Toàn bộ chi phí tối nay nhớ tính vào cho ta."
Nói xong lại tỏ ý trách cứ: "Lần sau nhớ chú ý, đường đường là Cửu Long các mà lại thả những thứ này ở trong phòng… đúng là xúc phạm khách hàng!"
Quát lớn một câu xong, y liền quay sang nói với Hầu Tiêu Trần: "Tiểu Hầu, ta đi trước đây. Sự tình Thiên Tinh Đấu La tràng thì các ngươi cứ tự xem xét rồi xử lý, nhưng phải nhớ Thiên Tinh thành là địa phương trọng yếu, không nên khiến dư luận nháo nhào xôn xao. Tránh náo động đến nhiều người, đến lúc đó bị cách chức thì cũng chẳng hay ho gì!"
"Ta hiểu rõ, cảm ơn Lưu cục trưởng nhắc nhở!"
Lưu cục trưởng tươi cười rời đi, những người khác cũng cấp tốc đuổi theo. Có điều sắc mặt của hai vị cường giả thời kỳ thuế biến thì trông khó coi ra mặt.
Đây chính là tuyên chiến!
Đúng vậy, tuyên chiến!
Hầu Tiêu Trần đúng là kẻ điên, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?
Kỳ thật nhìn từ việc tối nay ông ta khăng khăng tới gian phòng này thì mọi người đã biết không ổn, thế nhưng không nghĩ tới, Lưu cục trưởng đã đích thân đến, thậm chí còn xởi lởi trò chuyện mà người này vẫn tỏ vẻ khó chơi như thế. Đừng nói ông ta cho rằng Lý Hạo đến Thiên Tinh thành rồi thì có thể nhấc lên phong ba tại đây nhé?
Mà Lưu cục trưởng cũng không định dây dưa thêm, Hầu Tiêu Trần dám đưa ra chủ ý thì tất nhiên đã có quyết định, thế thì cứ nhìn thử xem.
Hầu Tiêu Trần mỉm cười nhìn về phía Lý Hạo, Lý Hạo liền hiểu ý cười nói: "Mỗi món mang lên cho ta một phần, sinh mệnh chi tuyền thì lấy một giọt thôi, nhiều hơn ta còn sợ các ngươi không có!"
Lưu cục trưởng còn chưa ra khỏi cửa, nghe vậy liền quay đầu nhìn thoáng qua Lý Hạo, cười cười gật đầu, "Ngân Nguyệt võ sư. . . Quả nhiên danh bất hư truyền!"
Dứt lời y liền quay đầu đi luôn.
Lá gan của đám võ sư Ngân Nguyệt thật sự không phải lớn một cách bình thường!
Lý Hạo cười ha hả, nhịn không được truyền âm cho Hầu Tiêu Trần: "Bộ trưởng, ngài sẽ không thật sự kêu ta đi làm chuyện đó đâu, đúng không? Không nói tới vị cục trưởng mập mạp kia, chỉ riêng hai vị cường giả thuế biến đã đủ khiến ta sợ chết!"
Hầu Tiêu Trần thản nhiên uống trà, không trả lời.
Đương nhiên là ngươi làm!
Chẳng lẽ lại là ta?
Lý Hạo thấy ý tứ của đối phương thì không khỏi tê dại cả da đầu: "Tối nay ta sẽ trở về Ngân Nguyệt."
"Muộn rồi!"
Má nó!
Lý Hạo muốn khóc, ta chỉ muốn đến đây để nhìn xem thế giới rộng lớn như nào, nơi này có đẹp hay không, ta đâu định đánh một trận với cường giả thời kỳ thuế biến, làm không thuận lợi thì ta sẽ chết mất!
Lão Hầu lừa gạt ta!