Có vẻ tâm tình của Hầu Tiêu Trần không tệ, chờ thức ăn được mang lên, ông vừa ăn vừa thoải mái nói: "Sợ cái gì? Ta cam đoan với ngươi sẽ không xuất hiện cường giả vượt qua thời kỳ thuế biến, nếu có thì ta sẽ tự mình ra tay, nhìn xem có thể giết chết một vị, giúp ngươi nâng cao lực lượng hay không!"
Mấy người phục vụ đang bưng thức ăn lên bất giác đều run tay. Trong nháy mắt, mồ hôi thấm ướt lưng áo.
Bên trong gian phòng lớn, đồ ăn đã được bày đầy đủ lên bàn, ba người tập trung ăn ăn uống uống.
Hiển nhiên việc Hầu Tiêu Trần muốn tìm Tài Chính Ti gây phiền phức không phải là ý tưởng đột phát, chỉ là bấy lâu thiếu cơ hội, nhưng bây giờ ông cảm thấy thời cơ đã đến.
Về phần phải chăng trong đó còn có âm mưu nào khác sâu xa hơn hay không thì Lý Hạo không biết.
Hắn vừa ăn vừa suy nghĩ miên man. Hầu Tiêu Trần muốn mượn hắn làm thanh đao đột phá, nhưng vì sao ông ta lại tìm mình?
Kim Thương hay Ngọc La Sát đều rất yếu sao?
Kim Thương không nói, nhưng Ngọc La Sát mà cởi bỏ niêm phong thì hẳn là không yếu.
Đã như vậy, vì sao còn muốn tìm mình đến làm thanh đao này?
Lý Hạo ăn đến miệng chảy đầy mỡ, thuận tiện cũng cho Hắc Báo ăn no nê một phen. Hắn ăn nửa ngày, cũng suy nghĩ nửa ngày, nghĩ xem rốt cuộc nếu mình làm thanh đao cho Hầu Tiêu Trần thì có đáng giá hay không?
Hồi lâu sau, hắn chợt có một suy nghĩ.
Có lẽ nếu muốn mở rộng tầm mắt để nhìn thế giới, vậy thì hắn nên tự mình tham dự vào. Bây giờ hắn còn chưa thấy rõ rất nhiều thứ.
Tối thiểu có một điểm, hắn biết Hầu Tiêu Trần sẽ không dám tùy tiện hố chết mình.
Viên Thạc, Hồng Nhất Đường hay Quang Minh Kiếm, kỳ thật những người này đều là chỗ dựa sau lưng mà Lý Hạo ỷ vào.
Hố chết Lý Hạo, cho dù Hầu Tiêu Trần có tính toán thành công điểm nào thì tính ra ông ấy cũng không có gì tốt. Nhất là hành động ấy sẽ khiến Ngân Nguyệt triệt để phân tách, Ngân Nguyệt võ lâm và Ngân Nguyệt quan phương sẽ có một vết rách khó có thể lành lại.
Trong lòng nghĩ thông, Lý Hạo liền uống cạn chén canh, ợ một cái, cười ha hả ngẩng đầu, "Bộ trưởng, chỉ có việc nhỏ đó thôi đúng không? Thu hồi Thiên Tinh Đấu La tràng về tay Tuần Dạ Nhân là xong việc?"
"Đương nhiên không chỉ có vậy."
Hầu Tiêu Trần đã sớm ăn xong, lúc này ông đang nhàn nhã uống trà, "Ta sớm ngỏ ý cho đối phương trước là có hai ý, thứ nhất, ngoan ngoãn nhường ra quyền lãnh đạo, đó là kết quả tốt nhất."
"Thứ hai, nếu chúng không tự giác nhường lại thì cũng có nghĩa là chúng ta phải toàn lực phản công! Đến lúc đó ngươi phải đối mặt với rất nhiều thứ, quan phương, dân gian, quý tộc. . . Thậm chí nếu gặp phải sự ám sát đến từ tam đại tổ chức thì cũng là chuyện bình thường. Trong quá trình phản công này, nhất định phải nắm lấy cơ hội, cho đối phương một kích lôi đình!"
"Hành động cụ thể thì tự ngươi nhìn tình huống rồi quyết định xử lý!"
"Là kịp thời khống chế hay là tùy ý cho chúng phơi bày việc này ra, là liên luỵ xuống dưới hay là qua loa kết thúc... Hết thảy đều có thể!"
"Trình độ bất đồng sẽ dẫn đến hậu quả bất đồng, nếu chúng ta chỉ đơn giản muốn có chỗ đặt chân tại Thiên Tinh thành, vậy thì cứ làm những chuyện đơn giản là được, tối thiểu sẽ dễ dàng hơn rất nhiều so với việc đánh rụng cứ điểm lớn nhất của bọn chúng."
Lý Hạo hiểu rõ.
Hầu Tiêu Trần đang phán đoán xem hắn có thể làm được đến bước nào, nguyện ý làm đến bước nào. Bởi vì như lời ông nói, thực lực bất đồng tự nhiên sẽ gặp phải độ phản công không giống nhau.
Hầu Tiêu Trần đã nói, ông chỉ phụ trách cường giả vượt qua kỳ thuế biến, hiển nhiên đây cũng là đang cân nhắc đến năng lực chịu đựng của Lý Hạo.
Lý Hạo uống một ngụm trà, suy tư một phen rồi mới mở miệng: "Vậy ta có trợ thủ nào không?"
"Tự ngươi xem rồi xử lý đi, có thể điều động Tuần Dạ Nhân thì ngươi cứ điều động, nhưng nếu điều động không được thì ta cũng không có cách nào, chỉ trách do ngươi không có năng lực. Bên chỗ ta thì chỉ có Võ Vệ quân mà ngươi đã biết, trước mắt chỉ có mỗi Kim Thương là có chút thực lực giúp được ngươi, còn lại thì không có cao thủ nào khác"
Võ Vệ quân không có nhiều cao thủ, Kim Thương xem như Húc Quang, Mộc Lâm thì hơi kém một chút, về phần Ngọc tổng quản thì người ta là thư ký riêng của Hầu Tiêu Trần, đương nhiên sẽ vì Hầu Tiêu Trần mà phục vụ.
Nghĩ đến đây, Lý Hạo liền tươi cười gật đầu, "Hiểu rồi!"
Cũng chính là không có trợ giúp gì, toàn bộ đều tự dựa vào chính mình!
Lão Hầu thật đúng là đã quá đề cao hắn.
. . .
Cùng lúc đó.
Tin tức chợt nổ tung trong nháy mắt.
Ma Kiếm đã vào kinh!
Ngoài ra còn có một chuyện rung động không kém, đó là Hầu Tiêu Trần chính thức tuyên chiến với Tài Chính Ti ngay tại Cửu Long các.
Đúng vậy, tuyên chiến!
Tuy Hầu Tiêu Trần chỉ đề cập đến việc thu hồi Thiên Tinh Đấu La tràng mà thôi, nhưng truyền vào tai mọi người thì đây chính là một loại tuyên chiến, công khai nói cho Tài Chính Ti biết, tốt nhất các ngươi nên thức thời một chút, tự mình nhường bước.
Bằng không thì ta sẽ dùng bạo lực vây quét các ngươi!
Thân là quan phương chấp pháp duy nhất, về điểm này, đích thật Tuần Dạ Nhân đã chiếm cứ tiên cơ. Tuy nhiên có đôi lúc, tuy là cơ cấu chính thống nhưng vẫn cần có thực lực chèo chống, khiến mọi người không thể nghi ngờ việc có thể trở thành một phần trong Cửu Ti thì đương nhiên phải có thực lực vô cùng cường hãn!
. . .
Tuần Kiểm Ti.
Một vị quan lớn sắc mặt hơi tái nhợt đang cấp tốc tiến vào phòng họp của Tuần Kiểm Ti.
Mà giờ khắc này, vị cục trưởng trẻ tuổi của Tuần Kiểm Ti cũng đã có mặt.
Thấy người nọ vội vã chạy tới, y liền tươi cười hỏi: "Nhận được tin tức rồi à?"
"Phải. . . phải!"
Cục trưởng Tuần Kiểm Ti khẽ cười, "Không có quan hệ gì với chúng ta, đây là do Hầu Tiêu Trần tự tuyên chiến, huống chi chưa chắc đã thành công, ngươi vội cái gì? Ma Kiếm Lý Hạo vừa đến thì Hầu Tiêu Trần đã làm ra động tĩnh, đúng là thú vị, lẽ nào ông ta cảm thấy Lý Hạo có thể trấn áp hết thảy, hay đúng hơn là mọi chuyện đều nằm trong sự kiểm soát của ông ta?"
Nói đến đây, y bỗng hừ nhẹ một tiếng, "Để bọn họ tự chơi đi! Gia hỏa này không thông báo tiếng nào đã trực tiếp điều Lý Hạo đến, muốn mượn uy danh từ chuyện Lý Hạo đại náo Định quốc hầu phủ để chấn nhiếp bốn phương sao? Nếu thật là như vậy thì xem ra Hầu Tiêu Trần suy nghĩ quá đơn giản!"
Y cau mày phân tích: "Thiên Tinh Đấu La tràng liên quan đến rất nhiều phe phái. Vô số thiên tài địa bảo cũng là vấn đề, liên quan đến lợi ích bí mật càng là chuyện kinh người vô cùng! Thậm chí ích lợi thu được từ việc này so với kê biên tài sản của Từ Khánh còn lớn hơn rất nhiều. Ngoại trừ Tứ Hải thương đoàn thì Thiên Tinh Đấu La tràng chính là nguồn cung lợi ích lớn nhất của nhà họ Lưu. Thậm chí vì những thứ này mà năm xưa hắn còn từ bỏ không ít quyền lợi khác."