Sắc mặt nữ quản lý vô cùng khó coi!
Hắn xuống xe rồi quay lại đây từ bao giờ?
"Lý đô đốc, ngài đây là. . ."
"Đi vào rồi nói."
Lý Hạo đứng trước cửa một căn phòng tại lầu một, tươi cười vẫy tay!
Nữ quản lý hết sức cảnh giác, có điều ngẫm lại thì thấy bốn phía cũng không có một bóng người nào, cuối cùng nàng vẫn đi tới. Tại đây thì ắt hẳn Lý Hạo cũng không dám làm gì.
. . .
Trong phòng.
Lý Hạo tự mình ngồi xuống, cười nói: "Ta muốn tư liệu của tất cả cường giả trong Tài Chính Ti, Tứ Hải thương đoàn và Thiên Tinh Đấu La tràng. Giá cả thấp một chút, ta biết Hoàng thất và Cửu Ti không hợp nhau, ta đây chính là đang giúp các ngươi!"
"Lý đô đốc hiểu lầm, chúng ta chỉ là nhà hàng phục vụ ăn uống mà thôi."
Lý Hạo yên lặng nhìn nàng ta hồi lâu rồi mới nói: "Không bán cho ta đúng không?"
"Không phải là ý này, nhưng Lý đô đốc, Tuần Dạ Nhân tự có hệ thống tình báo riêng của mình. . ."
"Có quan hệ gì với ta sao?" Lý Hạo ngắt lời, "Ta muốn đặt hàng ở chỗ các ngươi! Ta nói thẳng, ta không chỉ mua tình báo ở đây mà sẽ còn đặt mua ở nơi khác. Thế nên đưa tin tức thật cho ta! Dù không quá đầy đủ cũng chẳng sao, nhưng nếu đưa đồ giả thì ta sẽ giết ngươi trước tiên! Nghĩ rằng Húc Quang đỉnh phong thì rất lợi hại phải không? Hay ngươi cảm thấy Húc Quang Thuế biến kỳ thì rất lợi hại? Hay là nói, lực phòng ngự của cánh cổng này đủ cường đại? Không muốn làm sinh ý nữa ư?”
Ngoài cửa bỗng truyền đến một tiếng cười khẽ: "Giao dịch với hắn! 100.000 khối Thần Năng Thạch!"
"Một giọt sinh mệnh chi tuyền có thể chứ?"
Lý Hạo cười nói: "Nhưng ta muốn tư liệu ngươi đưa phải xứng đáng với cái giá này! Bằng không… Tuy Lý Hạo ta không làm gì được các ngươi, nhưng đáng tiếc là ta lại vừa khéo quen biết 7 8 tên điên, chỉ cần cởi bỏ niêm phong thì có thể đạt tới cảnh giới tương đương với 3 4 vị Thần Thông cảnh, đủ để chơi đùa với các ngươi một phen!"
Tiếng cười ngoài cửa vẫn vang lên như cũ, "Lý đô đốc yên tâm, bảo đảm sẽ đáng giá!"
"Vậy thì tốt!"
Lý Hạo nói với nữ quản lý: "Cấp trên của ngươi đã lên tiếng, ngươi còn không mau đi làm đi? Làm việc lằng nhà lằng nhằng, vốn thấy ngươi xinh đẹp, còn tính tìm ngươi tới làm thư ký cho ta, xem như ăn cơm nhà nước, có điều hiện tại quên đi thôi!"
Nữ quản lý cười xấu hổ.
Nói đùa à?
Gia hỏa này đúng là tên tâm thần!
Nàng không dám nhiều lời, chỉ lo cấp tốc rời đi.
Một lát sau, nàng mang tới cho Lý Hạo một viên ngọc phù, "Đây là cổ văn minh. . ."
"Ta biết!"
Lý Hạo thản nhiên nói: "Ta cũng không phải đồ nhà quê, những vật này ta còn hiểu rõ hơn so với ngươi. Ta còn gặp qua cổ văn minh yêu thực, cổ văn minh yêu thú, kể cả một vị đại tướng quân sắp chết thời cổ văn minh, ngươi gặp qua chưa? Ta còn gặp qua một vị cường giả có thể dùng một hơi thổi chết Thần Thông cảnh, ngươi gặp rồi à? Ở đó còn đứng đây khoe khoang trước mặt ta. . . Tránh qua một bên đi!"
". . ."
Nữ quản lý không dám nói gì thêm, trong lòng âm thầm thấy kinh hãi.
Thật hay giả?
Chưa chắc đã là giả!
Phải biết, Lý Hạo là người đã từng dùng qua Bản Nguyên phù.
Mà Lý Hạo cứ thế ngồi im tại chỗ xem xét tin tức, cũng không vội đưa tiền. Nếu cảm thấy tin tức không đáng giá thì chắc chắn hắn sẽ không trả, còn chuyện những người này có muốn cưỡng ép thu tiền hay không thì… cứ thử liền biết.
Đối phương cũng không ngăn cản, có lẽ là bị mấy lời vừa rồi của Lý Hạo làm kinh sợ, cũng có lẽ là vì họ hết sức tự tin đối với tình báo của mình.
Xem xét hồi lâu, Lý Hạo bỗng cau mày, chất vấn: "Các ngươi đang đùa ta à? Tài Chính Ti cường đại như vậy mà chỉ có thể sử dụng hai vị Thuế biến kỳ? Nói nhảm chắc? Đến Từ gia còn có thể điều động một nhóm Thuế biến kỳ, Thiên Địa Huyền Hoàng Tứ đại tướng quân, bản thân Từ Khánh, còn có cha hắn là Thần Thông cảnh, tính cả Râu Đỏ đạo tặc. . . Bây giờ ngươi lại nói với ta, Lưu gia chỉ có thể vận dụng hai vị cường giả thời kỳ thuế biến?"
Nữ quản lý vội giải thích: "Mấy vị phó cục trưởng của Tài Chính Ti đều là nhân vật quan diện, không cách nào vận dụng. Dĩ nhiên Lưu gia khẳng định có thủ vệ mật giống như Từ gia, có điều đều đang ở trong di tích, hiện tại không lộ diện ra ngoài."
"Cho nên người có thể sử dụng cũng chỉ có hai vị cường giả của Tứ Hải tập đoàn và Thiên Tinh Đấu La tràng. Tất nhiên không loại bỏ trường hợp bọn họ sẽ đi tìm sát thủ bên ngoài, ví dụ như tổ chức Phi Thiên, đồng thời có thể bọn họ sẽ vận dụng những vũ khí có uy lực sát thương cực lớn, chẳng hạn như năng nguyên bom."
Lý Hạo như có điều suy nghĩ, gật gật đầu, "Các ngươi có bán năng nguyên bom không? Giá cả bao nhiêu?"
"300.000 khối Thần Năng Thạch."
"Ha ha!" Lý Hạo cười nhạo, đi ăn cướp luôn đi!
Nói đùa à?
Ta nổ chết một tên Húc Quang Thuế biến kỳ cũng không thu về được nhiều bảo vật như vậy, các ngươi cho rằng người người đều là Từ Khánh chắc?
Lý Hạo tiện tay bắn ra một giọt sinh mệnh chi tuyền, đoạn nói: "Miễn cưỡng đáng cái giá này đi, có điều vẫn quá đắt. Giết một tên Thuế biến kỳ chưa chắc đã thu hồi lại được vốn."
Nữ quản lý cười làm lành, không nói gì thêm.
Nàng thu hồi giọt sinh mệnh chi tuyền, vẫn có chút kinh ngạc, không ngờ vị này thật sự bỏ được số tiền ấy.
Phải biết, biểu hiện trước đó của Lý Hạo rất keo kiệt.
Quả thật không dễ phán đoán tính cách của gia hỏa này.
Lý Hạo duỗi lưng một cái, lại hỏi: "Chỗ các ngươi có cho thuê bảo tiêu không?"
"Cái gì?"
"Thuê cường giả Thuế biến kỳ chẳng hạn, không làm mấy loại sinh ý này ư?"
"Thế thì không có, nhưng nếu là Húc Quang sơ kỳ thì có lẽ có người nguyện ý làm, bất quá giá cả không thấp."
"Vậy thì quên đi, quá yếu!"
Nữ quản lý không còn gì để nói, Húc Quang mà lại rất yếu sao?
Lý Hạo nhà ngươi chẳng phải cũng là Húc Quang à?
Mắt thấy giao dịch đã hoàn thành mà Lý Hạo vẫn còn chưa chịu đi, nữ quản lý hơi nhức đầu, "Lý đô đốc còn có chuyện gì khác sao?"
"Ta là khách hàng lớn! Ngươi không hiểu ư?"
". . ."
Con mẹ nó!
Nữ quản lý đã từng tiếp đãi vô số khách quý, gần như chưa từng phát cáu với bất kỳ ai, thế mà trong ngày hôm nay nàng đã không âm thầm văng tục rất nhiều lần.
Một bộ dụng cụ ăn uống thật sự không rẻ, đều là dùng Thần Năng Thạch để chế tạo, nhất là những sản phẩm thượng đẳng để tiếp khách trên lầu 9 thì phải trị giá ít nhất 2000 viên. Kết quả gia hỏa này hoàn toàn không cần mặt mũi nữa, ban nãy đã đòi một lần, bây giờ lại đòi thêm lần nữa.