Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1085 - Chương 1085 - Sương Mù Trên Biển

Chương 1085 - Sương Mù Trên Biển
Chương 1085 - Sương Mù Trên Biển

Ở trung tâm hòn đảo.

Một tòa cao ốc sáu tầng đứng lặng, trên hải đảo này hiển nhiên là tòa kiến trúc nổi bật.

Giờ phút này, mấy vị Húc Quang cấp tốc xuất hiện, có người trầm giọng nói: "Xảy ra chuyện gì?"

"Đại nhân, Yêu tộc bạo động!"

"Hỗn trướng!"

Một lát sau, một vị tráng hán tóc vàng kim đi tới, vẻ mặt hơi ngưng trọng, nhíu mày nhìn về phía đám người, "Tại sao Yêu tộc lại bạo động? Chúng ta và họ từng có hiệp nghị, cung cấp nhu cầu cho chúng. . . Đôi bên hợp tác cùng có lợi, giờ là thế nào?"

Dứt lời, gã hỏi: "Thính Phong Điểu Vương nói thế nào?"

Sau một khắc, có người vội vàng chạy tới, nói: "Đại nhân, Điểu Vương bỗng nhiên bị kích thích, xảy ra chút vấn đề, gọi thế nào ngài ấy cũng không để ý tới chúng ta. . ."

Nam tử tóc vàng lập tức nhíu mày.

Vừa định đi qua nhìn thử, bỗng nhiên gã ngẩng đầu, không trung bao phủ một màn sương mỏng nhàn nhạt, gã nhíu mày nhìn về phía bầu trời, mơ hồ cảm thấy không ổn, sương nổi lên ư?

"Hôm nay trên biển có sương mù sao?"

"Không biết, không có ai dự báo."

Gã tóc vàng càng nhăn chặt mày, "Yêu tộc bạo động, bỗng nhiên nổi sương mù. . . Lúc hội trưởng đi đã dặn chúng ta phải cẩn thận. . . Không phải là có kẻ cố ý hành động đấy chứ?"

Ngẫm nghĩ chốc lát, gã lấy ra một miếng ngọc truyền tin, muốn phát tin tức ra ngoài.

Không thích hợp!

Đương nhiên, về phần lạ ở chỗ nào thì gã nói không nên lời, nhưng bây giờ toàn bộ Tứ Hải đảo rối bời, Yêu tộc cũng xuất hiện bạo động, có lẽ nên gọi hội trưởng trở về. . . Mặc dù hội trưởng đang ở Đấu La Tràng phòng ngự cường địch tập kích, nhưng chẳng phải Lý Hạo đã đi rồi sao?

Vừa đưa tin, gã vừa lớn tiếng quát: "Chư vị yên tâm, trên đảo xảy ra chút biến cố nhỏ, rất nhanh sẽ xử lý ổn thỏa! Mọi người cứ thoải mái chơi đùa, ăn uống. . . sẽ không ảnh hưởng tới mọi người đâu!"

Thanh âm truyền vang tứ phương.

Một số người cũng không có coi ra gì, chỉ cho là trò náo nhiệt để mua vui.

Trong một tòa tửu điếm xa hoa, có nam nhân nằm nhoài trên cửa sổ, nhìn hỗn loạn bên dưới, cười ha ha: "Thú vị thú vị! Đáng ra nên như vậy, lần sau nên chơi lớn thế này, tạo bạo động để yêu thú săn giết những người bình thường kia. . . Không, nên là siêu năng mới đúng! Chúng ta có thể đặt cược, cược ai sống đến cuối cùng, cược kẻ nào chết nhanh nhất, ha ha ha, thế mới thú vị, đây mới là trò chơi của nam nhân!"

"Đúng đấy, đấu thú trường chỉ toàn để Yêu tộc diễn kịch cho chúng ta nhìn, coi chúng ta là đám mù lòa à, giờ ta chẳng buồn tới đó nữa! Đánh nửa ngày, chết đều không chết, chơi cái rắm, chán lắm rồi!"

"Đúng thế đúng thế!"

Lời của nam nhân nọ nhận được không ít người phụ họa, không ít người nhìn xuống nơi hỗn loạn bên dưới đều bật cười ha ha.

Thế này mới thực sự thú vị!

Yêu tộc bạo động, thủ vệ trên đảo cấp tốc áp chế, hỗn loạn không gì sánh được, rất nhiều người đang chạy trốn, cũng có rất nhiều người tin tưởng Tứ Hải thương hội có thể trấn áp, không bỏ chạy mà còn xích lại gần xem náo nhiệt, đều cười ha hả sung sướng.

Thế này không vui hơn xem Yêu tộc diễn kịch sao?

Thế này không thích hơn xem siêu năng chém giết ư?

Chuyện này còn thoải mái hơn cả đi chơi gái!

Một đám người cười ha ha, không phân biệt nam nữ đều kích động quan sát, có người nhìn thấy Yêu tộc xé nát thủ vệ, chẳng những không sợ mà ngược lại còn kích động kêu to: "Xé hay lắm! Ta biết ngay Sư Vương giỏi nhất là xé người mà, trước kia mỗi ngày chỉ biết diễn kịch, Nhật Diệu đều không xe nát được, nhìn xem, hiện tại siêu năng Nhật Diệu\ không phải bị xé trong chớp mắt sao!"

"Đúng đấy, xử lý bọn hắn! Ha ha ha, Sư Vương giết chết bọn chúng đi!"

Một đám quý tộc không kiêng nể gì cả, điên cuồng mà gào lên.

Có thủ vệ giận dữ hét: "Tránh ra!"

Yêu tộc bạo động!

Những tên ngớ ngẩn này còn ở lại đây kêu to, càng kêu to thì càng kích thích đám Yêu tộc.

Có quý tộc giận dữ: "Ngươi nói chuyện với ai đây? Gọi Ngô Dũng ra đây, hắn tới cũng không dám nói chuyện với bản đại gia như thế, biết ta là ai không?"

Thủ vệ đành phải cấp tốc im miệng, hắn trêu chọc không nổi đám người này.

Thế nhưng trong lòng vẫn vô cùng phẫn nộ.

Một đám hỗn đản!

Nhìn thấy đồng liêu bị xé xác, những người này đều rất phẫn nộ nhưng bây giờ họ lại không dám thật sự đánh chết Yêu tộc, chỉ có thể cưỡng ép áp chế, càng ngày càng nhiều cường giả gia nhập, miễn cưỡng cũng có thể chế trụ đám Yêu tộc.

Mà đúng lúc này ở nơi xa, nam tử tóc vàng bỗng nhiên khẽ nhíu mày.

Gã lấy ngọc truyền tin ra nhìn, hình như tin tức mà gã phát ra ngoài. . . không thể truyền đi.

Gã nhìn về mấy người sau lưng: "Các ngươi đưa tin ra bên ngoài thử xem, ta không truyền tin được, có chuyện gì thế này?"

Những người khác nhao nhao thí nghiệm.

Sau một khắc, có người vội vàng nói: "Không được!"

Nam tử tóc vàng lập tức nhíu mày, không được ư?

Không xong!

Đúng lúc này, thanh âm lạnh nhạt không gì sánh được khẽ truyền đến, "Tuần Dạ Nhân chấp pháp, tất cả mọi người thúc thủ chịu trói, ngồi xuống, phàm là người phản kháng, giết chết khỏi luận tội!"

Có khách nhân sửng sốt, sau đó cười ha ha: "Đậu má, diễn kịch à? Tuần Dạ Nhân chấp pháp cũng tới luôn. . . Ha ha ha, mẹ nó, quá khôi hài. . . Tuần Dạ Nhân chấp pháp còn có thể chấp pháp đến tận nơi này sao?"

"Ha ha ha!"

Không ít người đi cười vang theo.

Đây là tập đoàn Tứ Hải đó!

Có người cười như điên: "Diễn kịch cũng không biết diễn, nên xưng là quân hộ vệ của Tài Chính ti đang chấp pháp, nơi này không thuộc quản lý của Tuần Dạ Nhân, ngu xuẩn quá. . ."

Oanh!

Dứt lời, một cự quyền từ trên trời rơi xuống!

Giờ khắc này, mấy người tóc vàng hoàn toàn không thể cười được nữa, chỉ còn lại sự rung động. Họ lập tức nhao nhao xuất thủ, gã tóc vàng bạo hống: "Địch tập kích!"

"Phản kháng chấp pháp, giết!"

Ầm!

Thiết quyền rơi xuống, Nam Quyền mặc giáp đồng trực tiếp giải phong. . . Đúng vậy, hắn ta trực tiếp giải phong chiến lực, đứt đoạn ba đầu khóa siêu năng, dù sao Lý Hạo ở đây, chút nữa để Lý Hạo giúp đỡ tu bổ thì còn có thể vớt vát thêm ít chỗ tốt.

Nam Quyền không làm chuyện mua bán lỗ vốn bao giờ.

Nam Quyền bạo phát cường đại không thể tưởng tượng nổi, hắn đánh ra một quyền, tiếng ầm vang nổ tung trời.

Có người nhận ra gã tóc vàng bay trên trời, đó là Tứ Hải thương đoàn, hội trưởng Đông Hải thương hội, cường giả Húc Quang tối đỉnh.

Nhưng tại giây phút này. . . trong câu chuyện cười của mọi người, trong lúc mọi người chưa kịp nghiền ngẫm, gã đã bị người ta tung một quyền đánh nổ tung, vô số huyết nhục nổ bể ra.

Chấn kinh!

Rung động!

Bình Luận (0)
Comment