Giờ khắc này, không có sợ hãi, bởi vì cũng không kịp sợ hãi, trên toàn bộ hòn đảo, vô số người ngây người nhìn lên trên không, nhìn vị chiến sĩ che kín toàn thân bằng giáp đồng.
Một quyền đánh nổ một vị cường giả Húc Quang tối đỉnh!
"Hội trưởng!"
Có người hoảng sợ, lập tức, mấy vị Húc Quang nhao nhao bay lên trời, không phải truy sát Nam Quyền mà là trốn chạy.
Bọn hắn hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra hơn đám khách nhân kia nhiều.
Trốn mau!
"Tuần Dạ Nhân. . . Ma Kiếm!"
"Võ sư Ngân Nguyệt!"
Có người biết được chuyện gì, trong nháy mắt trở nên kinh hãi tột độ.
Mà trong chớp nhoáng này, trong hắc ám có một thanh trường đao trảm phá hư không, Dương Sơn đánh giết một tên Húc Quang ngay tại chỗ, nơi xa, Tần Liên hiển hiện như là sát thủ, thích khách, một kiếm đâm xuyên một vị Húc Quang khác.
Chỉ phút chốc, ba vị Húc Quang bị giết tại chỗ.
"Trốn mau!"
Có người mất khống chế, điên cuồng rống to.
"Ma Kiếm đánh tới rồi!"
Rất nhiều người đều mờ mịt, nhưng lúc này cũng ý thức được chuyện không hay, hình như không phải là diễn kịch.
Hai vị Húc Quang lập tức chạy thẳng phá sương mù, hòng xông ra ngoài.
Họ muốn bay thẳng vào trong biển!
Bọn họ không dám phi hành, bởi bì không biết rốt cuộc có bao nhiêu người đánh tới, không biết bên ngoài có bao nhiêu cường giả, bọn hắn chỉ biết bay trên trời có lẽ là con đường nguy hiểm nhất, ngu xuẩn nhất.
Thế nhưng mới vừa vào biển, một móng vuốt đã đâm rách trái tim của một người.
Ở bên khác, Lý Hạo cầm gương đồng trong tay, đâm ra một kiếm, kiếm khí tung hoành, một vị Húc Quang sơ kỳ bị giết tại chỗ.
Lý Hạo khẽ cười, toàn thân hắn là ngân khải.
hắn bước từng bước vào hòn đảo, môi nở nụ cười tươi.
Hình như chuyện đơn giản hơn hắn suy tính nhiều...
Bọn gia hỏa này lại coi mọi chuyện là diễn kịch, là trò đùa.
Đương nhiên, lợi hại hơn là Hắc Báo khiến cho Yêu tộc trên đảo bạo động, đây mới là điểm mấu chốt.
Trong chớp mắt, 5 vị Húc Quang đã bị giết.
Đối phương tổng cộng cũng chỉ có 9 vị mà thôi, Ngô Dũng không ở đây, ba vị kia cũng vắng mặt.
Tên Hcus Quang đỉnh phong bị Nam Quyền đánh chết chính là gã mạnh nhất.
Hội trưởng của Đông Hải thương hội.
Ba vị hội trưởng thương hội khác đều không ở trên đảo.
Nói cách khác, chiến đấu còn chưa bắt đầu đã kết thúc.
Năm vị cường giả lưu thủ bị mỗi người giết một, không thừa không thiếu. . . chớp mắt đã bị đánh chết toàn bộ.
Đương nhiên, Lý Hạo biết ở trên đảo không chỉ có chừng ấy Húc Quang.
Chùm sáng mà hắn nhìn thấy không chỉ chừng này.
Còn 5 vị nữa!
Trên đảo có trọn vẹn 10 vị Húc Quang, chỉ là 5 người kia khả năng không phải người của Tứ Hải thương hội.
Nơi xa, Nam Quyền bồng bềnh giữa không trung.
Tiếng của hắn như chuông đồng: "Tất cả mọi người không cho phép động đậy, còn dám động đậy, giết không tha!"
Sau một khắc, một quyền rơi xuống!
Ầm!!!
Tiếng vang thật lớn, một vị lão nhân phá không mà lên, trên thân có ánh lửa tỏa ra bốn phía, lực lượng cường đại quét sạch tứ phương, vẻ mặt lão tràn đầy sợ hãi cùng phẫn nộ: "Các ngươi là người phương nào? Tuần Dạ Nhân? Ta chính là Hành Chính ti. . ."
"Thúc thủ chịu trói đi! Nếu không giết chết khỏi luận tội!" Nam Quyền quát lạnh.
Khi chiến đấu, Nam Quyền không phải còn như lúc thường. Hắn tung ra một quyền ầm vang khiến cho thiên băng địa liệt. Lão nhân kia rất mạnh, dù sao lão cũng là Húc Quang đỉnh phong, nhưng đứng trước Nam Quyền, trong chớp mắt, xương cốt của lão đã đứt từng khúc, bị đập rơi ầm ầm!
Lúc này, nơi xa ngoài biên giới hải đảo, một người muốn lặng lẽ thoát đi.
Roẹt, một thanh đại đao giết ra, thủy hỏa giao thế, kẻ bị đại đao tập sát hoảng sợ gầm thét: "Kỳ thuế biến? Ta là. . ."
Phập!
Đầu người rơi xuống đất!
Mà bên này, lão nhân Húc Quang đỉnh phong cũng là nặng nề rơi xuống đất, vẻ mặt đầy hoảng sợ tuyệt vọng, ho ra máu không ngừng: "Nam. . . Nam Quyền. . ."
Nam Quyền lộ ra khuôn mặt, thở dài một tiếng: "Thế mà lại chưa đánh chết ngươi. . . Ngươi thật cứng rắn!"
"Ta là. . . Hành Chính ti. . ."
"Phản kháng chấp pháp, bạo lực kháng pháp. . . Giết không tha!"
Oanh!
Một quyền đánh xuống, lão nhân triệt để bị đánh nổ tung.
Bốn phương tám hướng lập tức trở nên an tĩnh.
Nơi xa, một vị quý công tử vô cùng sợ hãi, nhưng sau một khắc y lại cực kỳ kinh hỉ, vội vàng hô to: "Hạ giáo đầu, là ta, là ta. . . Có phải hoàng thất đánh tới không, ta là. . ."
Bịch!
Nam Quyền cách không đánh ra một quyền, trực tiếp khiến người kia nổ tung, thanh âm của hắn lạnh lùng: "Đều điếc hết sao? Không được nhúc nhích! Động, nhất định phải chết! Tuần Dạ Nhân chấp pháp, bất kỳ người nào cũng không được động, nếu không, bọn hắn chính là tấm gương của các ngươi!"
"Phụ thân ta. . ."
Ầm!
Tiếng nổ tung không ngừng, có người muốn nói về gia thế, Nam Quyền lại ra tay cực kỳ ác độc, một quyền đánh ra, người trực tiếp nổ tung.
"Mặc kệ các ngươi có gia thế, gia tộc, bối cảnh gì. . . Hiện tại ở đây, các ngươi đều là tù phạm!"
Giọng Nam Quyền vang vọng tứ phương: "Đừng hòng mưu toan thoát đi, đừng nghĩ đến chuyện đưa tin, vô dụng thôi!"
Thanh âm của hắn quá đỗi lạnh nhạt: "Còn có ba vị Húc Quang giấu ở trong đám người, để ta tìm ra các ngươi hay là tự mình đi ra, hiện tại đi ra, đứng trước mặt ta, quỳ xuống thì có thể không chết!"
Đám người xao động trong nháy mắt.
Một lát sau, một vị nam tử cường tráng bước ra từng bước, nhìn về phía Nam Quyền rồi lại nhìn hòn đảo phụ cận, một vị thuế biến ôm đại đao xuất quỷ nhập thần, một vị Húc Quang đỉnh phong Ám hệ, còn có bên ngoài hòn đảo có mối nguy mà y không lường được, thế nên y lựa chọn đứng ra.
Không có quá nhiều lời nói, không nói gì thêm, y đi tới trước mặt Nam Quyền rồi quỳ xuống.
Tôn nghiêm ư?
Tôn nghiêm có thể làm cơm ăn sao?
Tôn nghiêm vào lúc này chẳng là cái thá gì.
Trước mặt một vị siêu việt thuế biến, một vị thuế biến, một vị đỉnh phong, cùng với không biết bao nhiêu cường giả ẩn mình, tôn nghiêm là thứ không hề có chút giá trị.
Có người đầu tiên liền có người thứ hai.
Một lát sau, vị cường giả thứ hai đi ra, đó là một nữ nhân dung mạo xinh đẹp, miễn cưỡng lộ ra nụ cười tươi, dường như nàng biết Nam Quyền, muốn mở miệng bắt chuyện nhưng Nam Quyền chỉ lạnh lùng nhìn về phía nàng.
Nữ nhân thấy lạnh cả tim, vội vã quỳ xuống nhưng trong lòng thì ôm sợ hãi.
Hoàng thất?
Hay là. . . Ma Kiếm?
Nam Quyền và Ma Kiếm có liên quan sao?
Nàng biết một chút tình huống cũng biết Ma Kiếm biến mất, thế nhưng Lý Hạo lấy đâu ra nhiều sự giúp đỡ như vậy?
Hắn thế mà dám tập kích đảo Tứ Hải!
Rất nhiều người run rẩy, rất nhiều người khiếp sợ.
Vị Húc Quang thứ ba lại chậm chạp không lộ diện.