Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1124 - Chương 1124 - Thời Đại Này Quá Nguy Hiểm

Chương 1124 - Thời Đại Này Quá Nguy Hiểm
Chương 1124 - Thời Đại Này Quá Nguy Hiểm

Giờ khắc này, Tiểu Diệp tâm như tro tàn.

Tuần Dạ Nhân cũng chỉ là nơi để kiếm cơm mà thôi, ta cứ tiếp tục làm bí thư cho lão già này đi, ít nhất lão già này sẽ không coi nữ siêu năng các nàng thành kỹ nữ có thể tùy ý đùa bỡn như những người khác!

Có lẽ bọn họ thích nữ siêu năng phản kháng... nhưng ai dám phản kháng chứ?

Ánh mắt vốn còn chút ánh sáng của Tiểu Diệp trở nên ảm đạm, nàng nở nụ cười, giống như nữ giám đốc kia, thế đạo vốn là như thế, không phản kháng được thì chỉ cần tồn tại.

Tồn tại!

Diêu Tứ quay đầu nhìn nàng, hồi lâu sau, ông bỗng hỏi một câu: “Tiểu Diệp, ngươi biết một người không?”

“Bộ trưởng nói đến ai?”

“Vân Hạo Nhiên.”

Tiểu Diệp sửng sốt, sau đó ngẩn người, ngay sau đó khuôn mặt hơi ửng hồng, ròi lại hóa thành bi thương, sắc mặt thay đổi cực nhanh.

Một lát sau, tất cả chỉ còn tĩnh mịch, nàng miễn cưỡng tươi cười: “Biết, Vân Hạo Nhiên - viện trưởng Thiên Tinh Cổ Viện, dốc hết sức thúc đẩy giáo dục văn hóa toàn dân, hy vọng toàn dân tiếp nhận giáo dục, cố gắng mở rộng phát triển kỹ thuật văn minh cổ, chủ động công khai một vài kỹ thuật, tỷ như chế tạo xi măng, khai khẩn ruộng đất, từng thúc đẩy làn sóng cải cách thế giới kỹ thuật máy móc...”

“Năm 1725 lịch Tinh Nguyên, Vân Hạo Nhiên muốn liên lạc với các đại Cổ Viện, trang bị thêm một vạn trường tiểu học trung học, tiếp nhận 10 triệu học viên, kết quả mới vừa trình báo với Cửu Ti, Vân Hạo Nhiên liền chết... Chết trong nhà, cùng ngày có cường giả siêu năng 3 tổ chức lớn lẻn vào Thiên Tinh thành, giết người khắp nơi, giết Vân viện trưởng.”

“Cả nhà ông ấy hình như đều chết sạch...”

Tiểu Diệp bình tĩnh nói tiếp: “Vân viện trưởng vừa chết, tất cả kế hoạch mở rộng kỹ thuật đều ngưng hẳn! Thiên Tinh Cổ Viện đóng cửa, toàn bộ thầy trò đều bị đuổi đi, Cổ Viện thành học viện siêu năng Thiên Tinh hiện tại. Nghe nói, lão sư lúc trước người chết người trốn, chẳng còn bao nhiêu người còn sống, rất nhiều học sinh cũng đã rời khỏi Thiên Tinh thành...”

Nàng bật cười: “5 năm trước, thật ra ta muốn gia nhập Cổ Viện, học tập kỹ thuật, sau đó Cổ Viện không còn nữa, trùng hợp là ta thành công dẫn năng nhập thể, tới Tuần Dạ Nhân, may mắn được bộ trưởng coi trọng, còn biết được mấy chữ nên thành bí thư của bộ trưởng... Đây có thể coi là một sự may mắn.”

Diêu Tứ khẽ gật đầu: “Ngươi biết không? Ta biết hắn, còn rất quen thuộc với hắn.”

Tiểu Diệp ngẩn ra.

Diêu Tứ lại hỏi: “Ngươi đoán xem, hắn có phải siêu năng hay không?”

Tiểu Diệp khẽ nhíu mày: “Không nghe nói, có lẽ là người thường, đúng không?”

“Không không, hắn là siêu năng, còn là võ sư biến thành siêu năng, 5 năm trước, ngày ấy hắn vừa vặn bước vào Húc Quang cảnh.”

Tiểu Diệp sửng sốt.

5 năm trước... Húc Quang!

Khi đó Húc Quang không thua gì Thần Thông ở hiện tại đúng không? Mà dù có chút khác biệt thì cũng tương đương với Thuế Biến kỳ hiện tại.

Nàng hoảng hốt: “Không đúng, ngày đó nghe nói còn bắt được thành viên 3 tổ chức lớn, giết mấy kẻ Nhật Diệu, hình như có một vị Tam Dương cũng bị giết, lúc đó Tam Dương vô cùng cường đại, mọi người cảm thấy Vân viện trưởng xui xẻo nên mới gặp phải Tam Dương...”

Diêu Tứ khẽ cười: “Đúng vậy, bắt được hung thủ, giết hắn, cho khắp thiên hạ một công đạo, vậy nên mọi người quên đi rất nhanh, nếu không bắt được hung thủ thì không dễ kết thúc chuyện này. Dù sao Vân Hạo Nhiên cũng là người nổi tiếng khắp thiên hạ, Thiên Tinh Cổ Viện là cơ quan dẫn đầu lĩnh vực giáo dục, tiên phong cải cách kỹ thuật, nghiên cứu vì dân sinh... Mọi hành động của Cổ Viện đều ảnh hưởng đến khắp thiên hạ, khi đó, một vài phần tử trí thức đều học văn hóa kỹ thuật nghiên cứu của Thiên Tinh Cổ Viện... Vậy nên mấy năm trước xã hội tiến bộ rất nhanh. Tạo xe, xây nhà, chế tạo máy móc, làm phi cơ, làm đại pháo, tạo TV, tạo máy truyền thông tin... Ăn, mặc, ở, đi lại, phát triển trên diện rộng, nhưng thúc đẩy được một nửa thì đột nhiên ngừng lại!”

Ông thở dài nhìn phía trước, cảm khái: “Sau khi hắn chết, ta liền uỷ quyền, ta cảm thấy... Thời đại này quá nguy hiểm! Ta quá yếu, chỉ như trứng chọi đá.”

Tiểu Diệp giật mình.

Bộ trưởng và Vân viện trưởng là bạn tốt sao?

5 năm trước, Vân Hạo Nhiên đã chết.

5 năm trước, bộ trưởng bắt đầu chính thức uỷ quyền, không xen vào công vụ của Tuần Dạ Nhân, mặc kệ Hoàng Long nắm quyền.

Diêu Tứ không nói gì nữa.

Dường như ông đang nhìn gì đó... Dường như đang thấy người nổi tiếng khắp thiên hạ kia, nhưng người đó đã chết rất thảm, đến tên cũng bị lãng quên, khi đó, Thiên Tinh Vương Triều tin tức bế tắc, không thông thuận như ngày hôm nay.

Nhưng khi đó rất nhiều thứ do người đó làm ra, mở rộng lan truyền.

Khi đó, có người hộ giá hộ tống hắn ta, tỷ như có lão nhân tên là Diêu Tứ... Sau đó Diêu Tứ cũng từ bỏ, yên lặng ngủ đông, Vân Hạo Nhiên đã chết, tia sáng hi vọng đã không còn.

Ông không địch nổi những người đó.

Hôm nay lại có người muốn đứng ra, kẻ đó còn hung ác hơn Vân Hạo Nhiên!

Vân Hạo Nhiên chỉ cải cách kỹ thuật, tiến dần từng bước.

Còn người này thì muốn giết người lập uy trước, dùng võ lực cải cách, ép thượng tầng nhượng bộ.

Ai cao minh hơn?

Diêu Tứ không biết.

Chỉ biết rằng Vân Hạo Nhiên đã chết, Lý Hạo nguy hiểm hơn!

Nơi xa, tranh chấp xung đột đã thăng cấp.

Chu Siêu bùng nổ khí tức, tức giận hét to: “Cút ngay! Có tin ta dùng tội vượt quyền để xử quyết các ngươi ngay tại chỗ không?”

...

Trần Tiến cầm rìu trong tay, trong mắt lóe lên sát ý, nhưng ông ta không thể động đậy.

Ông ta chỉ là Đấu Thiên, không phải Uẩn Thần, ông ta cảm thấy mình có thể đánh chết Nhật Diệu đỉnh, nhưng đối phó với Tam Dương thì hơi khó, trừ khi dùng trận, nếu không thì không hề có hy vọng đấu với Tam Dương đỉnh.

Vài vị Đấu Thiên nhanh chóng chạy tới.

Trần Tiến thấy bọn họ, ông ta hít sâu một hơi, đại rìu trong tay rung động, ánh mắt Chu Siêu lạnh đi: “Làm sao? Muốn ra tay với ta à? Nghĩ kỹ đi, dĩ hạ phạm thượng là tử tội!”

Gã cố ý bức bách!

Trần Tiến nổi giận.

Tử tội ư? Các ngươi mới là tù nhân!

Rìu trên tay ông ta càng ngày càng rung mạnh hơn, ông ta muốn giết người, giết đám khốn kiếp kia!

Tên Chu Siêu này chẳng tốt lành gì, chuyện dơ bẩn gì cũng từng trải qua, bọn họ tới Tuần Dạ Nhân hơn một tháng, có nghe đồn gì mà chưa từng nghe chứ?

Trên trong Tuần Dạ Nhân còn có tin tức truyền lưu, thậm chí ban đầu còn có người cảnh báo vài nữ võ sư trong đám Võ Vệ quân rằng phải đề phòng Chu Siêu, sau đó Hầu Tiêu Trần phát uy nên mới khiến vài người kiêng kị.

“Cút ngay! Có nghe thấy không?”

Chu Siêu tiến lên, dường như gã không sợ ông ta ra tay, muốn ra tay thì phải có gan mới được.

Cách đó không xa, đám người Hoàng Long như ngọn núi lớn áp bách mọi người.

Mà ánh mắt đám người Hoàng Long không hướng về đây mà là bộ trưởng lâu, nơi đó là địa bàn của Hầu Tiêu Trần.

Bình Luận (0)
Comment