Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1125 - Chương 1125 - Dám Khiêu Khích Võ Sư Ngân Nguyệt

Chương 1125 - Dám Khiêu Khích Võ Sư Ngân Nguyệt
Chương 1125 - Dám Khiêu Khích Võ Sư Ngân Nguyệt

Bộ trưởng lâu.

Hầu Tiêu Trần chỉ đứng nhìn, Ngọc tổng quản thì đang giận dữ, nàng muốn đi xuống giết người!

Hầu Tiêu Trần lại nhẹ giọng nói: “Không vội, cứ từ từ!”

“Bộ trưởng!”

Ngọc tổng quản tỏa ra sát ý: “Ta muốn giết người!”

Ai dám bức ép võ sư Ngân Nguyệt như vậy?

Ai dám khiêu khích võ sư Ngân Nguyệt như vậy?

Một tên rác rưởi, cặn bã, sao gã dám?!

Hầu Tiêu Trần bình tĩnh nói: “Chờ một chút, cho bọn họ biết thực lực yếu thì sẽ như thế, bị đánh, bị nhục nhã… không có tôn nghiêm!”

Ông đang nói đến ai?

Ông muốn nói đến đám người Trần Tiến.

Võ sư xuống dốc... Đây là điều mọi người nói.

Các ngươi quá yếu, vậy nên các ngươi là đám người yếu thế hơn.

Trường thương chậm rãi hiện ra trong tay ông: “Chờ chút đi, ta muốn chờ Trần Tiến ra tay, sau đó... Giết bọn họ!”

Lý Hạo mất tích thì hôm nay ông sẽ đứng ra thay hắn.

Hoàng Long, ngươi cảm thấy ta không dám giết ngươi ư?

Hay là bên cạnh ngươi có thêm vài vị Thuế Biến thì người liền nghĩ rằng mình có thể không kiêng nể gì?

...

Trần Tiến cầm rìu, tính tình ông ta vốn táo bạo, hiện giờ lại càng tức giận phẫn nộ.

Ngay sau đó, ông ta đột nhiên nổi giận cầm rìu bổ xuống, giận dữ hét: “Khốn kiếp, ta sẽ làm thịt ngươi!”

Oanh!

Chu Siêu chấn kinh, ngươi dám ra tay thật ư?

Phụ thân gã và vài vị phó cục trưởng đang ở ngay phía sau, còn có cả Hoàng Long, bọn họ đều là cường giả đỉnh cấp, gã cứ tưởng rằng những người này không dám ra tay.

Mà dám ra tay là tốt nhất...

Gã bật cười!

Đám mọi rợ phương Bắc kia quả nhiên không chịu nổi kích thích, dám ra tay với mình, lần này Hầu Tiêu Trần cũng khó bảo vệ được các ngươi.

Siêu năng Kim hệ bùng nổ!

Oanh!

Gã đánh ra một quyền, kim quang chiếu rọi tứ phương, Chu Siêu cười lạnh: “Can đảm lắm, Võ Vệ quân dĩ hạ phạm thượng, dám ra tay với ta, quả nhiên là thượng bất chính hạ ắt loạn, hôm nay ta sẽ chém ngươi, quét sạch quân phản nghịch trong Tuần Dạ Nhân!”

Giờ khắc này, mấy người Hoàng Long đều nhìn về phía Hầu Tiêu Trần đã lộ mặt.

Vài vị phó cục trưởng ánh mắt lập loè.

Phó cục trưởng Nội Vụ Ti truyền âm cho Hoàng Long: “Lát nữa phải cẩn thận, gia hỏa này chắc chắn không yếu, thậm chí có khả năng đánh chết Thuế Biến, cục trưởng có lẽ đã gần đến Thần Thông. Mà chúng ta không cần phải giết hắn, chỉ cần ngăn cản hắn là được...”

“Yên tâm, ta hiểu!”

Ánh mắt Hoàng Long lộ vẻ tàn khốc, gã nhìn về phía Hầu Tiêu Trần.

Ngươi dám ra tay thì ta có thể mượn lực lượng Cửu Ti để giải quyết ngươi!

Nơi xa, một tiếng vang lớn vang lên!

Trần Tiến lùi lại mấy bước, bàn tay đẫm máu nhưng ông ta vẫn cuồng bạo như cũ, nổi giận gầm lên một tiếng, rìu lại vung lên.

Rìu Khai Thiên!

Oanh!

Khí thế khai thiên như trời sụp đất nứt, vô cùng cường hãn, nhưng mà thực lực chênh lệch quá xa, Tam Dương đỉnh mạnh hơn Đấu Thiên nhiều, Chu Siêu bùng nổ siêu năng, gã phản kích bằng một quyền, quang mang bắn ra bốn phía.

Bốn phía, vài vị Bách Phu Trưởng Đấu Thiên đều lộ sắc mặt khó coi.

Ngũ hổ Trương Dương - Đoạn Đao Môn, Tạ Lam - Ngọc Kiếm Môn, truyền nhân Tồi Tâm Chưởng - Ngô Việt...

Các vị võ sư đều lộ ra hung quang.

Thấy truyền nhân Khai Sơn Phủ Trần Tiến sắp bại lui, mấy người liếc nhau, đồng thời gật đầu, sau đó bọn họ lập tức ra tay, thế như chẻ tre, hung mãnh vô biên!

“Giết!”

“Giết!”

Bên cạnh, mấy trăm Võ Vệ quân sôi nổi hét to, bọn họ cầm đao thương trong tay, hung hãn dị thường, một vài quý tộc thấy vậy có chút khiếp đảm.

Một đám phế vật chỉ có thể so với Nguyệt Minh mà dám giơ đao thương với bọn họ!

Chu Siêu quát: “Đám phế vật, tới đây!”

Thêm vài tên Đấu Thiên mà thôi, lực lượng Tam Dương đỉnh của ta các ngươi nghĩ là giả sao?

“Phá!”

Gã đánh ra một quyền, ngay sau đó sắc mặt gã thay đổi, đối diện, Trần Tiến tử chiến không lùi, một rìu bổ tới, hoàn toàn không định tránh lui, ông ta muốn chống đỡ một quyền này để những người khác giết Chu Siêu!

Kiếm, thương, đao đều xuất hiện, vài vị Đấu Thiên phối hợp ăn ý, khí thế Đấu Thiên bùng nổ, oanh!

Chu Siêu lộ ra ánh mắt hoảng hốt, có vẻ như đã bị dọa sợ.

Hầu Tiêu Trần nao nao, trường thương vốn sắp lao ra chậm rãi thu lại.

Đám người Hoàng Long cũng ngẩn người.

Hiện tại chỉ có 5 vị võ sư Đấu Thiên ra tay, nói cách khác là năm vị Nhật Diệu đối phó với một vị Tam Dương đỉnh.

Hai phe vốn không hề ngang sức nhưng Chu Siêu lại kinh sợ, khí thế hung mãnh của võ sư khiến một công tử ca siêu năng như Chu Siêu có chút khiếp đảm.

Chu phó bộ trưởng nhíu mi, cảm thấy có chút mất mặt.

Con trai mình là Tam Dương đỉnh cơ đấy! Không biết đã dùng bao nhiêu thứ tốt để đi đến trình độ này, nhưng hiện tại gã đang bị mấy võ sư chân đất chấn nhiếp, thật mất mặt.

Thấy Chu Siêu không địch lại, bị Tồi Tâm Chưởng đánh trúng, không ngừng hộc máu, thậm chí tay chân hoảng loạn, cứ tiếp tục như vậy thì có lẽ sẽ thật sự bị người ta đánh chết...

Chu phó bộ trưởng vừa nổi giận vừa sốt ruột, nhìn một vị Húc Quang cách đó không xa.

Đó là người của ông ta, là Húc Quang tiền kỳ.

Vậy là đủ rồi!

Trên thực tế, chỉ cần có thêm một vị Tam Dương thì những người này sẽ không chống lại được, nhưng để đề phòng bất cứ tình huống nào, ông ta liếc mắt ra hiệu cho người nọ đi giải quyết mấy kẻ kia.

Thật phiền toái!

...

Oanh!

Năm vị võ sư Đấu Thiên ra tay lập tức chiếm thượng phong, Tồi Tâm Chưởng đánh trúng đối phương khiến Chu Siêu hộc máu, gã hoảng loạn, sau đó lại bị Trần Tiến chém trúng bàn tay, máu chảy giàn giụa.

Chu Siêu kêu thảm thiết, vội vàng lui về phía sau.

Phía sau, đám người Mộ Tiểu Dung chỉ đứng nhìn, thấy Chu Siêu như vậy, bọn họ có chút khinh thường, một tên Tam Dương đỉnh như ngươi mà không đấu nổi năm vị Đấu Thiên liên thủ, thế mà vừa rồi còn to mồm thế!

Đám hậu duệ quý tộc cũng không biết nói gì hơn, bọn họ vừa sợ hãi đám võ sư đó, vừa khinh thường Chu Siêu, gia hỏa này quá vô dụng, có phải tinh lực đều dùng trên người nữ nhân rồi hay không?

Nhưng sau đó sắc mặt mọi người lại thay đổi.

Có người tới!

Nơi xa, một vị Húc Quang mặc chế phục Tuần Dạ Nhân uy nghiêm đi về phía này, vừa đi vừa lạnh nhạt lên tiếng: “Làm gì vậy? Trần Tiến, còn không mau ngừng tay lại? Cùng là Tuần Dạ Nhân, chẳng lẽ các ngươi muốn giết người tại đây, để những người khác chế giễu sao?”

Mấy người Trần Tiến vô cùng phẫn nộ!

Khốn kiếp!

Bình Luận (0)
Comment