Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1126 - Chương 1126 - Lý Hạo Quay Trở Lại

Chương 1126 - Lý Hạo Quay Trở Lại
Chương 1126 - Lý Hạo Quay Trở Lại

Chu Siêu muốn vượt ngục, gã là tội nhân, vậy mà các ngươi lại quang minh chính đại bao che gã như thế ư?

Tạ Lam truyền âm cho mấy người, vừa vội vàng vừa phẫn nộ: “Mau lui lại, người này có sát ý, hắn muốn giết chúng ta!”

Húc Quang!

Mấy người đánh một tên Tam Dương đỉnh còn thấy khó, nếu không phải đối phương quá yếu thì có lẽ bọn họ đã không áp chế nổi, nhưng Húc Quang đã tới đây, dù kẻ đó có yếu thế nào thì bọn họ cũng không thể địch nổi.

Trần Tiến truyền âm rống giận: “Lui cái gì? Mẹ nó! Không lùi, lão tử chờ hắn đến giết ta này!”

Quá nghẹn khuất!

Đây là tổng bộ Tuần Dạ Nhân, bọn họ là người thực thi pháp luật, đối phương mới là kẻ phạm pháp, phá luật.

Vậy mà lại muốn bọn họ tránh lui ư?

Không lùi!

Mấy người Tạ Lam thấy thế thì không nói gì nữa, bọn họ nhanh chóng ra tay, dồn sức tấn công, tiếng nổ không ngừng vang lên, bọn họ muốn giết chết Chu Siêu trước khi đối phương kịp phản ứng!

Giết được một tên cũng không lỗ!

“Khốn kiếp, bảo các ngươi dừng tay, không nghe thấy sao?”

Tên Húc Quang kia ánh mắt lãnh lệ phá không lao đến, đám võ sư này thật điên cuồng, đã lệnh cho các ngươi lui ra rồi mà mấy tên Đấu Thiên lại dám mặc kệ Húc Quang.

Ngay sau đó, một bàn tay đánh về phía mấy người!

Mấy người Trần Tiến cảm nhận được nguy cơ tử vong, cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ nhưng vẫn không thèm quan tâm, bọn họ muốn giết người!

Bốn phía, các Võ Vệ quân còn lại sôi nổi hét to, khí huyết bùng nổ, mấy trăm Võ Vệ quân xếp thành trận, nhanh chóng bay đến tấn công Húc Quang!

Rất nhiều người ngây người khi chứng kiến cảnh này.

Điên rồi sao?

Một đám Nguyệt Minh mà đi tập kích một vị... Húc Quang ư?

Cảnh giới giữa bọn họ còn cách Nhật Diệu và Tam Dương kia kìa.

Chênh lệch 2 đại cảnh giới, cách nhau 7 – 8 tiểu cảnh giới, bọn họ nghĩ rằng đông người thì bù đắp nổi ư?

“Đồ chán sống!”

Cường giả Húc Quang xuất chưởng về phía Võ Vệ quân, nếu các ngươi không muốn sống nữa thì chết cả đi, còn Hầu Tiêu Trần thì sẽ có người khác đối phó.

Nơi xa, thương quang lập loè, giờ khắc này Hầu Tiêu Trần lựa chọn ra tay.

Mấy người Hoàng Long bùng nổ khí tức, trong nháy mắt, tổng bộ Tuần Dạ Nhân uy áp ngập trời, dường như muốn phá tung toàn bộ tổng bộ.

Đột nhiên một thân ảnh lao đến, tốc độ nhanh tới cực hạn.

Truy Phong Ngoa lập loè quang mang, giây tiếp theo, người kia dừng trước mặt vị Húc Quang muốn ra tay, cường giả Húc Quang kia ngây người sợ hãi, lập tức mở miệng: “Lý...”

Ầm!

Một quyền vô cùng đơn giản nện xuống, ngũ thế bùng nổ, ầm một tiếng, đầu vỡ nát!

Hắn lại xoay người đánh ra một quyền, oanh!

Chu Siêu chia năm xẻ bảy, trực tiếp tan xác.

Nơi xa, Chu phó bộ trưởng sửng sốt, ngay sau đó ông ta rống giận rít gào: “Lý Hạo!”

Hoàng Long cũng kinh hãi, bạo nộ: “Ngươi dám giết Tuần Thành sử cao cấp ư?!”

Lý Hạo lạnh lùng nhìn bọn họ, sau đó quay đầu nhìn về phía đám người Mộ Tiểu Dung, lạnh nhạt nói: “Ra đi, bước ra khỏi sân một bước xem nào, cho ta xem dũng khí của các ngươi đi!”

Tất cả im lặng lui về phía sau.

Bọn họ sợ hãi!

Đám người Mộ Tiểu Dung cảm nhận được cơn ớn lạnh dâng lên từ sâu trong đáy lòng.

Lý Hạo... Đã trở lại.

Hắn không chạy trốn!

Lý Hạo quay đầu nhìn Chu phó bộ trưởng đang điên cuồng vọt tới, ánh mắt lộ vẻ mỉa mai, sau đó hắn quay sang nhìn Hoàng Long, trong mắt cũng tràn đầy vẻ châm chọc.

Hoàng Long lập tức tỉnh táo lại!

“Lui lại, nhanh lên, gia hỏa này rồi sẽ chết thôi, đừng đánh bừa với hắn, hắn trở lại thì ngày mai cũng sẽ chết... Lui lại!”

Trong lòng Chu phó bộ trưởng tràn đầy phẫn nộ nghe thế như bị dội một chậu nước lạnh.

Đúng.

Lý Hạo đã trở lại, điều đó chứng tỏ hắn không từ bỏ, hắn chắc chắn sẽ phải chết... Hiện tại hắn kích thích ta đi giết hắn... Ta mà xông lên thì chắc chắn sẽ chết.

Ông ta lập tức tỉnh táo dừng bước, ánh mắt lộ vẻ oán độc.

Lý Hạo cười nhìn ông ta và mấy người Hoàng Long, cười nhạt nói: “Một đám vô dụng! Tuần Dạ Nhân có đám phế vật, rác rưởi như các ngươi khiến ta phải ghê tởm! Cho các ngươi thêm 100 lá gan thì cũng không dám tiến lên một bước. Họ Chu, họ Hoàng, ta ra ngoài giải sầu, vậy mà các ngươi to gan hơn nhiều đấy, ỷ vào việc bên cạnh có thêm mấy tên Thuế Biến thì nghĩ mình giỏi lắm à?”

Lý Hạo trào phúng: “Tới đây đi! Dám động thủ thử xem, ta sẽ khiến các ngươi không có kẻ nào ra khỏi đây được!”

“Hừ!”

Hắn miệt thị bọn họ, mà vài vị cục trưởng các Ti khác đều trầm mặc.

Bọn họ dám ra tay với Hầu Tiêu Trần nhưng không dám đối đầu với Lý Hạo, thực nực cười.

Nhưng sự thật chính là như thế!

Bọn họ biết Hầu Tiêu Trần cường đại, nhưng bọn họ không sợ, bọn họ biết rằng có lẽ Lý Hạo còn chẳng mạnh bằng Hầu Tiêu Trần, nhưng bọn họ sợ kẻ điên này!

Hơn nữa ngày mai Lý Hạo sẽ chết, bây giờ trở mặt với hắn thì được gì chứ.

Thanh âm Lý Hạo vang vọng tứ phương: “Hôm nay là ngày cuối cùng, nếu đến buổi tối vẫn không có danh sách 100 người thì ta sẽ chém 1000 người, bốn người chém một! Đừng hy vọng vào đám phế vật bên ngoài nữa, Hoàng Long hay Hoàng Trùng thì cũng thế thôi, hắn dám tới gần nơi này một bước thì ta sẽ đưa hắn lên đường trước!”

Giọng Lý Hạo lộ rõ vẻ lãnh khốc, không thèm che giấu chút nào!

Bình Luận (0)
Comment