"Kiếm mạch..."
Đi ra khỏi di tích, Lý Hạo có thêm vài ý nghĩ, gần đây hắn đang tự hỏi tiếp theo mình nên làm gì.
Chiến Thiên thành, võ sư Ngân Nguyệt đã cho hắn rất nhiều dẫn dắt.
Bây giờ còn xuất hiện kiếm mạch…
Đúng vậy, khóa siêu năng có xu thế chuyển biến thành kiếm mạch, điều này rất thú vị.
"Còn quyết chữ Phá, quyết chữ Công... Dùng tinh khí thần nuôi, Dưỡng Kiếm Thuật..."
Có rất nhiều thứ đến cuối cùng rõ ràng đều tương thông.
Lý Hạo càng cảm thấy hứng thú với Võ Đạo hơn.
Mặc dù không còn là võ sư, đã trở thành siêu năng nhưng võ sư siêu năng vẫn là võ sư.
"Khóa siêu năng, Dưỡng Kiếm Thuật, Huyết Đao Quyết, Bản Nguyên Đạo..."
Lý Hạo lẩm bẩm, gần đây hắn có quá nhiều điều cần suy nghĩ nên nhất thời không thông, Vương thự trưởng nói đúng, gặp nhiều nhìn nhiều dễ đi lệch, những thứ này nên thử từng cái một, hiểu rõ hoàn toàn rồi mới suy nghĩ.
"Quá nhiều, quá hỗn tạp sẽ không tốt!"
Lý Hạo thầm nghĩ, nhiều hệ thống, nhiều ý nghĩ thế này thì nhất định phải chỉnh lý một chút mới được, nếu không, cứ tiếp tục như thế thì hắn có thể sẽ rơi vào kỳ đình trệ.
"Còn có tĩnh thế..."
Lý Hạo thầm nghĩ, thứ như “thế” này cũng phải nắm chặt mới được.
Thế, khóa siêu năng, Bản Nguyên Đạo...
Suy nghĩ trong đầu hỗn loạn khiến đầu Lý Hạo như sắp nổ tung.
Hắn lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa.
Sau đó, hắn sẽ thử từng cái.
Trong đầu lại không tự chủ suy nghĩ, chỉnh hợp, thống nhất, dùng một vật gánh chịu, bao hàm tất cả, dung nhập đạo, thế, khóa siêu năng, năng lượng thần bí.
Năng lượng thần bí là ngoại lực, không thể bị dung hợp, đặt vào trong cơ thể, vậy chỉ có thể dùng thứ gì đó để bao trùm, dung nhập vào cơ thể ư?
Có thể làm vậy không?
"Nếu có thể tùy ý đóng mở khóa siêu năng, phóng thích lực lượng, thu nạp thì sao?"
"Ngũ Cầm bí thuật dung nhập thế không phải sao?"
"Sau đó mở ra một lỗ hổng trên khóa siêu năng, thứ mà có thể tùy ý đóng lại..."
Vốn định không nghĩ nữa nhưng lúc này Lý Hạo bỗng nhiên có chút động tâm.
Mở ra một lỗ hổng trên khóa siêu năng ư?
Quả là biện pháp hay!
Ta đúng là thiên tài!
Thế nhưng phải làm cách nào để mở ra?
Mở ra rồi thì đóng lại thế nào?
Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật của lão sư đến sau Dung Thần thì mất mạch suy luận, không phát triển thêm thì làm sao bây giờ, đúng vậy, sau Dung Thần thì phải phá vỡ khóa siêu năng ư?
"Đục lỗ không khó, trực tiếp đánh vỡ là được, cái khó là làm thế nào để đóng lại... dùng thứ gì đó làm cánh cửa ư? Còn phải là thứ trong cơ thể mình, nếu không thì không phù hợp. Khí huyết? Tinh thần? Còn gì nữa không?"
Hoặc là dung hợp lại với nhau, coi nó thành thứ đồ chắn mạch?
Hòa vào nhau... Vậy thì không phải là ngưng tinh khí thần sao?
Lý Hạo bật cười, thật thú vị!
Võ Đạo quả nhiên là tương thông.
Nhưng đây mới chỉ là suy nghĩ, hiện giờ hắn không có nhiều thời gian để thử, thất đoàn trưởng nói rất hay, chỉ cần không chết thì nghiên cứu đi, nếm thử đi, sợ cái gì!
...
Ngân Thành.
Lý Hạo về nhà mình, phòng cũ bị phong tỏa, không còn người ở, trước kia nơi này là khu phá dỡ, hiện tại mang nó đi cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến những người khác.
Hắc Báo cũng đã quay về.
Ổ chó ở đầu hành lang vẫn còn, chỉ là hơi lộn xộn ẩm ướt, Hắc Báo chỉ nhìn thoáng qua, không có chút lưu luyến gì, ai thích nằm cái ổ rách này thì nằm đi!
"Vô tình thế!" Lý Hạo liếc Hắc Báo: "Đây là nhà ngươi trước kia đấy!"
"Gâu gâu!"
Hắc Báo phản bác, không phải, nó chỉ là cái ổ lâm thời mà thôi. Cho ngươi ở thì ngươi có ở không?
"Thời gian đúng là thứ một đi không trở lại!"
Lý Hạo cảm khái, cường giả có mạnh hơn nữa cũng không thể trở về quá khứ, thời gian mới là kẻ địch lớn nhất, mấy tháng trước, hắn ở chỗ này làm một kẻ đáng thương, mấy tháng sau, hắn đã nổi danh một phương.
Nếu có thể trở lại quá khứ, hắn vẫn chọn đi con đường này sao?
Nếu được trở lại, chắc chắn hắn sẽ vẫn chọn như vậy.
Nếu trở lại thời cha mẹ còn sống, Tiểu Viễn còn sống thì sao?
Lý Hạo mỉm cười, không suy nghĩ thêm nữa, chuyện đã qua rồi, thời gian sẽ không quay ngược, làm gì phải tự làm mình phiền não.
...
Lý Hạo không ở lại Ngân Thành lâu.
Tuy Ngân Thành có nhiều bí mật nhưng bây giờ hắn chưa tìm hiểu chúng được.
Ngày thứ hai, Lý Hạo trở lại Bạch Nguyệt thành.
Lần này, Lý Hạo đến căn cứ Võ Vệ quân.
Đã hơn một tháng rồi hắn chưa trở về.
...
Trụ sở Võ Vệ Quân rất an tĩnh, nhân số Võ Vệ quân vốn ít, gần đây còn chạy ngược chạy xuôi.
Gần đây Liệp Ma Đoàn đánh trận mấy lần, đấu thắng hải tặc, cũng đánh thắng vài siêu năng, xem như có chút danh tiếng, nhưng so với Lý Hạo thì còn kém xa.
Khi Lý Hạo xuất hiện, Liệp Ma Đoàn vốn đang tu chỉnh lập tức nhao nhao kích động.
"Đoàn trưởng!"
Khi Lý Hạo phát động cảnh báo, xuất hiện tại trụ sở, tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn.
Lưu Long không thể chen lên, bị đẩy ra phía sau, người đầu tiên vọt tới là Hồng Thanh, giờ phút này, Hồng Thanh trông như sắp nhịn đến mức sắp phát điên rồi.
Vừa nhìn thấy Lý Hạo, nàng lập tức nhìn xung quanh, có vẻ vội vã không nhịn nổi: "Đoàn trưởng, cha ta đâu?"
"Hả?"
"Địa Phúc Kiếm ấy!"
Nàng sốt ruột nói: “Không phải có tin đồn cha ta cũng tham dự trận chiến ở Thiên Tinh ư? Mà... Mà ta nghe người ta nói... Còn giết Bình Nguyên Vương, chuyện này là thật hay giả? Cha ta là cường giả Thần Thông cảnh ư? Không thể nào! Ông ấy yếu xìu như vậy... Khụ khụ, người như ông ấy sao có thể che giấu thực lực được?"
"Ta là con gái của Thần Thông ư? Vậy sao ta sống thảm thế? Ngươi nhìn dám con cái Húc Quang kia xem, bọn họ không phải là Tam Dương thì cũng là Húc Quang, cha ta là Thần Thông, sao ta lại kém như vậy?"
"..."
Hồng Thanh vốn không lo nghĩ gì, những những ngày gần đây nàng nhận được vài tin tức.
Ngân Nguyệt cũng truyền tin cái gì mà võ sư binh sĩ Ngân Nguyệt rất giỏi, nổi danh Thiên Tinh Hải, Ma Kiếm chấn nhiếp tứ phương, Thiên Kiếm tái xuất trấn Bát Hoang, Địa Kiếm giận dữ chém Thiên Vương... võ sư Ngân Nguyệt thật khí phách, ta là hoàng của Tứ Hải Bát Hoang...
Vè thuận miệng cũng đã được sáng tác ra!
Mấu chốt là Địa Kiếm Hồng Nhất Đường cũng nổi danh, cực kỳ loá mắt, giận dữ chém Thiên Vương cơ đấy, vị Thiên Vương này còn là đương kim vương gia thật.
Hồng Thanh có thể không kích động được ư?
Đáng tiếc là cha nàng chưa từng trở về, muốn hỏi cũng chẳng biết đi đâu tìm để hỏi.
Bằng không, nàng đã bắt lấy lão cha để ép hỏi rồi, ngươi lợi hại như vậy sao con gái ngươi thảm thế?
Làm gì có con cái của vị Thần Thông nào thảm như vậy?