Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1210 - Chương 1210 - Dẫn Binh Đến Thiên Tinh

Chương 1210 - Dẫn Binh Đến Thiên Tinh
Chương 1210 - Dẫn Binh Đến Thiên Tinh

Trong quân bị khố.

Khi Lý Hạo lấy ra mấy ngàn bộ khôi giáp, Trương Lượng cạn lời: "Thiên Tinh quân ít ra còn là chính quy, còn những thứ rác rưởi này là cái gì? Cái này... Đây là áo giáp phân phối cho bảo vệ đại học võ khoa, ngươi định coi nó là quân giáp chính quy để đổi ư?"

"Cái này là giáp hộ vệ thương đội dùng, ngươi cũng lấy ra là sao?"

"Đây là... Đây là... Trời ơi, đây là giáp trẻ em đấy! Chỉ cho trẻ nhỏ dùng chơi thôi, ngươi lấy ra để làm gì?"

Trương Lượng cực kỳ ghét bỏ.

"Thứ đồ rác rưởi gì cũng đều đưa tới đây, thực sự là... Bó tay với ngươi rồi!"

Lý Hạo ngượng ngùng.

Không phải đều là áo giáp sao?

Trương Lượng ghét bỏ, cuối cùng kiểm đếm, bất lực nói: "2200 bộ chỉ có 1600 bộ giáp quân chính quy, còn lại đều là rác rưởi!"

Lý Hạo cười rạng rỡ: "Trương trưởng phòng..."

"Phó phòng!"

"Biết biết, là thế này, trước đó không phải ta đã đổi 2300 bộ sao? Bản thân ta có 100 bộ, Võ Vệ quân còn 500 bộ nữa, tổng cộng là 2900 bộ giáp, giờ ta đổi những thứ này lấy 2100 bộ được không? Tổng cộng là 5000 bộ! Dù sao để số lẻ cũng không tiện đúng không? Làm vậy sẽ khiến Chiến Thiên quân mất mặt, người ta điều tra mà thấy chỉ có hơn 4000 bộ thì sẽ nghĩ gì, chẳng lẽ mấy trăm người bị giết rồi à? Có khi bọn họ sẽ tưởng rằng chúng ta đánh trận thương vong đấy!"

Lời này có lý không?

Có một chút!

Nhưng Trương Lượng lại không đồng ý: "Như vậy sao được. Mặc dù lời ngươi nói có đạo lý nhưng thêm cho ngươi mấy trăm bộ khôi giáp thì ta sẽ làm trái quân pháp, sẽ bị phạt đấy!"

Vào thời khắc này, trong đầu Trương Lượng xuất hiện một thanh âm: "Cho hắn!"

"Sư trưởng..."

Trương Lượng sững sờ, ngay sau đó trong lòng thầm mắng, tên khốn đi cửa sau!

Ta nhổ vào!

Đồ không biết xấu hổ!

Nhưng sư trưởng đã lên tiếng rồi thì ông còn nói được gì nữa: "Được rồi, ngươi nói cũng có lý, ta sẽ cho ngươi 2100 bộ!"

"Đa tạ Trương trưởng phòng!"

"Phó phòng!"

Lý Hạo không thèm để ý, mừng khấp khởi trong lòng.

Cho thật à? Dễ tính thế!

Tiểu thụ cũng khiếp sợ, vậy mà cũng được ư?

Không phải Chiến Thiên quân quân kỷ sâm nghiêm sao?

Sau đó nó cảm thấy lòng mình trĩu lại, quả nhiên Lý Hạo hòa nhập rất tốt, dù là ở đây thì vẫn có thể hoành hành, đúng là ở trong Chiến Thiên thành có người ủng hộ hắn.

Giờ khắc này, Tiểu thụ bị chấn nhiếp.

Thật lợi hại!

Quả nhiên truyền nhân bát đại gia đi đến đâu thì cũng có thể phát triển thuận lợi như cá gặp nước. Đương nhiên là Lý gia có vị thế cao hơn những nhà khác!

Xem ra Chiến Thiên thành cũng phải kiêng kị uy danh Kiếm Tôn.

Trương Lượng nhanh chóng mang áo giáp tới, ném cho Lý Hạo, sau đó không để ý tới hắn nữa.

Cái đồ đi cửa sau, ta không chào đón ngươi!

Lý Hạo không để ý, hắn vui vẻ ra mặt lập tức chạy đi.

Về phần sư trưởng thì hắn không đến thăm, chỉ ở ngoài tòa nhà kính cái lễ một chút rồi lập tức chạy trốn, làm vậy để tránh ông ta trách tội hắn trở về mà không chào hỏi.

Trong văn phòng, Cửu sư trưởng câm nín.

Qua loa quá rồi đấy!

…..

Ngân Nguyệt.

Bạch Nguyệt thành.

Sáng sớm, một đoàn xe dài đi ngang qua phố.

Một lá cờ màu đen hình mãnh hổ với chữ Lý treo cao bay trong gió, trông nó tựa như mãnh hổ đang gào thét, khinh thường sơn lâm.

Bốn phía, vài dân chúng vây xem, hơi nghi hoặc nhìn đội xe đi qua.

Trú quân à?

Sao bọn họ chưa từng nhìn thấy lá cờ này?

Có người hiếu kỳ.

Đội xe có hơn 20 chiếc xe lớn, mấy chiếc xe nhỏ, quy mô thế này hồi đầu tháng 10 cũng từng có một lần, lần ấy là một trong những đầu đàn Ngân Nguyệt, bộ trưởng Tuần Dạ Nhân - Hầu Tiêu Trần đến Trung Bộ.

Lần này thì sao?

"Vị đại tướng nào ra ngoài à?"

Có người không nhịn được, nhỏ giọng hỏi một câu.

Nơi xa, trên một chiếc xe lớn, có người tai hơi rung rung, dường như đã nghe thấy, người đó cao giọng quát: "Lý đô đốc - Thiên Tinh tổng đốc, Thiên Tinh đô đốc phủ đô đốc, bộ trưởng Tuần Dạ Nhân Ngân Nguyệt, hôm nay suất quân tiến về Thiên Tinh kiểm soát, trấn áp rung chuyển, Liệp Ma quân đi theo tùy tùng!"

Không ít người bất ngờ.

Không phải Lý đô đốc đang ở Thiên Tinh sao?

Hắn trở về lúc nào?

Thực ra chuyện này không quan trọng.

Đám người sôi trào, khe khẽ bàn luận: "Lại sắp đánh nhau à? Trước đó không lâu Hầu bộ trưởng mang đi hơn ngàn võ sư, hôm nay Lý bộ trưởng lại mang đến nhiều võ sư như vậy, bọn họ muốn mang võ sư Ngân Nguyệt đến Thiên Tinh đánh một trận lớn ư?"

"Người Ngân Nguyệt cương mãnh! Không nghe thấy sao? Suất quân đến Thiên Tinh trấn áp rung chuyển. Hắc hắc, phải để đám người phương Nam kia biết đàn ông phương Bắc ta lợi hại thế nào!"

"..."

Bốn phương tám hướng, vô số người đều đang nghị luận.

So với lần trước xuất hành khiên tốn, dù Lý Hạo vốn không muốn rêu rao nhưng lần này có quá nhiều người, cuối cùng Ngân Nguyệt đề nghị cứ quang minh chính đại mà đi, giống như Hầu Tiêu Trần, trực tiếp dùng hình thức đội xe để lao tới Thiên Tinh thành.

1000 người Ngân Nguyệt quân, mấy chục người Liệp Ma Đoàn, lần này còn nhiều hơn lần trước Võ Vệ quân xuất hành, nhưng số lượng cường giả thì không bằng.

Bây giờ, người mạnh nhất Liệp Ma Đoàn - Lưu Long chỉ vừa bước vào Uẩn Thần, ngoài ra thì có Vương Minh cấp độ Tam Dương và Hách Liên Xuyên nằng nặc bám theo, vị này đã là Tam Dương đỉnh phong.

Dựa theo lời giải thích của Hách Liên Xuyên, bây giờ Tam Dương đỉnh phong đã mất tác dụng tại Ngân Nguyệt, trong địa bàn không có đại sự gì, Tam Dương ở đây chỉ là lãng phí.

Đám người bốn phía nghị luận ầm ĩ.

Những người ưỡn ngực đứng phía trên xe tải cũng cảm thấy đặc biệt uy phong một phen.

Liệp Ma Đoàn được chở trên hai chiếc xe, phía sau là 1000 người do Ngân Nguyệt quân phái tới.

Giờ phút này, trên chiếc xe phía sau, một vị thanh niên tướng lĩnh mặc quân phục tuổi không lớn lắm đang nhìn ra xa, phó quan bên người thấp giọng nói: "Thiên phu trưởng, Ma Kiếm vẫn chưa xuất hiện."

Thanh niên khẽ gật đầu, im lặng.

Lần này, Vũ soái để hắn ta suất lĩnh đội quân đi theo Lý Hạo tới Thiên Tinh, hắn ta cũng không rõ cảm xúc trong lòng mình là như thế nào.

Hiện giờ Ngân Nguyệt rất khó xảy ra chiến tranh.

Nhưng Thiên Tinh là đầm rồng hang hổ, Thần Thông như mây, trong trận chiến trước, hơn mười Thần Thông đã chết, Húc Quang như cỏ rác, mà 1000 người hắn ta suất lĩnh này vốn là cường quân, gần như đều đã đến giới hạn của võ sư, chỉ thiếu một chút nữa thôi là có thể trở thành võ sư Trảm Thập cảnh.

Bách phu trưởng đều là võ sư chân chính, vị thiên phu trưởng như hắn ta còn là võ sư Phá Bách viên mãn.

Bình Luận (0)
Comment