Chương 123: Phản Sát (1)
Lý Hạo vùng vẫy nhảy xuống từ tay Liễu Diễm, lao đầu về phía tên quỷ diện Phá Bách.
Ở phía sau, tên quỷ diện Phá Bách tươi cười.
Rất tốt!
Lúc này, khoảng cách giữa y và Lý Hạo không đến 30 mét.
Lý Hạo ngoan thật!
Vẫn là một đứa trẻ, trong lòng còn mang chính nghĩa... Nếu 20 năm trước nhìn thấy một thiếu niên như vậy, y sẽ rất thích, thậm chí còn cân nhắc thu nhận làm đồ đệ. Có đồ đệ như thế vừa có thể diện, vừa không lo bị phản bội, vả lại đến tuổi về già còn có người hầu hạ dưỡng lão đưa ma.
Thật không may, siêu năng lại quật khởi!
"Ngươi đã nói ngươi sẽ thả hai người Liễu tỷ đi!"
Lý Hạo vùng vẫy muốn thoát khỏi tay Liễu Diễm, không muốn bị nàng tiếp tục lôi kéo, quay mặt lại đối diện với tên Phá Bách, lộ ra ánh mắt cầu xin: "Ngươi cũng là võ sư! Oan có đầu nợ có chủ, các ngươi muốn giết ta thì cứ việc giết! Đừng nghĩ đến chuyện lật lọng!"
"Lý Hạo!"
Trần Kiên vô cùng tức giận, chỉ hận lúc này không thể một tay tát chết hắn.
Chết tiệt!
Rốt cuộc thì ngươi đang làm cái quái gì thế?
Ngươi còn ở đó trông chờ vào lời hứa của địch nhân?
"Đương nhiên, ta không phải kẻ cuồng sát, sao phải đuổi cùng giết tận bọn họ? Nhiệm vụ của ta là giết ngươi! Còn mạng của bọn chúng thì không có ích lợi gì, chỉ tổ đắc tội với Lưu Long và Tuần Dạ Nhân. Tuần Dạ Nhân hiện tại không thể báo thù, nhưng một khi tra ra thân phận thật sự của ta, mà ta chỉ là một võ sư Phá Bách, chắc chắn sẽ bị bọn họ dựa theo luật pháp trừng trị. Ta không có lực lượng chống lại chúng!"
Tên quỷ diện bước từng bước một tới gần.
Đây là lời nói thật!
Không phải nhiệm vụ cần thiết, cớ gì phải giết đội săn quỷ?
Thích tự rước phiền toái vào mình sao?
Đúng vào lúc này, Lý Hạo liền cắn xuống cánh tay Trần Kiên, Trần Kiên vô thức buông tay ra, Lý Hạo mạnh mẽ vùng vẫy thoát nốt sự kìm kẹp còn lại của Liễu Diễm.
Hắn hất tung hai người họ ra, chạy thẳng về phía tên quỷ diện Phá Bách.
"Lý Hạo!"
Liễu Diễm gào lên. Trần Kiên cũng vội vàng dừng lại.
Trong cơn mưa, Lý Hạo đang chạy về phía địch nhân.
Sắc mặt Lý Hạo bình tĩnh, có vài phần khẳng khái chịu chết, lớn tiếng nói: "Ta ở lại, các ngươi đi đi!"
Cự ly hai bên càng lúc càng gần!
Rất nhanh, tên quỷ diện đã đối mặt với Lý Hạo, thậm chí y còn hơi thất thần.
Cái tên này... thực sự tự giao nộp chính mình!
Y sợ mình đụng chết Lý Hạo, y vốn là Phá Bách, thân thể rất mạnh, trong khi Lý Hạo chỉ là một người bình thường, thế nên y vội vàng dừng lại, mặt đất dưới chân còn để lại một vết kéo dài.
Khoảnh khắc tiếp theo, một tay y đặt lên vai hắn.
Trên mặt ẩn ẩn nụ cười che lấp bên dưới tấm mặt nạ, nhưng Lý Hạo vẫn có thể nhìn thấy trong mắt đối phương lộ ra vẻ vui mừng.
Nhiệm vụ đã hoàn thành!
Bàn tay của y rất nhẹ, như thể Lý Hạo là đồ sứ, chỉ sợ sẽ bóp chết hắn, võ sư Phá Bách vẫn rất lợi hại, nếu mạnh tay, vai Lý Hạo có thể bị bóp nát.
Thế nên y cố gắng thận trọng từng li từng tí.
Nhưng Lý Hạo thì khác, có vẻ như hắn thật sự không đứng vững, một bước vọt tới tự mình đâm vào đối phương.
Khí lực không lớn.
Chỉ là khí lực của một người bình thường.
Tuy nhiên Lý Hạo là kẻ đã luyện võ ba năm, biết rằng một võ sư cho dù đạt đến đỉnh cao Phá Bách, dưới tình huống dốc toàn lực ứng phó, kỳ thực rất dễ bị đánh loạn tiết tấu.
Chỉ cần điểm thẻ chính xác và làm gián đoạn hô hấp pháp của đối phương, tuy rằng nhất thời sẽ không sao, nhưng đối phương muốn tập trung sức lực trở lại thì sẽ cần mất một chút thời gian.
Đây là điều mà Lý Hạo tự mình nắm được sau khi xử lý Chu Hạ lần trước.
Dưới tình huống bình thường, võ sư Phá Bách sẽ không bị người ta áp sát gần như vậy, huống chi bọn họ cũng là kẻ đối địch.
Giờ khắc này, tên quỷ diện Phá Bách chỉ lo đề phòng Liễu Diễm và Trần Kiên.
Hắn bắt lấy Lý Hạo, đồng thời nhìn chằm chằm Liễu Diễm và Trần Kiên đầy cảnh giác.
Hai người bọn họ chưa chắc đã cam lòng rời đi.
"Liễu Diễm, Trần Kiên, các ngươi không cần phải..."
"Khụ khụ..."
Bị Lý Hạo va trúng khiến y đang nói chuyện chợt ho húng hắng một tiếng.
Ngay lúc này, Liễu Diễm gầm lên, cầm tiểu đao trong tay xông tới, phẫn nộ gào thét: "Cho dù ta có phải tự tay giết Lý Hạo thì cũng không để các ngươi đạt được mong muốn."
Thanh đao của nàng lao thẳng về phía Lý Hạo!
Tên quỷ diện sửng sốt, chuyện này... không thể được!
Lý Hạo hiện tại không thể chết, hắn chết rồi, không những y không hoàn thành được nhiệm vụ mà còn phải chịu trừng phạt, bên trên đã dặn đi dặn lại là không được để Lý Hạo chết trước khi mưa lam rơi xuống!
Y không chỉ chịu trách nhiệm bắt Lý Hạo mà còn phải bảo vệ hắn, ít nhất y phải đảm bảo được sự an toàn của tiểu tử này cho đến khi giao hắn cho những Siêu Năng Giả kia.
Tên quỷ diện không quan tâm đến việc bị Lý Hạo va phải, y xách theo Lý Hạo lui vài bước.
"Bảo vệ hắn!"
Tên quỷ diện khẽ quát, nắm lấy Lý Hạo muốn ném về phía sau, phía sau còn có không ít võ sư Trảm Thập đang đuổi tới.
Để bọn họ bảo vệ Lý Hạo, trước tiên y phải giải quyết hai tên điên này đã.
Nếu hai người này nhất định muốn giết Lý Hạo, y tuyệt đối sẽ không khách khí!
Mà lúc bấy giờ, Lý Hạo - người mà y không mảy may đề phòng, ánh mắt lại lóe lên ẩn ý.
Hai tay cong lại thành móng vuốt, nội lực dâng trào, ngay lúc tên quỷ diện Phá Bách nâng hắn lên, hai bên áp sát mặt vào nhau, Lý Hạo dường như có chút sợ hãi, vô thức vòng tay qua cổ đối phương.
Tên quỷ diện mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Sao gia hỏa này lại nhát gan quá vậy?
Ngay sau đó, y dường như cảm giác được có thứ gì bị xé nát, trước mặt Lý Hạo đột nhiên có máu văng lên tung tóe!
Ngay tích tắc vừa rồi, hai tay Lý Hạo bộc phát sức mạnh, bung ra thực lực Trảm Thập, dung hợp hai cỗ kình lực, hai tay như vuốt hổ, trực tiếp bẻ gãy cổ họng của đối phương!
Quá nhanh!
Cũng quá ngoài dự liệu của người khác!
Tên quỷ diện Phá Bách mạnh hơn rất nhiều so với Lý Hạo, đáng tiếc y lại chỉ chăm chăm đề phòng đám người Liễu Diễm chứ chưa từng dè chừng Lý Hạo đứng sát bên cạnh mình.
Thế nên y mới thất thủ, để cho Lý Hạo có cơ hội một phát xé rách cổ họng y!
Trong mắt hắn lúc này không có sợ hãi, cũng không có vẻ áy náy chột dạ gì cả, chỉ có duy nhất sự lạnh lùng.
Phụt!
Máu phun ra, dính hết lên mặt Lý Hạo.
"Ngươi..."
Quỷ diện giận điên lên, y điên tiết co nắm đấm lại, muốn một đòn đấm thẳng vào đầu kẻ đối diện, y là Phá Bách, dù bị Lý Hạo tấn công đột ngột thì y vẫn dư sức giết chết kẻ khốn kiếp này.
Bất quá ngay chính lúc đó, Lý Hạo rõ ràng đã nắm lấy cổ họng của y bằng cả hai tay, đột nhiên quỷ diện phát hiện ra trên người Lý Hạo bất chợt xuất hiện thêm một bàn tay khác bên dưới, cùng lúc tên quỷ diện định động thủ, bàn tay thứ ba đã hướng thẳng về phía đũng quần của y.