Chương 124: Phản Sát (2)
Cái tay thứ ba của Lý Hạo đã hướng về phía đũng quần của tên quỷ diện!
Nam nhân đều như nhau, không nói cái gì khác, nhưng nơi đó... thật sự quá yếu ớt! Phá Bách hay gì cũng vậy thôi, e rằng ngay cả Đấu Thiên cũng đồng dạng!
"Rắc!"
Âm thanh bị bóp nát vang lên!
Tức khắc, cơn đau đớn dữ dội đã vượt qua mọi thứ khác, bàn tay của tên quỷ diện đã không còn sức nhấc lên nữa, thậm chí cũng không đủ sức để từ từ hạ xuống, y đau đớn hét lên một tiếng kinh hoàng!
Nhưng… cổ họng y đứt rồi!
Không có âm thanh tê dại lòng người nào, chỉ có tiếng hít thở không thông rít lên trong cổ họng đang ào ạt chảy máu, cực kỳ khó nghe.
Quỷ diện điên cuồng gào thét, nước mắt không ngừng tuôn rơi, ngay cả chiếc mặt nạ ma quái cũng không ngăn được nước mắt rơi xuống.
Nát rồi!
Thật sự nát rồi!
Nhưng y không thể hét lên, thống khổ khiến cả người y chết lặng, đầu óc trống rỗng, thanh niên trước mặt đã ra đòn quá mức hiểm độc, trước xé nát cổ họng, sau lại nghiền nát tiểu đệ của y, nát bấy hoàn toàn!
Thân thể y run lên, giây tiếp theo trực tiếp quỳ xuống, hai tay không còn khí lực làm chuyện gì khác, nhưng vẫn theo bản năng che lấy đũng quần, mặc dù biết thứ đồ chơi này nay đã vô dụng, nhưng y vẫn bảo vệ nó theo thói quen.
Nước mắt lưng tròng, y chật vật ngẩng đầu, máu trong cổ họng không ngừng trào ra, chết trân nhìn Lý Hạo.
Bại rồi!
Lý Hạo lạnh lùng nhìn y, không chút động lòng. Phía sau, Liễu Diễm đã siết chặt đao, lao tới đâm thẳng vào thái dương của tên quỷ diện Phá Bách, động tác vô cùng dứt khoát.
Nàng không chút đình chỉ, lại rút đao ra rồi lại mạnh mẽ đâm tới thêm vài lần nữa!
Đôi mắt đẫm lệ của tên quỷ diện đã hoàn toàn mất đi ánh sáng.
Xong đời!
Một võ sư Phá Bách, nếu thực sự chiến đấu trực diện với Liễu Diễm và những người khác, 99% kẻ ngã xuống là đám người Liễu Diễm, nhưng nay y lại thảm bại trong tay đám người yếu ớt hơn mình nhiều này.
Nhất là… bại trong tay Lý Hạo!
Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh.
Ngay lúc này, Lý Hạo chợt có vẻ hơi hoảng hốt.
Hắn vừa mặt kề mặt với tên quỷ diện Phá Bách, bây giờ thừa dịp tên kia vừa chết, hắn liền giậm chân phóng ra, nhào về phía sau, không quên gào lên: "Bảo vệ ta..."
Phía sau, những tên võ sư Trảm Thập đã nhận lệnh từ tên quỷ diện Phá Bách, ấy là bảo vệ Lý Hạo.
Mặc dù tên quỷ diện Phá Bách bất ngờ quỳ gối phía trước, nhưng não của đám người hậu phương còn chưa kịp phản ứng xem chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ thấy Lý Hạo xông tới, một người trong số đó liền theo phản xạ vươn tay bắt lấy hắn.
Bảo vệ Lý Hạo!
Đây là nhiệm vụ mà cấp trên giao cho bọn chúng!
Lý Hạo thuận thế ngã xuống, đè chặt đối phương, ôm cổ đối phương kêu lên: "Bảo vệ ta!"
Người nọ còn chưa kịp suy nghĩ gì thì đột nhiên cảm thấy cổ họng đau nhói, rất nhanh, đây là kẻ thứ hai trong đêm bị Lý Hạo khóa chặt rồi bẻ gãy cổ!
Giờ phút này, Lý Hạo bộc phát nội kình, hai cánh tay hệt như móc sắt.
Rắc!
Một âm thanh giòn giã vang lên, hắn ôm lấy đối phương bằng hai tay, trực tiếp bẻ cổ đối phương bằng Hùng đấu thuật!
Tay phải rút súng, nhắm thẳng vào đầu tên võ sư Trảm Thập bên cạnh, không chút do dự, tốc độ cực nhanh, một tay siết lấy tên bị gãy cổ, tay còn lại thì bóp cò.
Khoảng cách giữa hai bên còn không tới một mét!
Gần như vậy mà còn bắn không trúng thì hắn đúng là phế vật!
Đoàng!
Tiếng súng thanh thúy nổ vang, quỷ diện hiển nhiên không thể tránh khỏi!
Máu bắn tung tóe, một phát bắn thấu xương sọ đối phương!
Trong phút chốc, hai tên võ sư Trảm Thập đã bị Lý Hạo giết chết.
Phía sau, Liễu Diễm lao tới, dưới ánh mắt kinh hãi của một người, nàng dùng tiểu đao đâm vào cổ họng y, lại rút thêm một thanh đao khác, hai tay hai thanh, tay phải cắt họng, tay trái đâm thẳng vào tim.
Hai đao vong mạng!
Trong nháy mắt, một võ sư Phá Bách và ba võ sư Trảm Thập đã bị bọn nàng liên thủ giết chết!
"Cẩn thận, hắn..."
Có tổng cộng 9 võ sư Trảm Thập, cùng với tên Phá Bách ban nãy lập thành một đội 10 người.
Nhưng đột ngột, 4 tên ngã xuống, hơn nữa trong số đó còn có người dẫn đội mạnh nhất.
Sáu tên Trảm Thập còn lại nhất thời hoảng loạn không biết phải làm sao.
Quá nhanh!
Ngay lúc này, Lý Hạo lại lần nữa nổ súng, khoảng cách quá gần, hắn không muốn vồ tới giết, dù sao tiếp xúc gần vẫn rất nguy hiểm.
Đoàng!
Viên đạn ghim chặt vào người một tên, tức khắc Liễu Diễm lại huy đao chặt đứt tay kẻ địch, sau đó giết chết một gã khác với tốc độ nhanh nhất.
Còn lại sáu người lập tức phế hai.
Lúc này, Trần Kiên mới đuổi đến... Anh ta bất giác ngẩn người, bộ dáng y hệt mấy tên quỷ diện của phe địch.
Anh ta vừa tới, Lý Hạo đột nhiên hét lớn: "Bảo vệ ta!"
Khoảnh khắc tiếp theo, dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần Kiên, Lý Hạo đột nhiên lấy ra bảy tám quả lựu đạn từ trong ngực áo, kíp nổ đều bị hắn dùng một cái sợi dây xâu chuỗi với nhau, dùng tay kéo một cái!
Lựu đạn quăng ra!
Lý Hạo lập tức quay đầu bỏ chạy!
Ngay lúc Liễu Diễm chuẩn bị tấn công người đàn ông vừa bị chặt đứt cánh tay, dư quang thoáng thấy lựu đạn rơi xuống, trong lòng thầm mắng Lý Hạo chết tiệt, có điều sau đó cũng nhanh chân tẩu thoát.
Tận bảy tám trái, nàng chỉ là một Trảm Thập chứ không phải Đấu Thiên bất khả chiến bại.
Cũng không phải là Siêu Năng Giả với siêu năng lực đặc biệt!
Võ sư chỉ là người phàm trần.
Lựu đạn nổ thì dĩ nhiên thân thể sẽ nát!
Nàng quay đầu bỏ chạy, giẫm lên thân thể một tên quỷ diện, lăng không nhào ra ngoài.
Đùng!
Một tiếng động ầm ĩ kinh thiên, sáu tên quỷ diện, ba người trực tiếp bị nổ tung, thi thể bay tứ toán, chết không toàn thây.
Ba người còn lại cũng bị chấn đến tay chân cụt đứt.
Lý Hạo và Liễu Diễm đều bị dư quang chấn bay ra ngoài, chỉ có Trần Kiên ở cách đó hơi xa là không sao, tận lúc tiếng nổ vang lên xong xuôi thì anh ta mới kịp phản ứng, một tay lôi kéo Lý Hạo đi, một tay dùng khiên chắn đất đá văng tung tóe.
Ầm ầm ầm.
Đất đá liên tiếp văng trúng tấm khiên.
Trần Kiên vẫn chưa hoàn hồn, nhưng Lý Hạo đã quay đầu chạy ngược lại, Vượn thuật bạo phát, thân thủ nhảy lên, bóp lấy một tên quỷ diện còn chưa bị nổ chết phía sau mình.
Hai tay dùng sức, hắc hổ đào tâm, tức khắc mở toang lồng ngực đối phương!
Máu dính đầy tay!
Nội lực thúc giục, trái tim đang đập lập tức bị hắn đánh vỡ!
Bên này, Liễu Diễm cũng không nói gì, quay lại dùng đao cắt đứt cổ một tên quỷ diện đang bỏ chạy.
Rất nhanh, chỉ còn lại một tên võ sư cuối cùng còn sống, nhưng chân phải của hắn đã bị đứt lìa, cũng chỉ là chết chậm hơn đồng bạn của mình một bước mà thôi.
Trần Kiên vào thời điểm này đã hoàn toàn thanh tỉnh!
Gầm lên một tiếng, trong lúc đám người Lý Hạo đằng đằng sát khí, anh ta trực tiếp cầm lấy lá chắn lao về phía trước, một khiên đập xuống, âm thanh dữ dội không ngừng vang lên, đầu tên quỷ diện còn sống cuối cùng kia đã bị anh ta đập nát!
Chết rồi!
Lúc bấy giờ, bầu không khí triệt để yên tĩnh trở lại.