Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1286 - Chương 1286 - Tham Gia Thi Cử

Chương 1286 - Tham Gia Thi Cử
Chương 1286 - Tham Gia Thi Cử

Cuối cùng hắn lại nhìn về phía Phù Đồ Sơn chủ: “Ngươi có thể giao đủ tiền phạt không?"

Sắc mặt Phù Đồ sơn chủ trắng bệt: “E rằng... không được

"Vậy thật đáng tiếc. Hiện tại Tiên Phong doanh đã biến mất. Ngươi cũng không phải là học viên chân chính, cho các ngươi cơ hội lấy công chuộc tội là chính các ngươi không thể nắm chắc..."

Dứt lời, vung tay lên, Phù Đồ sơn chủ muốn chạy trốn.

Nhưng trong nháy mắt, hắn nhìn xuống lồng ngực của mình, ngũ tạng vỡ nát!

Hắn quay đầu nhìn thoáng qua bọn Lý Hạo, lại nhìn Hắc Khải một chút, mang theo một chút ảm đạm. Hắn không ngờ tới bản thân sẽ chết ở đây, cũng không ngờ tới sẽ là cái chết như thế này!

Bị tồn tại trong tòa di tích đánh chết!

Thi thể nặng nề rơi xuống

Mà bảo vật lúc trước của hắn, toàn bộ biến mất, bị Hắc Khải lấy đi, đây là chiến lợi phẩm của hắn.

Bọn Lý Hạo cũng không nói một lời

Phù Đồ Sơn chủ chết rồi, đây ngược lại cũng không có gì... Mấu chốt là...chết.... khiến người ta có chút một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Mặc dù bọn hắn là kẻ địch. Nhưng lúc này Lý Hạo cũng cảm nhận được sự lãnh khốc tồn tại trong di tích này.

Bọn hắn không cùng một thời đại.

Trong Chiến Thiên thành, những người đó đã chiếu cố cho Lý Hạo. Vì vậy Lý Hạo cảm thấy rất tốt, nhưng hôm nay hắn đã nhìn thấy một mặt tàn nhẫn.

Không giao ra tiền phạt, đó chính là cái chết.

Không có bất kỳ sự may mắn nào.

Hắc Khải lần nữa nhìn về phía Lý Hạo: “ Những người các ngươi, toàn bộ dùng sinh mệnh chi tuyền giao nộp tiền phạt?"

"Đúng!"

"Rất tốt, sau 3 ngày ta muốn nhìn thấy toàn bộ tiền phạt!"

Nói xong, lại nhìn về phía Lý Hạo. Hình như có chút chần chờ.

“Ngươi là người trong quân đội?"

Ánh mắt Lý Hạo khẽ động, gật đầu, kim khải xuất hiện: “Ta là Chiến Thiên Quân!"

"Chiến Thiên Quân à..."

Hắc Khải cảm khái một tiếng: “Truyền thừa kiếm tôn, Chiến Thiên thành, cũng là chi thứ của Đế Tôn, còn có một vị hậu duệ khác của Đế Tôn... còn có thủ vệ hành cung của đại đế..."

Hắn nhìn về phía những người này, cuối cùng nhìn về phía Hầu Tiêu Trần: “Còn có truyền thừa trường quân đội đứng đầu của Đế Tôn.”

Đám người này, lai lịch thế mà cũng không nhỏ.

Đương nhiên, lai lịch lớn thế nào cũng vô dụng.

Nơi này cũng không phải nơi khác. Chỉ là, những người này liên quan rất rộng. Nhất là dính đến Thương Đế, dính đến Thiên Đế, dính đến Trường Sinh Kiếm Tôn, Liệt Thần Đế Tôn. Thậm chí còn có quan hệ cùng Huyết Đế Tôn....

Không thể không nói, cho dù là hắn, cũng có chút chần chờ.

Nhưng nghĩ lại cũng không có gì. Những người này vừa lấy đi một số lượng lớn thần năng thật, có thể trả những khoản tiền phạt này.

Bọn Lý Hạo đều không nói chuyện

Trong chớp mắt lại chết ba người

Ở nơi này đã không có chút an toàn nào có thể nói. Có thể chết bất cứ lúc nào. Điều này khiến bọn hắn cũng rất bất đắc dĩ. Lần này có thể sống sót ra ngoài hay không, thật khó mà nói.

"Tốt vấn đề tiền phạt tạm thời có một kết thúc!"

Lúc này Hắc Khải lại lên tiếng: “Nếu các người tiến vào đại học võ khoa Viên Bình, vừa là may mắn cũng là tai nạn! Là phúc là họa, tất cả đều phụ thuộc vào các ngươi..."

Mọi người nghiêm nghị, đều im lặng lắng nghe.

“Đại học võ khoa Viên Bình, năm đó mở ở nơi này, nguyên nhân rất nhiều. Điểm mấu chốt ở chỗ, ở đây năng lượng dồi dào. Về sau, thiên địa biến hóa, tinh môn phong ấn, Ngân Nguyệt chi địa, nguồn năng lượng trong nháy mắt suy bại..”

“Trong nháy mắt, nơi này đã tiến vào thời đại Mạt Võ!”

Hắn nhìn về phía đám người: “Nhưng, Đại học võ khoa Viên Bình có trách nhiệm nặng nề. Năm đó phụ trách bồi dưỡng cường giả đỉnh cấp sở thiết cho tiền tuyến. hiện giờ, thiên hạ phủ bụi, các người bây giờ không xem là học viên chân chính…muốn trở thành học viên chân chính, cần tiến hành khảo hạch!”

Lý Hạo lập tức nhíu mày: “Báo cáo, nếu là…không qua khảo hạch, hoặc…không tham gia khảo hạch thì sao?”

“Đó chính là kẻ xâm nhập!”

Hắc Khải thản nhiên nói: “Tiền phạt trước đó, chỉ là phạt ít ngăn nhiều. Chí có thuận lợi thông qua khảo hạch, trở thành học viên chính thức, các ngươi có thể rời khởi đây. Nếu không…học viện tiếp tục phủ bụi… Ta sẽ không trừng phạt đám các ngươi nữa, nhưng…Các ngươi cũng đừng hòng rời đi!”

Ngay khi những lời này nói ra, vẻ mặt của mọi người đều thay đổi.

Không có cách nào rời khỏi!

“Đây là cách duy nhất để tất cả những người mới gia nhập đại học võ khoa lần đầu tiên…cũng không phải cố ý nhằm vào các ngươi!”

Hắn bình tĩnh nói: “Đại học võ khoa Viên Bình, khởi đầu tương đối cao. Những năm trước, còn nửa bước mới có thể gia nhập Tuyệt Diên. Tuy rằng các ngươi hơi kém một chút…nhưng chêch lệch không tính là quá lớn, cũng không tính là làm khó dễ các ngươi!”

“Chỉ cần qua ba cửa ải thì có thể gia nhập!”

Ba cửa ải!

Lý Hạo đau đầu, “Cái kia…”

“Không cần cò kè mặc cả, ngươi là truyền thừa của Kiếm Tôn, nhưng ngươi phải hiểu rằng, năm đó số người gia nhập đại học võ khoa, hậu nhân Đế Tôn rất nhiều. Đích truyền đều có một đích, huống chi ngươi chỉ là con cháu truyền thừa đơn thuần..”

Cũng không biết đã qua bao nhiêu năm, huyết mạch mỏng manh, còn muốn đi cửa sau sao?

Năm đó, con trai ruột Đế Tôn đến, cũng phải khảo thí!

Hắn lười nhiều lời, “Từ chối khảo thí…Coi như kẻ xâm nhập, trực tiếp tiêu diệt!”

Được!

Không nói được gì!

Đám người Lý Hạo, đều rất lo lắng không yên, khảo thí này, khảo thứ đồ gì?

Đánh nhau?

Hay là thông quan?

Vừa nghĩ tới đây, sau một khắc, đám người bỗng nhiên “đấu chuyến tinh di”, biến mất ở thao trường. Trong nháy mắt liền xuất hiện trong một phòng học. Giờ phút này, tất cả mọi người, mỗi người một vị trí, bao gồm cả Hắc báo và tiểu thụ đều như vậy.

Ngay lập tức, một tờ bài thi xuất hiện trước mắt bọn họ.

“Đây là khảo thí nhập học của đại học võ khoa, cửa thứ nhất, thi văn!”

“…”

Đám người sợ ngây người!

Lý Hạo cũng sợ ngây người, thi văn?

Đúng, trước mặt hắn có một tờ bài thi, nhìn kỹ lại... Quái, thật sự là thi văn hóa, không thể tin được.

“Làm học viên của đại học võ khoa, văn võ song toàn, võ phu đơn thuần, không có bất kỳ tiền đồ gì! Dù là Nhân Vương, năm đó cũng là vượt qua kỳ thi võ khoa, mới có thể tiến nhập đại học võ khoa Ma Đô! Nhất là vị Bộ giáo dục kia, càng coi trong môn văn hóa..Các người…cần vượt qua bài thi môn văn hóa!”

Lý Hạo đau đầu vô cùng, lúc này, Hồng Nhất Đường nhìn thoáng qua bài thi, cũng khẽ nhíu mày: “Báo cáo, bây giờ thời đại khác biệt, một số đề thi trên này.., Chúng ta căn bản không có cách nào biết được. Khảo thí, cũng không phải càng lệch càng tốt, làm truyền thừa giáo dục, lúc này lấy phổ biến làm chủ. Mà không phải hoang vu, cố tình làm khó thí sinh. Cố tình làm khó, chỉ là bệnh hình thức mà thôi.”

Lý Hạo cũng cầm tờ bài thi lên liếc mắt, nhìn chóng mặt, cái quái gì thế?

Chưa kể văn tự đều là văn tự cổ, cái này hắn biết, người khác thì thảm rồi. Mấu chốt là có rất nhiều câu hỏi, hắn chỉ cần liếc mắt cũng ngốc luôn.

Đương nhiên, hắn đã xem qua rất nhiều cổ tịch, một trong số đó vẫn biết.

Ví như liên quan đến một số loại hình tính toán khí huyết, Tam Tiêu Chi Môn, thậm chí Bản Nguyên Đạo, hắn đã nghe nói một chút.

Nhưng…thứ này có thể thi được điểm không?

Hắn cũng không nghĩ tới, bản thân đã bỏ học rồi, đến hiện tại ngược lại đến tham gia thi cử nữa.

Bình Luận (0)
Comment