Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1291 - Chương 1291 - Phẫn Nộ

Chương 1291 - Phẫn Nộ
Chương 1291 - Phẫn Nộ

Giọng Hắc Khải lại vang lên bên tai: “Quên không nhắc tới, nếu quân đội bên ta tổn thất vượt quá một nửa...tất cả các ngươi đều thất bại, vĩnh viễn sẽ ở lại đây. Tin ta đi, các ngươi....không có khả năng phá vỡ nơi này! Cho nên muốn rời khỏi, thừa lúc còn sớm mà hành động đi."

Sắc mặt mấy người Lý Hạo đều thay đổi.

Bên dưới, quân đội của đối phương gấp 10 lần quân mình. Một khi tổn thất hơn một nửa, bọn hắn rời khỏi cũng không được nữa.

Hiện tại bỏ cuộc?

Lập tức rời khỏi, thừa nhận nhiệm vụ thất bại…sau đó...vĩnh viễn bị vây ở trong di tích này?

Hắc Khải này rốt cuộc mạnh đến mức nào, không ai có thể phán đoán được. Nhưng bọn hắn biết, một vị Cường giả tùy tiện đem bọn hắn nhốt lại trong huyễn cảnh, không có cách nào thoát ra. Thật sự không phải sự tồn tại mà bọn hắn có thể so sánh được.

Lúc này tiểu thụ cũng bị đánh liên tục tháo chạy. Nhưng giọng nói truyền vào tai mấy người: “Hắn nói là sự thật, người này quá mạnh, không biết hắn đã chết hay là còn sống. Người này khi còn sống rất có thể là tồn tại cấp Đại Thánh!"

"Đại Thánh!"

"Cường giả cấp Thánh Nhân, vượt qua Tuyệt Điên. Trên Tuyệt Điên, năm xưa gọi là Đế cấp... về sau đổi tên là Bất Hủ, mang ý nghĩa trường sinh bất hủ. Hơn nữa chính là cường giả cấp Thánh Nhân!"

Trong lòng mấy người Lý Hạo chấn động.

ĐM!

Mạnh như vậy?

Tiểu thụ hiện tại cũng không được xem là Tuyệt Điên. Nhưng đối phương đã vượt qua mấy đại cảnh giới, không phải nói còn lại rất ít Cường giả sao?

Cái đại học võ khoa nho nhỏ này lại có một tồn tại đỉnh cấp.

Vậy có thể chạy thoát?

Khó trách tiểu thụ gặp vị này cứ luôn hạ mình điệu thấp.

Đột nhiên mấy người đều đau đầu lúc này tiểu thụ vì truyền âm nói chuyện, bị đối phương đè lại điên cuồng đánh, đánh đến áo giáp đều vỡ nát, thậm chí phát ra tiếng thét chói tai đầy thê lương.

Hiển nhiên tiểu thụ cũng không thể địch lại đối phương.

Mà mấy người Lý Hạo càng hơn thế nữa, từng người bị đánh phủ đầy bụi bẩn.

Quân đội bên dưới đang chiến đấu, cũng trơ mắt nhìn từng cường giả chết đi...

Mẹ nó!

Đây là một nhiệm vụ bất khả thi. Đối phương muốn bọn hắn toàn bộ ở lại.

Chỉ có thể rời khỏi ngay bây giờ, sau đó....cùng Hắc Khải này, ở đại học võ khoa này, cùng nhau dưỡng lão.

Oanh!

Bốn phía có những tiếng ầm ầm vang lên.

Khóe mắt Lý Hạo nhìn thấy một người toàn thân toát ra huyết quang, trong nháy mắt ngưng tụ ra một thanh huyết đao, ông một tiếng, huyết đao giết chết kẻ địch ngay tại chỗ. Người đó cũng nổ tung trong nháy mắt!

Huyết Đao Quyết!

Lý Hạo nhận ra rồi!

Những người này dùng Huyết Đao Quyết.

Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên bên tai đau nhói kịch liệt. Cường giả đối diện một chưởng đánh tới, cuồng phong thổi qua. Trên mặt Lý Hạo đầy máu. Lý Hạo nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng đánh ra!

Đáng chết!

Ở đây không có Tinh Không Kiếm, không có Truy Phong Ngoa. Thậm chí ngay cả nhẫn trữ vật cũng không thấy nữa.

Hắn lúc này chỉ có thể hoàn toàn dựa vào thực lực chân chính mà chiến đấu. Không có bất kỳ ngoại vật gì có thể cậy nhờ.

Thần văn bùng nổ, cũng khó cản đối thủ như cũ!

Làm sao bây giờ?

Người bên dưới chết nhanh chóng, tiếp tục như thế…Bọn họ sẽ mãi mãi ở lại đây.

"Rời khỏi!"

Lý Hạo truyền âm cho mấy người, cắn răng: “Rời khỏi, lưu lại núi xanh.... ít nhất.. ít nhất có thể cường đại trong di tích....sẽ có một ngày đi ra ngoài!"

Hắc Khải đó, bọn hắn không thể địch nổi.

Chỉ có thể cùng đối phương, cùng nhau dưỡng lão trong di tích.

Đang suy nghĩ, bên tai truyền đến âm thanh của Hồng Nhất Đường, mang theo một chút bất lực: “Chúng ta không thoát ra được... ngươi có biết hậu quả như thế nào không?"

Lý Hạo khẽ giật mình.

Suýt nữa quên mất!

Giờ khắc này sắc mặt hắn thay đổi một chút.

Một khi bọn hắn đều không thoát ra được, bên ngoài chỉ cho rằng bọn hắn đồng quy vô tận, hoặc bị giam cầm trong di tích, không thể ra ngoài được nữa.

Khi đó, những ngồi đóng giữ ở ngoài, chỉ sợ...đều sẽ bị tiêu diệt.

Không có hắn, không có Hầu Tiêu Trần, Hồng Nhất Đường cả Thiên Kiếm. Thiên Kiếm Sơn Trang kia, Võ Vệ Quân trong thành vừa đầu nhập vào Tuần Dạ Nhân.... đều sẽ bị phân chia, tan rã nhanh chóng.

Cửu Ti coi như tổn thất nặng nề. Nhưng trừ Tiền Vạn Hào, bên ngoài còn có bảy vị lão ti trưởng xấp Cường Giả. Hiện tại có lẽ đều là Cường giả cấp Tứ hệ thần thông, thậm chí là ngũ hệ!

Chu thự trưởng, mấy người Diêu Tứ không thể ngăn bọn hắn.

Sắc mặt Lý Hạo biến đổi.

Vừa rồi chỉ lo trước mắt, ngược lại quên mất hậu quả có thể xảy ra. Trước khi tiến vào hắn rất tự tin. Trên thực tế cũng hoàn toàn tự tin. Kết quả chứng minh, nếu không xuất hiện biến cố, bọn Tiền Vạn Hào cũng đừng nghĩ có thể trốn thoát!

Đại thắng!

Nhưng hiện tại... phải làm sao?

Oanh!

Tiếng nổ mạnh lại vang lên, vị cường giả đối diện Lý Hạo hình như có chút kiêng kỵ cái gì, đột nhiên lui về sau một bước, cho Lý Hạo một chút thời gian thở dốc. Không chỉ hắn những đối thủ đang giao đấu với những người khác, cũng như thế.

Đều có chút kiêng kị nhìn về bốn phương tám hướng, nhìn về phía từng võ giả nổ tung đó.

Huyết Đao Quyết!

Cùng địch đồng quy!

Uy hiếp, đe dọa, trấn áp...giết địch 1000 tổn thất 800.

Vào lúc này, Hồng Nhất Đường nhìn bốn phía, như thể biết cổ võ đã thắng như thế nào.

Hắn lộ ra một nụ cười khổ.

Lúc này hắn phần nào hiểu được cửa này rốt cuộc phải làm gì.

Thắng lợi, mới có thể trở thành học viên. Trở thành học viên, mới có thể rời khỏi di tích.

Ở đây Cường giả rất nhiều.

Nếu như cổ võ ở trong cảnh như vậy, căn bản không thể thắng lợi. Trừ phi giết chết số lượng lớn cường giả trấn áp tứ phương. Để cho đối phương thấy được quyết tâm của phe mình, dọa lùi bọn hắn. Để bọn hắn biết, nếu giết tiếp lần nữa....ngươi sẽ chỉ chết càng nhiều!

Nhưng đối phương đều mạnh hơn bên mình, làm sao có thể giết bọn hắn, trong nháy mắt giết chết, trấn áp bọn hắn?

Hắn nghĩ....hắn hiểu được.

Lúc này, không chỉ hắn.

Thật ra,Thiên Kiếm, Hầu Tiêu Trần, kể cả Lý Hạo dường như đều hiểu rõ.

Sắc mặt Lý Hạo thay đổi, đột nhiên giận mắng: “Hỗn trướng, mẹ nó! Ngươi đây không phải là khảo hạch, khảo hạch sẽ không như vậy. Ngươi đây là buộc chúng ta đi chết!"

Đối phương ép bọn hắn sử dụng Huyết Đao Quyết, sức mạnh bùng nổ trong tích tắc. Nếu có kiếm năng, Lý Hạo không quan tâm, nhưng không có kiếm năng, vận dụng Huyết Đao Quyết nổ tung, gần như là thập tử vô sinh!

Tinh khí thần hợp nhất, trong nháy mắt nổ tung. Thậm chí bao gồm sinh mệnh lực, đây là buộc bọn họ chết.

Hắc Khải im lặng.

Nếu như rời khỏi, bên ngoài di tích tất có rắc rối lớn. Nếu không rời khỏi, một chút nữa tử thương một nửa, bọn hắn sẽ không có cơ hội rời khỏi.

Nếu muốn thắng....nhất định phải có người dùng Huyết Đao Quyết!

Chỉ có dùng Huyết Đao Quyết, giết cường địch, trấn áp tứ phương, mới có thể bảo vệ một hai người, để bọn hắn trở thành học viên, thuận lợi rồi khỏi di tích.

Đây coi là khảo hạch cái gì?

Lý Hạo vô cùng phẫn nộ!

Đây mà là khảo hạch sao?

Đây là ép bọn hắn giết người!

Đáng chết, đối phương không phải thiếu sinh mệnh có thể khôi phục sao?

Phải biết rằng ngày đó bên kia Chiến Thiên thành cũng thế. Sau khi chết rất nhiều người mới có thể khôi phục một nhóm người.

Nhất định là như vậy!

Khẳng định có phép tắc hạn chế đối phương không thể trực tiếp giết chết bọn hắn. Một khi phát động phép tắc, phát động quy tắc, đối phương có thể giết bọn hắn, hố chết bọn hắn, hấp thu sinh mệnh lực, thậm chí nhẫn trữ vật của bọn hắn, trong nhẫn trữ vật Của Lý Hạo có rất nhiều bảo vật.

Một đống thần năng thạch!

Nhất định là như vậy, hắn đã nhìn thấu!

"Rời khỏi..."

Lý Hạo lại truyền tin cho mấy người, cả giận nói: “Ra ngoài liều chết cùng tên này! Mẹ nó! Hắn cố ý tính toán chúng ta!"

Lúc này Lý Hạo vô cùng phẫn nộ

Mà mấy người Hồng Nhất Đường lại liếc mắt nhìn nhau, thở dài trong lòng.

Liều mạng?

Liều mạng cùng một Đại Thánh?

Đây không phải là chuyện cười sao?

Ngay cả khi đối phương khôi phục 1/10, thậm chí một phần trăm. Giai đoạn trước mắt, bọn hắn có thể đối phó với đối phương?

Đúng như Lý Hạo nghĩ, bọn hắn cũng suy đoán đối phương có quy củ ràng buộc.

Thắng, trở thành học viên, khả năng cao có thể thực sự rời khỏi nơi này.

Bình Luận (0)
Comment