Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1292 - Chương 1292 - Hy Sinh

Chương 1292 - Hy Sinh
Chương 1292 - Hy Sinh

Hồng Nhất Đường nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần, truyền âm nói: “Có lẽ là ngươi xem hiểu. Ngược lại ta không sao cả. Kiếm Môn bên kia ngươi chăm sóc một hai, những người khác... Tùy duyên đi!"

Sắc mặt Hầu Tiêu Trần khó coi nhưng lại vô lực trả lời. Cường giả đối diện đã triệt để áp chế hắn.

Hồng Nhất Đường cười khổ một tiếng.

Đây xem như là gì?

Đại học võ khoa năm đó chính là khảo hạch học viên như vậy sao?

Hay là nói... lần này, chỉ là đặc biệt. Bởi vì đối phương hi vọng bọn hắn chết.

Không có gì để nói nữa.

Sau một khắc, một dòng máu huyết xông lên đầu.

Một kiếm ý ngập trời xuất hiện ở giữa thiên địa. Một kiếm văn xuất hiện ở không trung..

"Giết!"

Một tiếng quát chói tai, huyết khí ngập trời, tinh khí thần hợp nhất. Huyết Đao Quyết mà thôi, người biết rất nhiều. Tên Viên Thạc này quan hệ với gã không tệ, kỳ thật đều biết.

Chỉ là....trước kia, ai sẽ sử dụng đây?

Trước khi kiếm năng xuất hiện, Viên Thạc biết. Gã cũng sẽ không sử dụng. Đây không phải là chịu chết sao?

"Lý Hạo!"

Khí tức Hồng Nhất Đường tăng lên rất nhiều, hét lên: “Ngươi phải sống sót ra ngoài, nhớ kỹ! Ngươi không ra ngoài, tất cả mọi thứ đều bị hủy! Chăm sóc nữ nhi của ta. Mặt khác... không quan trọng! Ngươi có thể thắng, Cửu ty cũng tốt, hoàng thất cũng tốt, cũng chỉ là gà đất chó sành, không chịu nổi một đòn!"

"Cẩn thận...văn minh cổ!"

Một tiếng hét lớn, một kiếm xuyên qua thiên địa, cường giả phía đối diện lập tức bị gã đâm thủng đầu.

Hồng Nhất Đường ngay lập tức đánh tới một vị cường giả khác, huyết kiếm trường kiếm, tung hoành thiên địa.

Tại thời điểm này, gã cường hãn không thể tưởng tượng nổi.

Lý Hạo sắc mặt tái mét!

Nghiến răng, đột nhiên khí huyết dâng trào, gầm lên một tiếng, một tay xuyên qua nắm lấy trái tim người đối diện, lạnh lùng nhìn lên trời, hừ lạnh một tiếng: “Ta là hiệp khách, cũng không phải vương giả! Hầu bộ trở về là được… Ngân Nguyệt nhiều năm bất bại. Thêm ta không nhiều, thiếu ta không ít. Cùng lắm thì…dẫn người lui về Ngân Nguyệt! Thiên Kiếm tiền bối còn có Thiên Kiếm sơn trang phải chiếu cố…Ta không có gì vướng bận…sẽ để ý những thứ này sao? Xem thường Lý Hạo ta à?”

Một chưởng xuyên qua trái tim đối phương. Khí huyết của Lý Hạo bùng nổ, tinh khí thần hợp nhất. Thần văn bay ra với một tiếng nổ ầm ầm, trực tiếp nổ tung, cường giả đối diện Thiên Kiếm, lập tức bị Lý Hạo nổ chết tại chỗ!

“Tiểu thụ tiền bối…là ta mang ra, nếu như hai vị có lòng…sau khi ra ngoài, hộ tống nó về Miêu Đầu Sơn, có thể tiếp tục giao dịch Sinh mệnh chi tuyền với Tiểu thụ tiền bối…”

“Chỉ có lão sư của ta…nói với ông…sớm trở về nhà đợi, đừng chạy lung tung nữa!”

Khí huyết của Lý Hạo trong nháy mắt bùng nổ tới đỉnh phong. Hắn liền xông đến trước mặt Hầu Tiêu Trần. Sắc mặt Hầu Tiêu Trần khó coi, khí huyết hắn vừa mới ngưng tụ, nào biết Lý Hạo còn nhanh hơn hắn. Trong tích tắc bùng nổ đến đỉnh phong. Trong nháy mắt hoàn thành ngưng tụ Huyết Đao Quyết!

“Hai vị đừng đánh nữa, cũng không cần ngưng tụ Huyết Đao Quyết…Chết nhiều hơn một người, chỉ là hành động ngu ngốc thôi!”

Sắc mặt Lý Hạo lãnh nhạt, lúc này đây, hắn hận!

Hận Hắc Khải kia!

Hắn biết, hắn bị gài bẫy. Nhưng….hết cách, hắn không có thực lực cường đại.

“Nếu có cơ hội…thay ta giết Ánh Hồng Nguyệt!”

Ngoài cái này, Lý Hạo cũng không có hối tiếc gì quá lớn.

Thế đạo này, đen tối như vậy, ngươi có thể làm sao?

Ta muốn làm điều gì đó, cũng chỉ dựa vào bản tâm mà thôi. Nếu làm không được….ta cũng sẽ không hối tiếc điều gì.

Hầu Tiêu Trần ngã xuống đất, cắn răng, đột nhiên gầm lên một tiếng, một thương chém ra, chém giết bốn phương tám hướng, vô số cường giả tấn công nổ tung.

“Giết!”

Hắn không biết nên oán hận ai. Hắn biết…lần này tiến vào nơi này, hắn rất thất bại!

Hắn thậm chí hơi do dự một chút vào lúc đang ngưng tụ Huyết Đao Quyết, bệnh Tháp Quỷ…Quả nhiên, cũng chỉ là quỷ!

Thiên Kiếm cũng trọng thương ngã xuống đất, nhìn lên trời, có chút thất thần.

Trong lúc bình thường, lẽ ra bọn hắn nên giữ lại Lý Hạo. nhưng ngay lúc đó, Hồng Nhất Đường bộc phát ra Huyết Đao Quyết. Hắn cũng hơi do dự, suy nghĩ một chút. Một mình Hồng Nhất Đường có thể đánh bại đối thủ hay không?

Nhưng sự thật chứng minh…không thể.

Đừng nói một người, lúc này cho dù Lý Hạo bạo phát, hai người đều cường hãn một đoạn lớn cũng không có cách nào địch nổi nhiều cường địch. Càng ngày càng nhiều cường giả đánh tới hai người bọn hắn!

Mà khí tức của hai người, lại càng thêm suy giảm.

Huyết Quyết Đao, cũng có một thời kỳ suy yếu.

Đặc biệt là kẻ địch của tiểu thụ, cực kỳ cường hãn. Mà tiểu thụ cũng không biết Huyết Đao Quyết gì, lúc này bị áp chế kinh khủng, đến mức Hồng Nhất Đường giết qua…lại vẫn khó địch nổi đối phương như cũ!

Cho đến khi Lý Hạo cũng nhập cuộc, lấy ba địch một, lúc này mới trấn áp được đối thủ.

Thiên Kiếm có chút thất thần, nhìn càng ngày càng có nhiều người lao về phía bọn hắn bên kia, có chút hồn bay phách lạc…

Võ sư Ngân Nguyệt…

Hắn nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần, bỗng nhiên nói: “Thiên Kiếm sơn trang….chỉ luận đạo chi địa, ta chưa bao giờ nghĩ tới sẽ trở thành bá chủ! Ta là kiếm khách…kiếm khách…không nên như thế…ta có chút hối hận…chậm hơn hắn một bước…Hầu Tiêu Trần, sau khi rời khỏi đây, giúp ta giải tán Thiên Kiếm sơn trang, nói cho mọi người…tự tìm kiếm mưu sinh!”

Hắn cười một tiếng.

Ta là Thiên Kiếm!

Kiếm Khách đệ nhất thế gian!

Khi nào cần người khác đến cứu ta rồi?

Sắc mặt Hầu Tiêu Trần khó coi, không nói một lời.

Sau một khắc, Thiên Kiếm hét lên một tiếng, như huyết kiếm, hóa thân thành kiếm, trong nháy mắt xuyên thủng mấy cường giả bên ngoài, từng bộ thi thể rơi xuống!

Trên không, Lý Hạo cười sang sảng: “Ta còn đang lo lắng…có chút khó khăn.. Tiền bối đã đến! Vừa hay, lần này hẳn là đủ rồi. Hầu bộ, không cần phải khó xử gì cả. Vừa rồi lời những người kia nói, ngươi đã nghe thấy chưa? Ở lại…mới càng là lựa chọn khó khăn! Đừng xúc động, xúc động, lần này liền uổng phí tinh lực!”

Hầu Tiêu Trần đứng trên mặt đất, chỉ cứng nhắc vung trường thương, một thương lướt qua, vô số kẻ địch tan nát.

Oanh!

Một tiếng vang cực lớn, kiếm văn của Hồng Nhất Đường nổ tung, trực tiếp giết chết đối thủ của tiểu thụ ngay tại chỗ. Mà Hồng Nhất Đường cười khổ một tiếng, nhìn về phía Lý Hạo: “Bị ngươi lừa thảm rồi, ngươi tự tin như vậy, ta đang nghĩ...chúng ta có thể thắng!"

Lý Hạo cũng bất đắc dĩ: “Ta thắng rồi...ai biết...lòi ra tên khốn kiếp hắc khải...Ta có thể làm sao?"

Oanh!

Hồng Nhất Đường trực tiếp nổ tung!

Trong mắt Lý Hạo hiện lên một chút bi thương. Rất nhanh liền nở nụ cười, ta không ngờ tới, xin lỗi, Hồng sư thúc.

Bắt lấy một chút máu thịt, dường như nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt, vị Địa Phúc Kiếm này nói với mình... Kiếm, không phải dùng như thế...

"Giết!"

Một tiếng hét lớn, toàn bộ thần văn nổ tung ra, bốn phương tám hướng, vô số kẻ địch lần lượt nổ tung. Khí tức của Lý Hạo cũng đạt đến đỉnh phong. Một cỗ kiếm thế kinh khủng hiện lên, hóa thân thành kiếm, quét sạch tứ phương!

Ầm ầm!

Từng tên cường giả, lần lượt chết!

Sau một khắc, Lý Hạo xông vào đại quân của địch. Một tiếng ầm ầm nổ vang, trong nháy mắt, bốn phương tám hướng, tử thương vô số.

Thiên Kiếm cũng học theo, nổi giận gầm lên một tiếng, đại kiếm bay lên trời. Một kiếm rơi xuống, hàng ngàn hàng vạn quân địch, trong nháy mắt đều hóa thành tro bụi.

Thân thể Thiên Kiếm cũng nứt ra, mang theo vài phần khó chịu, có chút ngạo khí, quay đầu nhìn về phía Hầu Tiêu Trần cười: “Đây mới là...võ lâm!"

Oanh!

Nổ tung ra, triệt để biến mất trên thế gian.

Bình Luận (0)
Comment