Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1358 - Chương 1358 - Không Thể Để Nó Tự Bạo

Chương 1358 - Không Thể Để Nó Tự Bạo
Chương 1358 - Không Thể Để Nó Tự Bạo

Dạy đám người xong, Lý Hạo cất bước đi vào thao trường.

Con rối ở cửa ra vào vẫn đang kiên trì tuần tra, cũng không biết nó đang tuần tra cái gì.

Lý Hạo tiến thẳng đến thao trường.

Hắc Khải yên lặng nhìn, không biết gia hỏa này muốn làm gì.

"Tiền bối!"

Lý Hạo tươi cười xán lạn cất bước đến gần.

Hắc Khải im lặng.

Lý Hạo không quan tâm, hắn nở nụ cười lên tiếng: "Tiền bối, học sinh có vấn đề muốn thỉnh giáo."

Hắc Khải bình thản đáp: "Nói."

Lý Hạo trực tiếp hỏi: "Tiền bối, muốn giết một vị yêu thực Bất Hủ thời kỳ văn minh cổ, hiện tại mới chỉ khôi phục một chút nhưng có lẽ chưa khôi phục hoàn toàn... Trong tình huống này, phải làm sao để có thể đánh giết đối phương?"

Hắc Khải nhìn bầu trời. Rất tối tăm!

Nhưng Hắc Khải lại cảm thấy có một kẻ điên ở đây.

Một gia hỏa chỉ có lục hệ định giết một vị Bất Hủ.

Nghịch phạt thượng cảnh ư?

Vậy thì còn phải xem chênh lệch lớn đến mức nào.

Hơn nữa trong đó sẽ có một giai đoạn lột xác, nó không chỉ tương đương với 1 – 2 cấp độ nhỏ.

Ông nhìn Lý Hạo, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: "Ngươi biết Bất Hủ chứng tỏ cho cái gì không?"

Lý Hạo lắc đầu.

Hắc Khải bình tĩnh nói: "Thời kỳ văn minh cổ, từ nhất phẩm đến cửu phẩm thuộc giai đoạn phàm tục! Vượt qua cửu phẩm, tiến vào Tuyệt Điên, đây là một giai đoạn lột xác vô cùng cường đại! Mà trên Tuyệt Điên, năm xưa gọi là Đế cảnh, về sau đổi thành Bất Hủ vì tị huý niên hiệu cường giả. Bất Hủ mang ý nghĩa bất tử bất diệt..."

Lý Hạo nhìn ông, bất tử bất diệt?

Nhưng không phải rồi cũng sẽ chết sao?

Tỉ như... Ngươi!

Dường như Hắc Khải biết hắn nghĩ gì, hoặc nên nói rằng Lý Hạo lại quên năng lực của đối phương, suy nghĩ lung tung trước mặt ông.

Hắc Khải không thèm để ý: "Nói là nói vậy thôi, nhưng trải qua ngàn năm, vạn năm, 100.000 năm... Thời gian vô tận, rồi sẽ đến lúc ngươi mục nát! Dù có mạnh cỡ nào thì cũng không thể trường tồn theo năm tháng, Kim Thân Bất Hoại rồi cũng sẽ mục nát! Nhưng những yêu thực kia còn sống đến hiện tại, về một phương diện nào đó thì đã có thể coi là bất hủ!"

Đã bao nhiêu năm trôi qua?

Ở bất kỳ thời đại nào, thời gian luôn là địch nhân lớn nhất, dù ngươi có thiên phú trác tuyệt, 1 vạn năm, 10 vạn năm... Năm tháng sẽ không ngừng ăn mòn ngươi.

Nhưng Hắc Khải không tiếp tục vấn đề này, ông thản nhiên nói: "Giết một tồn tại Bất Hủ có hai điểm mấu chốt, thứ nhất, chặt đứt Bản Nguyên Đạo! Đây là điều quan trọng nhất, bây giờ trong thiên địa không có Bản Nguyên Đạo tồn tại, nhưng Bản Nguyên Đạo của đối phương vẫn còn, chỉ là không thể dựa vào thiên địa đại đạo chân chính, không vững chắc, không thể rút ra năng lượng Bản Nguyên đại đạo vô tận."

Lý Hạo nhướng mày: "Vậy phải làm thế nào để chặt đứt Bản Nguyên đại đạo của nó?"

Ông nhìn về phía Lý Hạo: "Những văn tự thần thông kia của ngươi hợp nhất tinh khí - thần - thế, có thể coi là một loại đạo đặc thù, để đối kháng với đại đạo thì chỉ có đại đạo! Công kích khí huyết rhuần túy, công kích bằng nội kình hay bằng thần bí năng thì đều không thể tổn thương được lực lượng đại đạo. Nhưng thế có thể!"

"Ngươi có Tinh Không Kiếm, chỉ cần thế và thần văn đủ mạnh, cứ thế chém một nhát là được!"

Lý Hạo rút ra kết luận từ lời ông nói, thứ có thể tổn thương đại đạo chỉ có đại đạo!

Hắc Khải tiếp tục nói: "Thứ hai, khi yêu thực khôi phục, trong cơ thể chắc chắn sẽ tích trữ vô số Sinh Mệnh Chi Tuyền để dự phòng, bất kỳ yêu thực nào cũng sẽ làm như vậy, vậy nên, trong lúc chiến đấu phải nhớ 1 điều, nếu trận chiến kéo dài, có lẽ đối phương sẽ bộc phát ra tất cả Sinh Mệnh Chi Tuyền trong cơ thể tại thời khắc mấu chốt, trở thành đỉnh phong!"

Lý Hạo biến sắc: "Lúc này, bọn chúng vừa khôi phục mà đã tích trữ Sinh Mệnh Chi Tuyền ư?"

"Đương nhiên."

Hắc Khải hờ hững đáp: "Yêu thực của bất kỳ thời đại nào cũng sẽ làm như thế, không tin thì ngươi hỏi cây nhỏ bên cạnh ngươi đi, nó nhỏ yếu như vậy nhưng cũng sẽ tích trữ thật nhiều Sinh Mệnh Chi Tuyền, kể cả khi thực lực chưa khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong!"

Lý Hạo lập tức thả cây nhỏ ra, cây nhỏ cũng nghe được những lời này, giờ khắc này, nó rất xấu hổ!

Nói vậy thì khác gì bảo rằng cây nhỏ tham ô rất nhiều Thần Năng Thạch.

Nhưng cây nhỏ vẫn dùng tinh thần dao động nói: "Ta chỉ... Ta muốn giữ lại một chút, còn những kẻ khác thì ta không rõ."

"Tất cả đều vậy thôi!"

Hắc Khải bình tĩnh nói: "Nếu không muốn phải giết đối phương lần thứ hai thì nhất định phải giết chết nó trước khi đối phương bộc phát! Nếu không, vấn đề không chỉ là khó giết. mà sau khi ngươi giết nó, thu hoạch cũng sẽ ít đi rất nhiều."

Lý Hạo gật đầu lia lịa, thì ra là thế.

May mà mình mặt dày hỏi một trận, cây nhỏ còn chẳng biết nhiều bằng vị này.

Hắc Khải tiếp tục nói: "Thứ ba, là một tồn tại cấp độ Bất Hủ, kể cả khi chưa khôi phục hoàn toàn, đối phương là yêu thực, yêu thực chưa chết, bản thể kiên cố, ngươi rất khó phá được phòng ngự của nó!"

Lý Hạo nhíu mày.

Hắc Khải lại nói: "Vậy nên nếu muốn giết nó thì phải tập trung lực lượng, công phá Sinh Mệnh Chi Tâm của đối phương trước, đó là bộ vị trọng yếu của yêu thực, tương đương với vị trí trái tim, vào thời điểm chiến đấu, đó là nơi năng lượng của đối phương hội tụ nhanh nhất, nồng đậm nhất."

Dứt lời, ông bỗng nhiên giương tay vồ một cái, cây nhỏ lập tức sợ hãi. Trong nháy mắt, nó đã rơi vào trong tay đối phương!

Hắc Khải chỉ một điểm trên thân cây nhỏ: "Nơi đây chính là Sinh Mệnh Chi Tâm của yêu thực, công phá nơi đây thì mới có tác dụng, nếu không, dù ngươi chém đứt đối phương thì cũng chẳng có tác dụng gì!"

Lý Hạo vội vàng gật đầu, hắn nhìn về phía cây nhỏ, may mà cây nhỏ không có mặt mũi, nếu không chắc chắn bây giờ nó sẽ lộ rõ vẻ thấp thỏm lo âu, hoảng hốt sợ hãi, vị tồn tại cấp bậc Đại Thánh này thật đáng sợ!

Hắc Khải nhìn Lý Hạo: "Ngươi định trông cậy vào cây nhỏ này để giết yêu thực kia sao?"

Lý Hạo cười gượng: "Không hẳn vậy!"

Hắc Khải suy tư một phen rồi lại nói: "Cũng không phải là không có cơ hội, bây giờ thiên địa bản nguyên biến mất, không còn được tăng phúc, nó còn ngủ say nhiều năm, hết thảy đều có khả năng! Nhưng phải cẩn thận, đừng cho đối phương cơ hội tự bạo, nếu không tất cả các ngươi đều sẽ chết!"

Tự bạo?

Trái tim Lý Hạo dao động.

Bình Luận (0)
Comment