Một giây sau, nó hoàn hồn, dương mặt hư ảo toát lên vẻ phẫn nộ: "Lý Hạo!"
Tên điên này! Hắn đang tự tìm đường chết.
Trong nháy mắt, vô số cành lá xuất hiện hóa thành một cánh tay lớn, nó muốn đập chết con kiến này.
Hắn nghĩ rằng phân thân của nó bị hủy, thực lực suy yếu thì hắn có thể giết nó ư?
Đó chỉ là phân thân mà thôi, hoàn toàn không sánh bằng bản tôn!
Trong nháy mắt, thiên địa như bị vây lại, bên ngoài, người Hồ gia hưng phấn vô cùng, yêu thực xuất thủ, Lý Hạo chết chắc.
Trong chớp nhoáng, bầu trời tối sầm lại, còn tối hơn cả trước đó!
Một cái miệng lớn mở ra, trông nó như lỗ đen muốn cắn nuốt thiên địa.
"Rống!"
Hắc Báo hóa thành con chó lớn màu vàng, nó há to miệng cắn nuốt bàn tay khổng lồ, phía dưới, Lý Hạo bộc phát ra kiếm ý cực kỳ cường hãn.
Dùng lực lượng lục hệ đỉnh phong chém ra một nhát!
Thần văn dung nhập bên trong Tinh Không Kiếm, dường như trong thiên địa chỉ còn lại thanh kiếm này!
Oanh!
Trời sụp đất nứt.
Hắc Báo nuốt những cành lá bị Lý Hạo chặt đứt, nhưng những cành lá kia như biến thành vật sống, chúng biến thành từng cái Tiểu Thụ chui vào trong bụng Hắc Báo!
"Hậu duệ Trấn Yêu Sứ?"
Gương mặt đại thụ trở nên lạnh lùng.
Xem ra là có chút lai lịch, nhưng vậy thì sao chứ?
Lá cây bị chặt đứt của nó vẫn có lực sát thương vô cùng lớn, thứ kia chỉ là một con chó thực lực tứ ngũ hệ kèm theo lực lượng huyết mạch của Trấn Yêu Sứ, có thể cắn nuốt thiên địa mà thôi.
Thế nhưng nó nuốt vào bụng thì có thể tiêu hóa được không?
Ngươi cho rằng ngươi là Trấn Yêu Sứ ư?
Chắc chắn ngươi sẽ chết!
Vô số Tiểu Thụ chui vào trong bụng Hắc Báo, bụng Hắc Báo ầm ầm rung động!
Đại thụ không quan tâm nữa, nó đang muốn đối phó với tên nghiệt súc Lý Hạo này.
Bỗng nhiên, cành lá chấn động một cái.
Hắc Báo gào thét, nôn khan một tiếng, trong chớp mắt, mấy chục thân ảnh xuất hiện.
Một vệt kim quang bay thẳng về phía đại thụ.
Oanh!
Chu thự trưởng đánh ra một quyền, trời sụp đất nứt, ông rống to, khí huyết ngập trời, thậm chí còn cường hãn hơn trước đó!
"Đáng chết!"
Đại thụ nổi giận, giờ khắc này nó đã biết vì sao Lý Hạo dám động thủ.
Hắn tụ tập một đám Thần Thông ư? Thần Thông mà cũng muốn giết ta ư?
Vô số cành lá xuất hiện đan xen trong thiên địa, không chỉ như vậy, một đại đạo tỏa sáng xuất hiện giống như một con đường bất hủ, trong nháy mắt, vô số Tiểu Thụ từ bên trong đại đạo bay ra.
Mọi người không kinh hoảng, bọn hắn biết đây là cái gì, trước đó phân thân của đối phương cũng đã từng thi triển chiêu bản nguyên công kích này rồi.
Quả nhiên, ngay sau đó trong đầu tất cả mọi người đều hiện lên một gốc Tiểu Thụ.
Mọi người đã chuẩn bị từ trước, thần văn bộc phát.
Ầm ầm!
Tất cả mọi người thất khiếu đổ máu, Chu thự trưởng và Trần Trung Thiên không ngừng hộc máu, tổn thương nặng hơn gấp bội, trên thân thể Trần Trung Thiên hiện ra từng kiện Thần Binh ngăn cản thế công, hắn ta lộ vẻ kinh ngạc.
Quá mạnh!
Mạnh mẽ hơn phân thân rất nhiều, nếu không phải hắn có nhiều Thần Binh thì đã không ngăn nổi một kích này rồi, đây chính là Bất Hủ sao?
Nếu một cường giả lục hệ đỉnh phong như hắn ta đơn độc đối chiến, công kích của đối phương không phân tán thì hắn ta đã chết chỉ trong một kích.
Trần Trung Thiên không dám tin!
Chênh lệch lớn như vậy sao?
Lúc này, một gốc Tiểu Thụ bỗng hiện ra, một hư ảnh xuất hiện lao thẳng về phía Bản Nguyên đại đạo.
"Ngươi dám!"
Đại thụ đang đối phó với đám người, nó ngạc nhiên khi những người này chỉ bị thương chứ không hề chết.
Nó gầm lên một tiếng!
Oanh!
Tiếng vang rung trời phát ra, lực lượng bản nguyên càn quét thiên địa, giờ khắc này, một gốc Tiểu Thụ khống chế hư ảnh đế cung bay thẳng về phía Bản Nguyên đại đạo của cây dừa!
Hư ảnh đế cung lập tức trấn áp thiên địa!
Cây dừa không cắm rễ trên mặt đất nữa, nó hóa thành một gốc đại thụ hình người, tứ chi rõ ràng, khuôn mặt xuất hiện, quang minh đại đạo trong hư không biến mất!
Nó mang dáng vẻ của một vị lão nhân già nua, thái độ lạnh nhạt nhìn về phía Tiểu Thụ: "Hư ảnh đế cung ư? Ngươi là thủ vệ của đế cung bị vứt bỏ tại Ngân Nguyệt chi địa? Thì ra là thế!"
Đại thụ bật cười: "Bảo sao Lý Hạo lại dám xuống tay với ta, hóa ra là hắn trông cậy vào ngươi. Nhưng ngươi chỉ là một tôn Tuyệt Điên, còn là phân thân chứ chẳng phải bản tôn. Ngươi nghĩ rằng hư ảnh đế cung có thể trấn áp Bản Nguyên Đại Đạo của ta ư?"
Dù nó rất suy yếu nhưng thứ nhất là đối phương không phải bản tôn, thứ hai là còn rất non nớt, lực lượng bản nguyên chưa nồng đậm, một kẻ như vậy thì có thể giết ta sao?
Giờ khắc này, bốn phương tám hướng đều là võ sư Ngân Nguyệt.
Tất cả mọi người rất cảnh giác.
Quá mạnh!
Tiểu Thụ đã ra tay, trực tiếp vận dụng đế cung mà vẫn không thể trấn áp, hơn nữa có vẻ đối phương còn rất hưởng thụ.
Giờ phút này, cây dừa giống như đang cười: "Thú vị lắm. Quả là một chuyện tốt, không ngờ lại có phân thân của một gốc yêu thực ở đây. Nuốt ngươi còn bổ dưỡng hơn trăm triệu đá Thần Năng!"
Dưới cái nhìn của nó, con át chủ bài của đám người Lý Hạo chỉ là trò cười.
Cái cây này là của mình.
Ta muốn nuốt nó!
Vào thời khắc này, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp phát ra, đại thụ ghé mắt nhìn, cách đó không xa, Lý Hạo thu kiếm, vừa rồi hắn đã đánh giết tất cả cường giả Hồ gia!
Những người này đang xem xiếc đấy à? Còn có người muốn nhân cơ hội chạy thoát khỏi di tích, ngươi nghĩ mình có thể thành công sao?
"Lý Hạo!"
Cây dừa lạnh lùng lên tiếng, tên súc sinh Lý Hạo này dám giết sạch người Hồ gia, người Hồ gia vẫn còn hữu dụng với nó, sau khi giết hết đám người Lý Hạo, những người này có thể rời khỏi đây thu thập bảo vật cho mình.
Thế nhưng nó nghĩ lại một chút thì bật cười.
Cắn nuốt cái cây này và nhóm người này xong, nó còn cần người Hồ gia nữa sao?
Nó không còn phẫn nộ, giờ khắc này, một đại đạo lại xuất hiện như thông đến hư không vô tận, Tiểu Thụ lạnh lùng dao động tinh thần lên tiếng: "Bản Nguyên Đại Đạo đã sớm biến mất, giờ chỉ còn chút lực lượng bản nguyên ngươi lưu lại mà thôi, ngươi thi triển lực lượng Bản Nguyên Đại Đạo để hù dọa ai?"
Oanh!
Hư ảnh đế cung lại xuất hiện trấn áp tứ phương.