Hiện giờ không phải năm xưa, năm xưa một vị Bất Hủ thi triển Bản Nguyên Đại Đạo thì có thể gia tăng chiến lực lên gấp mấy lần, khi ấy mới thực sự là đáng sợ, còn hiện giờ cái cây kia chỉ đang vận dụng lực lượng bản nguyên chính mình lưu lại mà thôi.
Oanh!
Hư ảnh đế cung lại va chạm với Bản Nguyên Đại Đạo, Tiểu Thụ không ngừng lùi lại, hư ảnh đế cung cũng vỡ nát, cây dừa lộ vẻ lạnh nhạt.
Dù nó có suy yếu thì cũng không phải thứ mà ngươi có thể mơ ước.
Ta chính là Bất Hủ!
"Giết!"
Lý Hạo quát, cầm kiếm đánh tới!
Những người khác cũng dùng ra năng lực áp đáy hòm.
Trần Trung Thiên gầm thét, một thanh trường đao bỗng hiện ra, trường đao phá không chém rách bầu trời, ngay cả mấy người Chu thự trưởng cũng có chút kinh hãi.
Thanh trường đao kia tỏa ra quang huy trấn áp thiên địa.
Sắc mặt cây dừa cứng đờ: “Binh khí của Thánh Nhân?"
Đây là binh khí từng được một vị Đại Thánh sử dụng năm xưa, nó nhận ra nhưng nhất thời không thể nhớ rõ là ai, nó chỉ biết rằng đây là Thần Binh của Thánh Nhân, thế nhưng người dùng nó hiện tại quá yếu.
Kẻ kia chỉ chém ra một kích dựa vào bản năng của trường đao, có thể uy hiếp Tuyệt Điên bình thường nhưng với nó thì chẳng có tác dụng gì.
Đại thụ không nhiều lời, cành cây hóa thành nắm đấm, vô số nắm đấm xuất hiện.
Trước mặt tất cả mọi người đều đột nhiên hiện ra một quyền!
Oanh!
Chu thự trưởng cực kỳ cường hãn mà cũng bị một quyền này đánh cho Kim Thân sụp đổ, Sinh Mệnh Chi Tuyền nhanh chóng bao trùm tu bổ nhục thân, vậy mà máu vẫn chảy ồ ạt.
Hồng Nhất Đường rống to, Địa Phúc Kiếm bao trùm thiên địa!
Bịch một tiếng!
Thần văn chữ "Kiếm" nứt ra, phòng ngự lập tức bị công phá, Hồng Nhất Đường hộc máu, sắc mặt tái nhợt, những người khác cũng đều công kích nhưng đều không có cách nào chống lại!
Trong chớp mắt, đám người Nam Quyền bay ngược, vô số máu tươi phun ra.
"Liệt Thần!"
Đám người Hầu Tiêu Trần rống to, thiên địa bị xé nứt, vậy mà cuối cùng vẫn bị cự quyền đánh gãy trường thương, đánh nát Thiên Kiếm, ngay cả Diêu Tứ ngũ hệ thần thông cũng bị công phá.
Ầm!
Các vị cường giả đều bị trấn áp.
Quá cường đại!
Chu thự trưởng bay ngược, trường đao của Trần Trung Thiên chỉ để lại trên người đối phương một vết rách bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy.
Giờ khắc này, tất cả mọi người cực kỳ chấn động.
Thứ này mạnh hơn phân thân quá nhiều.
Thật sự có thể giết nó ư?
Tiểu Thụ vẫn luôn lợi dụng đế cung để trấn áp Bản Nguyên Đại Đạo của đối phương, vậy nên cây dừa không dùng Bản Nguyên Đại Đạo, chỉ đơn thuần dựa vào chiến lực của nhục thân bản tôn mà đã đánh tan được tất cả mọi người.
Cây dừa nhìn Lý Hạo, Lý Hạo không hề yếu, hắn dùng một chiêu kiếm phá nát quyền ảnh của nó.
Nhưng thế thì sao chứ?
Cây dừa mỉm cười: "Đây là lực lượng của ngươi ư? Ngươi vĩnh viễn không biết Bất Hủ rốt cuộc mạnh cỡ nào!"
Trấn áp được bản nguyên của ta thì sao?
Tiểu Thụ kia không thể làm gì hơn, còn nó nếu không có lực lượng bản nguyên thì vẫn hơn xa những người này.
Nhìn đám cường giả ngã xuống đất, cây dừa đi về phía Lý Hạo, lắc đầu nói: "Ngươi quá ngây thơ!"
Sắc mặt Lý Hạo lạnh nhạt.
Hắn phải thừa nhận rằng dù đối phương chỉ dùng thực lực bản tôn, không dùng Bản Nguyên Đại Đạo thì vẫn cường đại hơn phân thân rất nhiều, nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Thế nhưng ngươi nghĩ rằng mình thắng chắc rồi sao?
Khi Lý Hạo đang muốn bộc phát, Hắc Báo vẫn luôn vô thanh vô tức đột nhiên gào thét.
"Ta chính là chủ nhân Yêu tộc!"
Trong mơ hồ có một cỗ tinh thần dao động xuất hiện, dường như đó không phải lời nói của Hắc Báo bởi vì nó không biết nói chuyện, nhưng cũng có cảm giác như là chính nó.
Vào thời khắc này, tất cả mọi người đều thấy máu tươi màu vàng trên thân Hắc Báo bốc hơi!
Trên đỉnh đầu Hắc Báo xuất hiện một con chó... Không, không giống chó, nó hơi giống Tứ Bất Tượng, toàn thân màu vàng, dường như còn mọc sừng.
Đó là một sinh vật cùng loại với con báo.
Đại thụ nao nao, trong mắt lóe lên vẻ sợ hãi.
Chiếu ảnh Trấn Yêu Sứ!
Không ngờ con chó này có thể thuần hóa huyết mạch đến cấp độ này, dùng lực lượng huyết mạch ngưng tụ ra chiếu ảnh Trấn Yêu Sứ từ sâu trong ký ức.
Hư ảnh sinh vật màu vàng kia bộc phát ra một cỗ uy thế cường hãn uy hiếp tứ phương!
Trong lòng cây dừa có chút lo sợ, đó là vương của Yêu tộc.
Vương của Yêu tộc do Nhân Vương sắc phong!
Tiềm thức của nó nói rằng nó không thể ra tay, phải thần phục.
Nhưng ngay sau đó tinh thần của cây dừa điên cuồng nổi lên sóng gió!
"Ngươi chết, ta sống! Ngươi không còn là vương giả!"
Oanh!
Khí thế bộc phát va chạm nhau, hư ảnh màu vàng tỏa ra lực uy áp cường đại vô hạn trấn áp đại thụ!
Hắc Báo vô cùng suy yếu, nhưng nó không quan tâm, máu tươi không ngừng bốc hơi, chiếu ảnh Trấn Yêu Sứ càng thêm cường hãn, uy thế nồng đậm.
Chủ nhân Yêu tộc trấn áp vạn yêu.
Cây dừa cũng là yêu, vậy nên nó phải bị quản thúc, đây là Yêu Vương chính thống được Nhân Vương sắc phong.
Cây dừa không ngừng gào thét, nó bị áp chế nên suy yếu đi một chút, bên kia, Tiểu Thụ điều khiển đế cung tăng cường trấn áp Bản Nguyên Đại Đạo.
Những người khác lại vọt lên, tất cả đều rống to, đao thương kiếm kích, từng mai thần văn bộc phát trấn áp đại thụ!
Đại thụ muốn ra tay phản kích, Hắc Báo lại gào thét, máu toàn thân như sắp bị rút cạn.
Trong hư không, sinh vật màu vàng càng thêm rõ ràng.
Nó như đi ra từ trong trí nhớ, sừng vàng trên đỉnh đầu bộc phát ra lôi lực giống như thiên phạt.
Ánh mắt đại thụ lộ rõ sự sợ hãi!
Oanh!
Lôi đình bộc phát, ầm ầm, đại thụ không ngừng lùi lại, vô số cành cây bị vỡ ra, trong chớp mắt, nó bị thần văn của người khác đánh trúng, không lâu sau, lôi đình màu vàng biến mất, hư ảnh màu vàng cũng tán loạn.
Hắc Báo rơi xuống mặt đất, hóa thành một con chó đen nằm im, có vẻ là đã hôn mê.
Máu tươi trên người gần như đã bị rút sạch, thế nhưng chiếu ảnh Trấn Yêu Sứ do huyết mạch ngưng tụ lực lượng có hạn, cuối cùng vẫn không thể đánh giết tôn Yêu tộc Bất Hủ này.
Dư uy tán đi, trên thân thể đại thụ xuất hiện vết cháy, ánh mắt còn vương nỗi sợ, nhưng ngay sau đó nó đã nở nụ cười.
Hết rồi ư?
Vương của Yêu tộc rất mạnh, nhưng đây chỉ là ấn ký trong huyết mạch mà thôi, đối phương đã chết từ lâu, mà ta vẫn còn sống.
Vào thời khắc này, một đạo kiếm quang vô thanh vô tức đánh tới.
Hiện tại toàn thân Lý Hạo vỡ nát, máu thịt văng tung tóe, trái tim cũng vỡ ra!
Nhưng hắn vẫn luôn chờ đợi cơ hội này, một cơ hội để ra đòn kết liễu.
Hắn biết rằng mình rất khó đối kháng chính diện với nó, vậy nên hắn vẫn luôn duy trì thực lực lục hệ.
Ở thời khắc vừa rồi, một cỗ hỏa thế tràn ra, thân thể hắn không chịu đựng nổi lực lượng thất hệ cùng bộc phát, nổ tung ngay lập tức, nhưng Lý Hạo không quan tâm, trên Tinh Không Kiếm xuất hiện một đầu mãnh hổ, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo!