Lý Hạo từng nói, mãnh hổ tái xuất, thiên địa kinh động.
Hiện giờ không có động tĩnh lớn đến kinh thiên động địa, chỉ có một đầu mãnh hổ lặng yên xuất hiện, bên trên Tinh Không Kiếm, từng thần văn dung hợp va chạm tạo thành một tổ hợp, trường long kiếm ý giống như muốn chém diệt thế giới xuất hiện!
Lý Hạo vẫn luôn quan sát hòng tìm ra vị trí Sinh Mệnh Chi Tâm của đối phương.
Đến lúc này, hắn đã tìm thấy.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang vọng đất trời, Tinh Không Kiếm đâm vào phần bụng đại thụ, nơi đó là vị trí Sinh Mệnh Chi Tâm của đối phương, Lý Hạo đã dùng đôi mắt đặc thù, con mắt xem thấu hư ảo để nhìn thấy.
Nơi đó là vị trí lực lượng bản nguyên của đối phương.
Oanh!
Thân thể cường hãn nổ tung, bị Tinh Không Kiếm đâm thủng, ngay sau đó, tiểu kiếm đâm trúng một khối đá óng ánh sáng long lanh.
"C-K-Í-T..T...T!"
Tiếng kêu cực kỳ chói tai truyền ra, cây dừa sắc mặt dữ tợn, nó vô cùng thống khổ, hoảng sợ nhìn Lý Hạo, nhưng ngay sau đó vẻ mặt nó biến thành phẫn nộ và thống hận!
Chiêu kiếm này của Lý Hạo chưa đâm xuyên được Sinh Mệnh Chi Tâm của nó nhưng đã để lại vết nứt, khiến nó vừa sợ vừa giận.
Gia hỏa này đã che giấu thực lực.
Sao có thể như vậy được?
Thời đại này sao có thể sinh ra một tồn tại có thể sánh với Tuyệt Điên như thế, dù nhục thân đối phương yếu đuối, không bằng Tuyệt Điên chân chính nhưng kiếm ý của hắn thật sự có thế của Tuyệt Điên!
Đầu tiên là Tiểu Thụ, tiếp đó là chiếu ảnh Trấn Yêu Sứ, đao của Thánh Nhân, bây giờ bản thân Lý Hạo còn phát huy ra thực lực Tuyệt Điên, cây dừa cực kỳ sợ hãi, nếu không phải nó có nhục thân bất hủ cực kỳ cường hãn thì e rằng nó đã thua đám người này rồi.
Oanh!
Một cỗ lực lượng cường hãn bộc phát ra từ Sinh Mệnh Chi Tâm, nhục thân Lý Hạo suy yếu, lực chấn động truyền tới từ tiểu kiếm khiến thân thể Lý Hạo có dấu hiệu sụp đổ.
Lực phản chấn cường hãn khiến ngũ tạng lục phủ của hắn bắt đầu vỡ nát.
Áo giáp vàng óng xuất hiện cũng vô dụng, lực lượng trực tiếp thâm nhập vào trong cơ thể, áo giáp cũng không thể ngăn cản.
Cây dừa sắc mặt âm lãnh!
Đáng tiếc, thân thể ngươi quá mức yếu đuối mà thế thì rất mạnh, thế ở thời đại này rất đặc biệt, còn hơn cả Bản Nguyên Đại Đạo năm đó, nhưng như vậy có hữu dụng không?
So với tinh thần, nhục thân của người tu luyện yếu hơn nhiều.
Trong khi Lý Hạo đang lộ vẻ thống khổ, một bóng người xuất hiện, Chu thự trưởng rống to một tiếng, Kim Thân bộc phát ra quang huy sáng chói, một cỗ lực lượng đặc thù tràn vào trong cơ thể Lý Hạo!
Vật chất bất diệt!
Một loại lực lượng đặc hữu của cường giả Kim Thân, có thể khiến người ta Kim Thân bất hủ, thời khắc nó dung nhập vào trong cơ thể Lý Hạo, thân thể vỡ nát của hắn lập tức khôi phục, hiệu quả còn nhanh hơn Sinh Mệnh Chi Tuyền và kiếm năng.
Lý Hạo rống to một tiếng, thất khiếu chảy máu, hắn lại cầm kiếm đâm vào!
Oanh!
Vết nứt trên Sinh Mệnh Chi Tâm nhanh chóng lan ra, cây dừa biến sắc, Cửu Chuyển Kim Thân ư? Nếu không thì lấy đâu ra nhiều vật chất bất diệt như vậy.
Người thời đại này có thể tu luyện ra Kim Thân như vậy sao? Không thể nào!
Thân thể Lý Hạo lan tràn kim quang, nhục thân yếu đuối trước đó hiện giờ được bù đắp, vết thương nhanh chóng khép lại, Kim Thân của Chu thự trưởng nhạt đi một chút, ông rơi xuống mặt đất, màu vàng rút đi, biến thành tái nhợt.
Chu thự trưởng lộ ra vẻ mặt đắng chát, mẹ nhà nó, thật khó chơi!
Vật chất bất diệt tiêu hao hơn phân nửa, lần này coi như còn sống sót, nếu không cắn nuốt đủ nhiều lực lượng bản nguyên và Sinh Mệnh Chi Tuyền thì cũng khó khôi phục.
"Hừ!"
Oanh!
Đại thụ lại bộc phát ra một cỗ lực lượng cường hãn, nó ra quyền đánh về phía đầu Lý Hạo, dù đã đến mức này nhưng nó vẫn cường hãn vô biên.
"Thiên Phiên Địa Phúc!"
Trong chớp nhoáng, có người rống to, thiên địa xoay chuyển, long trời lở đất.
Quyền của đại thụ đột nhiên chếch đi, phá vỡ hư không bên cạnh Lý Hạo, Lý Hạo lại cầm kiếm đâm ra, lần này hắn hộc máu không ngừng!
Trên tiểu kiếm lan tràn từng đạo quang huy!
"Tỏa Không!"
Diêu Tứ quát chói tai, thần văn các vị võ sư phóng ra tụ tập chung một chỗ, hóa thành một cái lưới lớn khóa chặt hư không bốn phía cũng bị dư uy chấn động!
Ầm ầm!
Thần văn liên tiếp vỡ nát, mọi người ngã xuống đất không dậy nổi.
Đại thụ ngưng trệ trong khoảng khắc.
Đúng vào lúc này, Truy Phong Ngoa dưới chân Lý Hạo lấp lóe, hắn lập tức biến mất, đại thụ hoảng hốt, sắc mặt kịch biến!
Tiểu Thụ đang trấn áp Bản Nguyên Đại Đạo bắt đầu không chịu nổi, nhưng Bản Nguyên Đại Đạo của đối phương vẫn đang bị khóa chặt trong hư không, bị hư ảnh đế cung trấn áp!
Trên Tinh Không Kiếm bộc phát ra một cỗ lực lượng cường hãn vô biên thần thông, Vô Sinh Kiếm Thế bộc phát!
Một kiếm chém ra!
Bầu trời vỡ nát!
Con đường tựa như thông thiên đại đạo bị chém trúng, răng rắc một tiếng... Thế mà nó đứt gãy một đoạn!
"Lý Hạo!"
Oanh!
Đại thụ điên cuồng gào thét, nó không ngờ Lý Hạo không đâm Sinh Mệnh Chi Tâm của nó nữa mà là lợi dụng Truy Phong Ngoa để lao đến chém đại đạo, Tiểu Thụ dùng đế cung trấn áp, từ trước đến giờ nó vẫn đối kháng với đối phương, mặc dù Bản Nguyên Đại Đạo không thể trấn áp Tiểu Thụ nhưng nó đang cầm chân kẻ mạnh nhất ở đây, cây dừa cảm thấy kết cục như vậy cũng có thể tiếp nhận.
Không ngờ rằng Lý Hạo đột nhiên biến mất, chuyện này cũng là nhờ những người khác vừa cuốn lấy nó trong nháy mắt.
Cây dừa vừa định đột phá hư không lao đi chém giết Lý Hạo, một thanh trường đao đột nhiên xuất hiện, dường như có một vị Thánh Nhân xuất hiện cầm đao chém xuống!
Ầm!
Đại thụ lùi lại một bước, Trần Trung Thiên hứng chịu lực lượng phản phệ vô cùng lớn, trường đao lập tức trở nên ảm đạm, từng chuôi Thần Binh trong cơ thể Trần Trung Thiên nổ tung, đó đều là Thần Binh Thiên giai!
Các khóa siêu năng cũng nổ ra, hắn ta nhìn về phía Lý Hạo, ánh mắt lộ vẻ bất đắc dĩ.
Ta thật thê thảm!
Giờ chỉ còn trông cậy vào ngươi, nếu ngươi mà không giết được thì thật sự không còn biện pháp nào khác. Nếu ngươi không chết, lần này lão tử cũng có thể trở thành cường giả thần văn gì đó đúng không?
Toàn bộ Thần Binh bảo hộ khóa siêu năng nổ tung, khóa siêu năng đứt gãy, bản thân hắn ta không thể trở lại làm võ sư nữa
Vô số giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền hiện lên bảo vệ ngũ tạng lục phủ vừa nổ tung.
Trần Trung Thiên rơi xuống mặt đất, máu tươi chảy xuôi nhưng hắn ta lại tươi cười, ngươi không truyền cho ta... Nếu lần này ta sống sót, ngươi cũng sống sót, ngươi có truyền hay không?