Đầu đường hẻm nhỏ đều đang nghị luận.
Ngày đó phủ Đô đốc Thiên Tinh thành lập, mọi người còn có chút sợ hãi, nhưng sau mấy ngày, Tuần Dạ Nhân cũng không dám tới đây, bọn Lý Hạo cũng không đến, Siêu Năng Chi Thành lớn mạnh càng mau, lúc này, ai còn quan tâm đến Lý Hạo?
Hắc Báo dưới người Lý Hạo, đều muốn cắn chết người!
Trần Trung Thiên cũng nhìn thoáng qua Lý Hạo, Lý Hạo rất bình tĩnh, hắn cũng không tức giận, chẳng qua là cảm thấy buồn cười.
Hắn vừa cưỡi Hắc Báo, vừa thở dài: "Trần Ti trưởng, ngươi nói, những người này có phải đã quên rồi hay không, thân thích bọn hắn, bằng hữu của bọn hắn, trưởng bối của bọn hắn, có lẽ rất nhiều người đều là người bình thường, vì sao mới có một chút xíu lực lượng đã quên mất bản thân mình, cảm thấy bọn hắn mới là thiên mệnh chi tử, trung tâm của thiên địa, giống như người bình thường chính là công cụ để bọn hắn tùy ý giết chóc đoạt lấy chứ?"
Trần Trung Thiên ngẫm nghĩ mới nói: "Có được lực lượng quá đơn giản, tài phú cũng thế, có lực lượng, có tài phú, lại không bị giám thị, muốn cái gì thì giết chết đối phương đoạt lấy, không ai có thể quản được bọn hắn, nếu lúc này có người muốn quản bọn hắn, vậy chắc chắn sẽ bị phản kháng..."
Tưởng Doanh Lý bỗng nhiên nói: "Cũng không đúng, bỗng nhiên thu hoạch được lực lượng, kỳ thật cũng không có gì không tốt, nhưng trong đầu bọn hắn chỉ có lực lượng, đây là sai, không có mục tiêu rõ rệt và tín ngưỡng, vẫn do giáo dục không đúng chỗ!"
Ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích: "Ý của ngươi là?"
"Nếu bọn họ từ nhỏ được giáo dục, có tư duy logic cơ bản, có đạo đức luân lý cơ bản, có thể biết không được làm việc gì, có thể phân biệt đúng sai, kỳ thật sẽ không để cho bọn hắn mất khống chế lực lượng!"
Tưởng Doanh Lý rất nghiêm túc nói: "Bỗng nhiên thu hoạch được lực lượng, kỳ thật rất nhiều người trải qua như vậy, nhưng chỉ cần ngươi không ngu muội, cho dù có lực lượng, cũng sẽ không giống như bọn hắn, bỗng nhiên mất kiểm soát!"
Lý Hạo như có điều suy nghĩ: "Ý của ngươi là, đó là vấn đề về giáo dục?"
"Đúng!"
Tưởng Doanh Lý gật cái đầu to, "Nếu ngươi từ nhỏ đã được giáo dục, thời điểm ngươi thành niên, dù là bỗng nhiên thu được lực lượng rất cường đại, ý nghĩ đầu tiên của ngươi chắc chắn không phải muốn phá hoại gì đó, cùng lắm thì để cho mình sống tốt một chút, nhưng không có hung hăng ngang ngược, lố bịch như vậy."
"Cho nên, ta cảm thấy vẫn là do giáo dục lạc hậu."
Lý Hạo gật đầu, điểm này, hắn cũng cảm thấy rất có đạo lý.
Mình đây, không phải cũng bỗng nhiên thu hoạch được lực lượng sao?
Có mất kiểm soát không?
Không có.
Bởi vì, hắn có lý tính cơ bản, tư duy logic cơ bản, cũng có đạo đức luân lý, hắn cảm thấy, khi dễ nhỏ yếu, là không đúng, là không nên.
Bởi vì, hắn được giáo dục những điều này.
Nhưng trong mắt những người này, có lẽ, lực lượng của ta cường đại, nên không cần kiêng nể gì cả, tùy ý làm bậy, bởi vì ta là thần!
Trần Trung Thiên cũng yên lặng nghe.
Gã cũng đang tự hỏi gì đó.
Lúc này, trong thành, một tòa nội thành vô cùng to lớn xuất hiện trước mắt.
Nơi này, thế mà còn có nội thành.
Chiếm cứ một nửa thành trì.
Mà từ trong miệng người bên cạnh cũng nghe được vài thứ, đây là địa bàn 12 thế gia, bọn họ tại Siêu Năng Chi Thành, là người trên người, đệ tử trong gia tộc của bọn họ, đều tại nội thành.
Trong thành, một vài người thường cường đại cũng có thể tiến vào nội thành.
Nội thành cũng có cửa hàng, cũng có nơi ở, nhưng không phải siêu năng bình thường có thể ở, tối thiểu phải đạt tới cấp Tam Dương mới có tư cách này.
Người thường đạt cấp Tam Dương đã coi như không yếu.
Mà nội thành, còn có một thứ, đó là học rất nhiều viện siêu năng.
Tam đại tổ chức, Cửu Ti, thất đại Thần Sơn trừ Thiên Kiếm sơn trang thì trong nội thành hầu như đều có nơi ở, ngược lại Thiên Kiếm sơn trang, Thiên Kiếm mặc kệ bên này làm gì làm, căn bản không quan tâm nên không có phái người tới.
Lý Hạo nhìn vào trong thành.
Trong mắt, ánh sáng đỏ lấp lóe.
Khi dò xét, Lý Hạo hơi nhướng mày, cường giả thật sự không ít.
Hắn đã tiến bộ đến bước này nên có thể nhìn thấy nhiều thứ hơn.
Bên trong nội thành, siêu năng rất nhiều, thực lực thường thấy cường đại hơn nhiều so với ngoại thành, ánh sáng của Tam Dương lít nha lít nhít, nhìn sơ qua không dưới ngàn người, hầu như chưa từng thấy nhiều Tam Dương như lúc này.
Còn Húc Quang, Lý Hạo quét mắt một vòng, chắc là cũng có hơn trăm người.
Về Thần Thông... Lý Hạo nhìn thêm một vòng, cũng rất nhiều, có mấy khu cực kì nhiều, chắc là trụ sở của các đại thế gia, hầu như mỗi gia tộc đều có mấy vị.
Chắc là vì hội nghị các lão sắp bắt đầu, Thần Thông lúc bình thường ở bên ngoài đều quay về đây.
Cả một đám!
Lý Hạo không dò xét kĩ hơn, nhìn qua một lần là được rồi, nhìn kĩ quá cũng dễ khiến Thần Thông chú ý.
"Thực lực không tồi!"
Lý Hạo bật cười, thoáng nhìn nội thành, rất lớn.
Trong lòng của hắn đang nghĩ, lớn như vậy, mặc dù mình có mấy khối mảnh vỡ của tấm gương, thế nhưng có lẽ rất khó bao phủ tất cả.
Cuộc họp ngày mai chắc chắn không thể nào diễn ra trong toàn bộ nội thành, có lẽ trong khu nhỏ nào đó, vậy thì mấy khối mảnh vỡ của tấm gương có thể bao phủ, không được, hắn còn mang theo Tỏa Khổng Liên, không biết hiệu quả như thế nào.
Mấy người đi về phía trước, trông coi nội thành, thực lực cũng phải mạnh hơn nhiều.
Thông thường cũng đã có thực lực Nhật Diệu.
Trần Trung Thiên cũng không nói thêm gì, tiện tay lật ra một tấm lệnh bài, mấy vị thủ vệ cung kính để mọi người tiến vào.
Trần Trung Thiên xuống lừa, vừa đi vừa nói: "Đây là lệnh bài Siêu Năng Chi Thành tặng cho các đại thế lực, cũng là phòng ngừa thuộc hạ xung đột với cường giả các phương, lệnh bài này của ta, là của Tuần Kiểm Ti, người của Tuần Kiểm Ti tới xem hội nghị các lão của đối phương cũng rất bình thường, ngày mai xác suất lớn các nhà đều sẽ phái người đi quan sát."
Lý Hạo khẽ gật đầu.
Lúc này, hắn khoác áo choàng, hắn lười thay đổi khuôn mặt, trực tiếp mặc áo choàng là xong, không ít người trên đường đều giống vậy.
Trần Trung Thiên ngược lại không mặc cho nên cảm thấy người này trẻ ra, còn trẻ hơn rất nhiều so với Trần Diệu, cũng tính là có dáng vẻ phong lưu phóng khoáng, nhưng lại đang dắt lừa nên thiếu mất một phần phong lưu.
Hai người nói chuyện, cũng không dùng cách âm, người bình thường cũng không nghe được gì, cường giả muốn nghe trộm còn phải mạnh hơn Lý Hạo mới được.
"Vậy bây giờ trực tiếp đi Lâm gia hay như thế nào?"
Trần Trung Thiên hỏi một câu: "Nếu cẩn thận một chút, trước tiên ẩn núp đã, ngày mai nhìn tình huống rồi mới ra quyết định."
"Không cần!"
Lý Hạo lắc đầu: "Nếu Lâm Hồng Ngọc dám mời ta đến, vậy ta sẽ để nàng ta biết, lá gan của ta còn lớn hơn trong tưởng tượng của nàng! Nếu nàng ta thật lòng đầu nhập, vậy thì thôi, nếu là giả vờ đầu nhập, muốn gây chú ý để ta tới đây... Ta sẽ thành toàn cho nàng ta! Đi thẳng tới đó, trái lại sẽ làm nàng ta càng thấp thỏm không yên!"