Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 146 - Chương 146: Đại Chiến Bùng Nổ

Chương 146: Đại Chiến Bùng Nổ Chương 146: Đại Chiến Bùng Nổ

Chương 146: Đại Chiến Bùng Nổ

Cơ hội tới!

Không có bất cứ âm thanh gì, Viên Thạc cầm đại đao trong tay, khí huyết bộc phát trong nháy mắt, một đầu Khí Huyết Trường Long trực tiếp chiếu rọi hư không.

Không giữ lại bất cứ điều gì, toàn lực ứng phó, ở trước mặt cường giả như vậy mà còn giữ sức thì mới là tự tìm đường chết.

Thần ý bộc phát như hỏa lô, một kích đánh nát tất cả Băng Tinh Tráo!

Mà bây giờ, số Băng Tinh Tráo ấy trong nháy mắt hóa thành một cái lồng giam, được thần ý điều khiển hướng ra bao phủ cường giả phía ngoài.

Đây chính là kinh nghiệm chiến đấu của Viên Thạc!

Tại thời khắc này, Viên Thạc đánh nát Băng Tinh Tráo, ngược lại có tác dụng ngăn trở đối phương phản kích. Dù không thể áp chế toàn bộ năng lượng thần bí của đối phương, nhưng cường giả đang giao thủ, bị áp chế trong nháy mắt cũng đủ để cải biến chiến cuộc, phân ra sinh tử.

Khí Huyết Trường Long màu đỏ như máu trực tiếp làm nước mưa bốn phía bốc hơi trong tích tắc.

Nhất Đao Trảm!

Đùng!

Nổ vang rung trời, đao quang chiếu rọi thiên địa!

Tức khắc, cường giả đỉnh cấp kia cũng bại lộ thân ảnh trước mặt hai người. Đó là một người đàn ông trung niên không mang mặt nạ che giấu khuôn mặt, ánh mắt kiệt ngạo, để tóc dài, nhìn còn trẻ hơn Lưu Long một chút.

Đối phương không hổ là cường giả đỉnh cấp.

Dù đang bị sự tham lam che mắt thì vẫn phản ứng lại rất nhanh.

Cùng lúc khi Viên Thạc chém đại đao tới, gã không thúc thủ chịu trói mà là gầm nhẹ một tiếng, hai tay kình thiên. Trên hai tay trực tiếp ngưng tụ ra một khối thuẫn trong suốt.

Thuẫn này bộc phát ra ánh sáng như mặt trời ngay lập tức.

Tồn tại siêu việt cấp Nhật Diệu!

Nhật Diệu là đỉnh điểm mà người bình thường biết đến, mà gã thì đã vượt qua cấp độ này, tại bất cứ tổ chức nào thì gã cũng là tồn tại khiến người người kính ngưỡng.

Hai tay hóa ra một cái thuẫn, sau một khắc, đối phương lần nữa gầm thét một tiếng, dậm chân một cái, mặt đất rạn nứt, chấn động tứ phương!

"Muốn chết!"

Đùng!

Tiếng nổ lớn vang vọng đất trời, đó là âm thanh Viên Thạc dùng một đao chém rách thuẫn của gã. Máu tươi tràn ra nơi khóe miệng, nhưng gã vẫn kiệt ngạo như cũ, một cước đạp mạnh nứt cả mặt sàn, thân thể lún sâu vào trong lòng đất.

Kể từ đó, sự cản trở của Băng Tinh Tráo đối với gã sẽ giảm xuống đến mức nhỏ nhất.

Không chỉ như vậy, khi tấm chắn vỡ ra, một thanh trường kiếm màu vàng chợt xuất hiện trong tay đối phương. Đó là trường kiếm sắc bén không gì sánh được được tạo thành từ năng lượng thần bí, sắc bén vô biên.

"Chết đi!"

Gã quát lên một tiếng lớn, bổ một kiếm về phía Viên Thạc, phòng thủ tốt nhất chính là phản công. Gã tuyệt đối không thể để cho tên võ phu Viên Thạc này phá phòng ngự của gã rồi giết tới cạnh gã được.

Đấu Thiên!

Gã cảm nhận được Viên Thạc đã tấn cấp Đấu Thiên!

"Agrh!"

Cùng lúc, Viên Thạc cũng hống to một tiếng như mãnh hổ hạ sơn, hổ khiếu sơn lâm.

Sóng âm oanh kích, nước mưa bốn phía bị chấn động tản ra trong nháy mắt, hóa thành thủy tiễn phóng về phía bốn phương tám hướng.

Sau lưng, dù Lý Hạo không phải đối tượng bọn họ nhằm vào, nhưng giờ đây vẫn bị chấn tới thất khiếu chảy máu.

Còn may mà cái bóng màu đỏ kia lại lần nữa ngăn trước mặt Lý Hạo, trở thành ô dù bảo vệ hắn. Hiển nhiên là do tên cường giả đỉnh cấp kia hoàn toàn không cho rằng gã sẽ thất bại. Nếu đã không thua, vậy thì hiện giờ Lý Hạo chưa thể chết.

Hắn mà chết thì kế hoạch tám mạch hội tụ của tổ chức sẽ không thể hoàn thành.

Viên Thạc gầm thét, âm thanh chấn động bốn phía, ép cho năng lượng thần bí của đối phương cũng rung lên.

Tóc Viên Thạc biến thành màu đen trong chớp mắt, diện mạo khôi phục về thời kỳ tuổi trẻ khí thịnh.

Rất nhanh, trường đao chém ra vô số ảo ảnh.

"Võ Đạo có thể thông thần!"

Quát to một tiếng, khí huyết hóa thành trường long, hư không hóa thành hỏa lô, trực tiếp bốc cháy, hư không bốn phía tựa như bị nhen lửa.

Tên cường giả tóc dài kia lập tức cảm nhận được ngọn lửa cực nóng đang bắt đầu thiêu đốt.

Không, không phải lửa, mà là khí huyết!

Đây chính là võ sư đỉnh cấp!

Thần ý và khí huyết dung hợp, giống hệt Thiên Địa Hồng Lô.

"Giết!"

Viên Thạc đạp đất nhảy lên, chém ra vô số đao, trường đao phá toái, tay ông cầm chuôi đao, không còn dùng đao mà huy quyền đánh, một quyền trấn sơn hà!

Ầm!

Liên tục cường công, giờ phút này Viên Thạc mạnh tới không thể tưởng tượng nổi.

Đánh đến mức tồn tại đỉnh cấp siêu việt Nhật Diệu căn bản không có cơ hội đánh trả. Gã bị Viên Thạc đánh liên tiếp mấy chục quyền, bức gã liên tục lùi về phía sau.

Tiếng 'vụt' vang lên, bóng người bay ngược ra!

Máu vẩy lên không!

Cường giả tóc dài bị đánh bay, trước ngực xuất hiện một quyền ấn rõ ràng.

Viên Thạc đắc thế không tha người!

Ông đạp không phóng tới, một cước đá xuống, mạnh mẽ tới nỗi hư không cũng bị đá nổ!

Nước mưa nơi đây đều ngừng rơi, bầu trời hóa thành màu trắng, ánh sáng chiếu rọi một vùng không gian rộng lớn.

"Viên Thạc!"

Cường giả tóc dài phẫn nộ gầm lên, năng lượng thần bí mãnh liệt tỏa ra khắp mọi ngóc ngách.

Tất cả vật chất kim loại gần đó bắt đầu bạo động liên hồi, rất nhanh, số đồ vật kim loại kia chợt hóa thành vạn kiếm, trực tiếp lao về phía Viên Thạc!

Quá nhanh! Song phương mới chỉ giao chiến trong chưa đầy 10 giây thôi mà đã mãnh liệt ra chiêu rất nhiều lần!

Lúc này Viên Thạc tựa như gấu ngựa, chân đạp đất mặt, bước ra một cước, mặt đất chấn động, một tiếng ầm vang, mặt đất tức khắc đổ sụp, để lại cảnh tượng hoang tàn khắp nơi.

Ông đạp đất nhảy lên, dùng sức đánh ra một quyền!

Vô số kim loại hóa kiếm bay tới vỡ nát tan tành.

"Siêu năng thì thế nào?"

Viên Thạc trông như một tôn ma thần, lần nữa ra cước càn quét hư không, dùng một cước đá nát số kim loại đang tập sát mình.

Rầm!

Hai bên tiếp tục lao vào nhau, nhanh tới không thể tưởng tượng nổi.

Lý Hạo căn bản xem không hiểu, thậm chí còn không nhìn thấy gì.

Hắn chỉ biết là hình như lão sư đang chiếm tiên cơ.

Cường giả tóc dài đã thổ huyết bay ngược một lần, hẳn là phải chịu thua thiệt, về phần gã ăn bao nhiêu thiệt thòi thì hắn không rõ.

. . .

Giờ phút này.

Nơi xa, cuộc chiến của hai vị Nhật Diệu đã ngừng lại.

Hoàng Vân vô cùng đau đớn, cả người như bị nướng khét, nhưng giờ đây ông không còn lòng dạ quan tâm tới thương thế của bản thân, bởi vì động tĩnh nơi xa đã khiến ông rung động tới ngây người.

Viên Thạc!

Một người khác...

Hoàng Vân đột nhiên nhìn về phía người đối diện, mang theo vẻ rung động và phẫn nộ tột đỉnh: "Quả nhiên là các ngươi! Đó là Đoạn Thiên Thần Sư?"

Thần Sư!

Không phải cảnh giới, mà là xưng hô của Thiên Quyến Thần Sư, đại biểu ngay tại giây phút siêu năng xuất hiện thì đối phương đã là Siêu Năng Giả, trở thành siêu năng trời sinh trực tiếp, không cần hậu kỳ mới tiến nhập lĩnh vực siêu năng.

Dạng Siêu Năng Giả này bình thường đều là cường giả đỉnh cấp.

Nghe nói vị Đoạn Thiên Thần Sư ấy đã trở thành Siêu Năng Giả từ 20 năm trước, thuộc nhóm Siêu Năng Giả có tư lịch sâu nhất, cũng là nhóm người có thực lực mạnh nhất.

Siêu việt Nhật Diệu!

Cường giả lôi đình đối diện kia cũng biến sắc, lạnh lùng nói: "Không nghĩ tới Viên Thạc đã tấn cấp Đấu Thiên... Khó trách các ngươi dám nhúng tay, lá gan thật không nhỏ!"

Võ sư Đấu Thiên!

Điều này gần như không thể thấy tại Ngân Nguyệt hành tỉnh. Có lẽ Viên Thạc chính là võ sư Đấu Thiên duy nhất tại Ngân Nguyệt hành tỉnh trong những năm gần đây.

Đương nhiên, mặc dù Đấu Thiên tuy đáng sợ, nhưng kẻ ông ta đang phải đối mặt lại là Đoạn Thiên Thần Sư!

Hoàng Vân cắn răng, không nói gì!

Viên Thạc tấn cấp Đấu Thiên là việc hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.

Nhưng ông không nghĩ tới lá gan Viên Thạc lại lớn như thế, đồng thời vận khí cũng xui xẻo như vậy. Ấn giấu bấy lâu, lần đầu bùng nổ chiến lực lại gặp phải Đoạn Thiên Thần Sư.

Phiền toái!

Còn may Viên Thạc chiếm cứ tiên cơ, vừa rồi liên tiếp cường công, trực tiếp đánh cho Thần Sư thổ huyết. Cả Hoàng Vân và cường giả lôi đình đều thấy rõ, thế nhưng... nếu không có khả năng một kích làm đối thủ trọng thương thì ưu thế hiện tại chỉ là hư ảo! Sẽ sớm bị lật bàn mất!

Bình Luận (0)
Comment