Chương 154: Quay Về
Một mực song tu liên tục tầm hơn một giờ, Lý Hạo cảm nhận được năng lượng trong cơ thể hắn đã phân tán hơn phân nửa, huyết dịch không ứ đọng, bắt đầu lưu động, phá lệ hữu lực.
Loại cảm giác này… Hình như hắn có thể dùng một quyền đánh gục Lưu Long.
Đương nhiên, Lý Hạo biết đây chỉ là ảo giác.
Mà lúc này Viên Thạc ở đối diện đang cảm thấy rất mỹ mãn, ông thở hắt ra, vẻ mặt thoải mái, “Sảng khoái! Nguồn năng lượng này thật không tồi, còn kèm theo một ít năng lượng cấp tinh thần, quả nhiên thứ kia chính là đồ bổ cho võ sư! Thương thế của ta đã khỏi hẳn, bây giờ mà có một Tam Dương đến thì ta cũng thừa sức đấu tiếp!”
Tiền đề là lại bùng nổ Huyết Đao Quyết, lại dùng thạch đao chiến đấu.
Sợ là sợ năng lượng thạch đao không đủ. Hơn nữa dùng Huyết Đao Quyết xong, sau đó chính ông không có biện pháp khôi phục. Năng lượng tiểu kiếm sắp cạn kiệt, luồng năng lượng Lý Hạo hấp thu cũng gần hết, dư lại cũng chỉ đủ Lý Hạo tự hấp thu tiêu hóa.
Cho nên, lại muốn chém giết một Tam Dương Sư ư? Nằm mơ đi!
Đương nhiên, bây giờ chưa chắc Tam Dương Sư dám trêu chọc ông.
Lúc này Lý Hạo đứng lên, nhanh chóng đánh một bộ Ngũ Cầm Thuật, cảm giác lực đao ra tay lớn hơn rất nhiều, chỉ là hơi không quá thích ứng.
Viên Thạc vừa nhìn vừa chỉ điểm, “Nhớ kỹ, sức mạnh của võ sư đều do tự tu luyện tới, đều sinh ra trong cơ thể! Cho nên không có gì không thích ứng, rất nhanh có thể thích ứng. Chúng ta không phải những phế vật Siêu Năng Giả, sức mạnh gần như đều đến từ bên ngoài, rất khó khống chế! Bây giờ ngươi chỉ là do mới bắt đầu, lần đầu tiên cảm nhận sức mạnh cường đại thôi.”
“Chờ tới hậu kỳ, ngươi chắc chắn có thể thuần thục!”
“Không cần nghe người khác nói lời vô nghĩa như cảnh giới theo không kịp sức mạnh gì đó, ngươi có sức mạnh thì cũng là có cảnh giới, đương nhiên với cấp Đấu Thiên, ngươi cần phải học được thần ý, cũng chính là thế vận dụng, nếu không kiểm soát sẽ rất khó! Phá Bách thì đủ lực lượng là được!”
Lý Hạo nghiêm túc lắng nghe, lão sư nói đều là lời lẽ chí lý!
Lúc này Viên Thạc cũng đứng lên, khẽ đá đá vào Hắc Báo đang giả chết bên cạnh, “Đi ra ngoài dò đường, nhìn xem có nguy hiểm không, rồi quay về Ngân Thành coi thử có Siêu Năng Giả nào lợi hại ở đó không? Thấy đúng sự thật xong thì nhanh chóng trở về bẩm báo, bằng không ta sẽ làm thịt ngươi để ăn!”
“…”
Hắc Báo kẹp chặt cái đuôi, nó hơi sợ lão nhân này, sợ tới mức nghe thế liền vội vàng cụp đuôi chạy ra ngoài.
Đi theo Lý Hạo thì rất thoải mái, còn đi theo vị lão đầu tử này… Má nó, cả ngày hôm qua khi Lý Hạo mê man bất tỉnh, lão nhân ấy cứ nhìn chằm chằm nó chảy nước miếng, hình như có vẻ rất đói khát, hù chết bổn cẩu rồi!
Chờ Hắc Báo đi rồi, Viên Thạc như có điều suy tư, chợt lên tiếng: “Con chó này không đơn giản! Nó thậm chí còn nhìn thấy huyết ảnh cấp tinh thần mà ta cũng nhìn không ra, việc này chứng minh nó khá đặc biệt! Nó đi theo ngươi cũng chưa chắc là vô duyên vô cớ, khả năng có quan hệ với huyết mạch gia tộc của ngươi! Chẳng lẽ tổ tông của nó có quan hệ với lão tổ tông của bát đại gia tộc?”
Việc này rất có khả năng, ông cũng chỉ là phân tích một hai, ai biết được sự thật như thế nào.
“Tiểu tử, phải nhớ kỹ, có thể nuôi chó nhưng tuyệt đối không thể để chó trở thành chủ! Nuôi một con chó tinh quái có lẽ sẽ có trợ giúp, nhưng một khi tinh quái tới độ áp đảo ngươi, thế thì ngươi đúng là ngu ngốc!”
Viên Thạc lấy kinh nghiệm cuộc đời ông, lần lượt chỉ điểm cho Lý Hạo.
Lý Hạo vẫn luôn nghe, hắn thực sự kính nể lão sư, gần như mỗi lời ông nói hắn đều sẽ nghiêm túc tiếp thu.
“Trở về thôi!”
Viên Thạc cất bước đi ra ngoài, chờ đi ra khỏi thông đao tối tăm, Lý Hạo nhìn quanh một lượt, lúc này hắn mới phát hiện hình như bọn họ không ở Ngân Thành!
“Đây là Vụ Thành, chúng ta trốn ở đây, giờ trở về là kịp ăn bữa cơm chiều!”
Viên Thạc mang theo Lý Hạo thản nhiên đi trên đường cái của Vụ Thành, không chút kiêng kỵ.
“Sau khi trở về, nên làm gì thì cứ làm đó, đừng nhiều lời với đội săn quỷ. Thanh kiếm kia ngươi cứ giao cho Tuần Dạ Nhân, có điều không nên đưa quá dễ dàng, ngươi cứ bảo phải lấy về cho lão sư ta chưởng quản, khiến bọn họ không dám dễ dàng cướp đi!”
Lý Hạo ngoan ngoãn gật đầu.
Viên Thạc lại nói: “Có cơ hội thì mau rời khỏi Ngân Thành!”
Lý Hạo lại lần nữa gật đầu, ngẫm nghĩ rồi nói: “Lão sư, đêm qua ta có thấy một lò Bát Quái lơ lửng trên không trung Ngân Thành, hẳn là kết nối với huyết mạch bát gia tộc, bảy sợi tuyến trong đó đều kéo đến nơi xa, duy chỉ có tuyến của ta còn nằm ở Ngân Thành!”
“Ừ, không phải mở phong ấn, chính là thứ khác, có thể lão tổ tông bát đại gia tộc ra tay! Ngươi ra khỏi Ngân Thành, bọn họ sẽ không dễ dàng đối phó với ngươi, còn trong phạm vi Ngân Thành thì phải chờ đến khi cơn mưa màu lam xuất hiện mới có thể động thủ, có lẽ có tác dụng kích phát ra huyết mạch, giải quyết sợi tuyến kia!”
Viên Thạc quá thông minh, chỉ nghe Lý Hạo miêu tả vài câu thì ông đã nhanh chóng đưa ra một vài suy đoán.
“Cho nên, tốt nhất ngươi nên rời khỏi Ngân Thành. Trong Ngân Nguyệt hành tỉnh thì Bạch Nguyệt Thành là nơi an toàn nhất! Ở đó, ba tổ chức siêu năng lớn cũng không dám tùy tiện động thủ.”
“Ba tổ chức?”
Lý Hạo thường nghe ông nhắc tới, thế nhưng hắn vẫn hoàn toàn mù mịt thông tin.
“Hồng Nguyệt, Phi Thiên, Diêm La! Đây là ba tổ chức đã xuất hiện từ lâu, thậm chí vượt qua hai mươi năm, có thể hơn hai mươi năm trước đã có Thiên Quyến Thần Sư âm thầm xuất hiện, thành lập nên các tổ chức này, nói chung là còn sớm hơn cả Tuần Dạ Nhân.”
Viên Thạc nhẹ giọng nói: “Có thể bọn họ đạt được vài thông tin nào đấy, biết là siêu năng sắp quật khởi, cho nên đã nhanh tay chiêu mộ được một đám Thiên Quyến Thần Sư, khi đó Tuần Dạ Nhân chưa thành lập nên tự nhiên cũng chưa kịp phản ứng! Chờ tới khi Tuần Dạ Nhân được lập ra thì rất nhiều Thiên Quyến Thần Sư đã gia nhập ba tổ chức nói trên. Có điều ngươi đừng xem thường Tuần Dạ Nhân, thời gian thành lập tuy không dài, nhưng bọn họ vẫn có thực lực ngăn cản những tổ chức siêu năng kia, dù sao đây cũng là tổ chức do phía chính phủ đích thân đứng sau!”
Lý Hạo đã hiểu.
Hai thầy trò đi ra khỏi Vụ Thành, xuất phát về phía Ngân Thành.
Trở về thu chiến lợi phẩm!
Viên Thạc cũng không quá sốt ruột, cho dù cường giả Tuần Dạ Nhân muốn tới thì cũng không nhanh đến vậy. Tồn tại cấp Tam Dương đều là những cường giả thân mang trọng trách, nhất thời yêu cầu thuyên chuyển cũng cần không ít thời gian.