Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1674 - Chương 1674 - Bài Binh Bố Trận 6

Chương 1674 - Bài binh bố trận 6
Chương 1674 - Bài binh bố trận 6

Lý Hạo trầm mặc nhìn về phía Hoàng Vũ, nửa ngày sau mới nói: "Có thể đặt phía sau đại quân, nếu chiến cục thuận lợi, 3 triệu người này… dù 100 người mới giết được một người thì cũng có thể tiêu hao quân địch một chút... Nhưng chúng ta chỉ được phép chiếm thượng phong! Một khi xuất hiện dấu hiệu thua trận..."

Lý Hạo trầm mặc, sau đó truyền âm: "Nếu cần rút lui, để bọn họ bọc hậu, làm bia đỡ đạn chặn đường!"

Hoàng Vũ cảm thấy lòng trĩu nặng, ông gật đầu, không hề nhiều lời.

Chiến cục thuận lợi, những người này vẫn có điểm hữu dụng, nếu bất lợi... Thôi, đám người này không tách khỏi quân trận đã là một chuyện tốt.

“Ngoài ra, những thứ như pháo siêu năng mang ra hết cho ta, chúng ta sẽ dùng pháo bắn bọn họ!"

"Chúng ta sẽ làm thế."

Lý Hạo gật đầu, không nói thêm gì nữa, cất bước rời đi, Ngọc tổng quản muốn đi cùng nhưng hắn khoát tay áo, không cho đối phương đi theo. Hắn cũng mặc kệ mọi người làm gì, cứ thế cất bước ra khỏi Tuần Kiểm Ti, sau đó nhanh chóng biến mất.

Triệu thự trưởng đuổi theo muốn tiếp tục tâm sự cũng không tìm được hắn.

Ông buồn bực.

Lý Hạo chạy đi đâu rồi? Không phải là một mình đến Thương Sơn đấy chứ?

Vậy thì quá nguy hiểm!

...

Giờ khắc này, Lý Hạo xuyên qua hư không, biến mất khỏi Ngân Thành.

Hắn không sợ Đại Ly!

Điều hắn lo lắng duy nhất là đám cường giả cổ thành kia có thể nhúng tay đâm hắn một đao ở thời khắc mấu chốt hay không?

Hiện giờ hắn phải nghĩ biện pháp ứng đối với nguy cơ như vậy.

Để đối phó với đám người đó thì phải dùng cổ cường giả.

Mà trong số các cổ cường giả, người đáng tin, có thể để hắn phó thác đại sự lại rất ít. Mà người có thể ứng đối với những chuyện thế này lại càng ít hơn.

Hắn nghĩ đến vị hiệu trưởng kia, nhưng thực lực đối phương quá mạnh, Lý Hạo không thể mang Trương An dời đi quá xa, vậy nên lúc này Lý Hạo chỉ nghĩ đến phương án là đối phương tạm thời từ bỏ khống chế bộ nhục thân kia, về phần Trương An có đáp ứng hay không... Ông không đáp ứng cũng không sao, Lý Hạo đã chuẩn bị xong, nếu Trương An không nguyện ý thì hắn sẽ lùi một bước cầu việc khác, đó là mang bản tôn Đế Vệ trở về.

Một vị cường giả Tuyệt Điên tối đỉnh chân chính, bản tôn xuất chiến, cộng thêm chiếu ảnh đế cung thì cũng có thể giải quyết một chút phiền toái.

Thời khắc này, Lý Hạo xuyên qua hư không, tốc độ cực nhanh.

Hắn muốn làm những chuyện này một cách bí mật, không cho kẻ khác thăm dò suy đoán ra bất cứ điều gì.

Hiện giờ Lý Hạo rất khó hoàn toàn yên tâm về tám đại cổ thành.

Mặc dù Chiến Thiên thành không tệ, hắn vẫn luôn giao lưu với bên đó, nhưng rõ ràng là Hòe tướng quân và lão ô quy không hề muốn tham chiến, nếu không, khi hắn đi ngang qua Chiến Thiên thành, hai người đó đã đưa ra lựa chọn rồi.

Nhưng đối phương lại trả lời rằng mình đứng về phe chính nghĩa.

Ai là chính nghĩa? Có lẽ, bọn họ có tiêu chuẩn phán đoán riêng của mình.

Lý Hạo cũng không thích làm người khác khó xử, có lẽ hai vị này có nỗi khổ tâm riêng và suy nghĩ của riêng mình, vậy nên hắn không muốn ép hai người.

Thế nên Lý Hạo mới tình nguyện chạy xa hơn một chút, đi mời Trương An hoặc là Đế Vệ tới.

Lúc này, sắc trời đã đen kịt.

Tại một bên khác của Thương Sơn, mấy triệu đại quân đã chạy tới ngọn núi cuối cùng, nơi vốn là chỗ ở của bốn đại yêu.

Tình hình chiến tranh hết sức căng thẳng!

………

Sắc trời dần sáng, mây mù vờn quanh Thương Sơn.

Địa Phúc Kiếm và Viên Thạc đã đến từ đêm, hiện giờ đại quân đã bắt đầu xuất động, tạo thành một dòng lũ lớn tại dải đất bình nguyên dưới chân Thương Sơn.

Trên không trung có yêu thú bay quanh, yêu thú ra khỏi Thương Sơn và yêu thú dưới trướng kim điêu quanh quẩn trên trời xuất hiện xung đột, giao chiến với nhau, đại quân còn chưa gặp nhau mà đã xuất hiện tử thương...

Bên ngoài Thương Sơn, cây rừng nhốn nháo.

Tiếng kêu thảm thiết mơ hồ truyền ra.

Binh lực điều tra của hai phe đã đụng độ nhau trong núi rừng, thỉnh thoảng một trận tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

Trận chiến này xảy ra quá vội vàng, hai phe đều chưa chuẩn bị xong, cũng không biết trình độ đối phương ra sao, giờ phút này, bọn họ chính thức giao phong ở trong rừng lần đầu tiên sau hơn một trăm năm.

...

Trong núi rừng.

Tiểu đội Liệp Ma của Ngô Siêu đến từ Ngân Thành như u linh lướt qua núi rừng, cầm thanh đao nhọn trong tay đâm thẳng vào trong cổ một người, thanh đao lướt qua, xé rách yết hầu đối phương.

Trong khu rừng cuối cùng chắn giữa 2 phe này, bọn họ giao phong với nhau, máu tươi phun ra, tiến thẳng với cường độ cao khiến tim Ngô Siêu đập lợi hại.

Làn da thật cứng cỏi!

Hai bên trái phải, quân điều tra tinh nhuệ từ các phe cũng đang chiến đấu, vô thanh vô tức, chỉ có chút tiếng rên rỉ trước khi chết mơ hồ truyền ra, kích thích tất cả mọi người.

Đại quân giao chiến, điều tra đi đầu.

Dù bây giờ trong trận chiến giữa siêu năng đa số không cần làm vậy nữa, chỉ việc quan sát từ xa là được, nhưng lần này hai phe đều có cường giả quấy nhiễu, che giấu sự dò xét của cường giả siêu năng đối phương.

Hai phe đều không hiểu rõ thực lực và phương thức tác chiến của nhau, vậy nên lựa chọn phái quân đợt thứ nhất để thăm dò.

Ngô Siêu nhanh chóng lao đi, đột nhiên y biến sắc, một tiếng vang giòn truyền đến, vèo một cái, một vòng tiễn quang u ám hiện lên, bốn phía cũng vang lên thanh âm xé gió!

Đông, trên áo giáp xuất hiện dấu vết mũi tên bắn trúng rất rõ ràng.

Ngô Siêu nội phủ chấn động, suýt chút nữa đã hộc máu.

Sắc mặt y thay đổi, đối phương có cung tiễn thủ.

Tại Ngân Nguyệt hay có thể nói là trong toàn bộ Thiên Tinh, cường giả dùng tên cực ít, bởi vì sau khi súng ống xuất hiện, kể cả trong đại quân thì cung tiễn binh cũng đã biến mất.

Trong trận doanh đối phương có cung tiễn binh. Số lượng là bao nhiêu?

Trong đầu y chợt lóe lên suy nghĩ này, y nhanh chóng nhảy vọt lên, né tránh tứ phía, đánh về phía một góc tối, người bắn tên đang nấp ở đó.

Bình Luận (0)
Comment