Lý Hạo gật đầu: "Ta biết, vậy nên nhân lúc ba bên còn chưa tới, trước tiên phải luyện ra một đội quân tinh nhuệ ở đây, nếu không thì chúng ta sẽ thất bại trên mọi mặt trận. Đến lúc đó, muốn lật ngược tình thế thì tất cả mọi người đều sẽ rất vất vả."
Hắn đứng lên: "Quân Đại Ly muốn xuống núi, chúng ta cũng đi thôi!"
Đám người không nhiều lời, nhao nhao đi theo.
Ngoài cửa, chiến hạm lơ lửng.
Đám người nhanh chóng lao tới chiến trường phía trước.
...
Ầm ầm!
Đội quân đông đúc từ trên Thương Sơn đi xuống, san bằng mọi chướng ngại vật trước mắt, phục kích trong dự đoán không hề xảy ra.
Cường giả Đại Ly ngạc nhiên, bọn họ thuận lợi đi xuống từ Thương Sơn mà không phải trải qua trận huyết chiến nào.
Đây là lần đầu tiên đặt chân đến Trung Nguyên của rất nhiều người.
Có cường giả hưng phấn hô vang, đây chính là Thiên Tinh sao?
Mặc dù chỉ là vùng biên cảnh nhưng bọn họ đã cảm nhận khí tức trù phú, nơi này đất đai bằng phẳng, không nhiều đồi núi gập ghềnh như Đại Ly.
"Đây chính là Thiên Tinh vương triều ư?"
"Đây là Ngân Nguyệt ư?"
"Cuối cùng chúng ta đã bước vào Trung Nguyên, không phụ sự kỳ vọng của tiên tổ!"
Mấy triệu đại quân vô cùng hưng phấn, khí huyết chấn động thiên địa, bọn họ bỗng nhiên nhao nhao hô to như thể muốn uy hiếp, hoặc cũng có thể chỉ đơn thuần là kích động.
"Ngô vương vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
"Giết!"
Vạn quân hô vang, khí thế hào hùng lan tràn mấy ngàn thước, lực lượng khí huyết cường hãn lay chuyển thiên địa.
Không ngờ người Thiên Tinh lại chưa cho bọn họ một địa bàn đủ lớn, không hiểu đám người kia đang nghĩ gì nữa!
Giờ phút này, nếu có thị lực tốt, thậm chí bọn họ có thể nhìn thấy những gương mặt nhát gan của đám người Thiên Tinh cách nơi đây mấy ngàn thước.
Điều này khiến rất nhiều binh lính Đại Ly hưng phấn không gì sánh được.
Đám người Thiên Tinh mặc áo giáp trông rất kiên cố, cầm binh khí sắc bén trong tay, đối với bọn họ mà nói, đó đều là tài phú.
Có nguy hiểm không?
Người Đại Ly có nguy hiểm gì mà chưa trải qua?
Giờ khắc này, người Đại Ly càng thêm phấn chấn.
Phía trước, một vệt kim quang lóe lên, một vị đế vương hiện ra, khí tức hung hãn chấn động thiên địa, không gian xung quanh cũng bị xé nứt, khí tức cường hãn chèn ép khiến cho rất nhiều người không thể thở nổi.
Thế nhưng bọn họ càng thêm hưng phấn.
Đây là vua của bọn họ!
Vị vua cường hãn vô song!
Cùng lúc đó, từ hậu phương đại quân Thiên Tinh, Lý Hạo đạp không bước ra, không đợi đối phương mở miệng, hắn đã hô to: "Đại Ly Vương, từ xưa đến nay Thiên Tinh yêu chuộng hòa bình, trước giờ không chủ động vi phạm, tuân thủ nghiêm ngặt đạo của đại quốc, bách tính tự cấp tự túc, từ trước tới giờ không lấy đánh cướp làm vinh!
Lần này Đại Ly xuất binh xâm phạm non sông ta, giết bách tính ta, ngay cả Yêu tộc Thương Sơn không tranh quyền thế cũng bị Đại Ly đánh giết vô số, khiến người người oán trách!
Phía sau là quê hương của chúng ta, một tấc đất cũng không thể nhường, ngươi muốn chiến thì chúng ta sẽ chiến!"
Lý Hạo nói chuyện, khí thế càng ngày càng mạnh, bao trùm thiên địa.
Uy lực đại đạo bộc phát như Thần Linh giáng lâm nhân gian!
Một cỗ uy thế ngập trời sôi trào mãnh liệt, trấn áp thiên địa, hư không chấn động, lúc này dường như có hai Cự Long đang va chạm trong hư không, bên cạnh hai người hiển hiện từng đạo khí tức bưu hãn không gì sánh được.
Các cường giả lộ diện, bộc phát khí thế cường hãn!
Giọng Lý Hạo vang dội: "Từ xưa tà bất thắng chính! Kẻ xâm lược sẽ không có kết cục tốt! Nhưng niệm tình các ngươi xuất thân hoang dã, không có tôn ti, vô pháp vô thiên, dân trí thấp, ăn lông ở lỗ, giờ hãy lui lại, thượng thiên có đức hiếu sinh, Thiên Tinh giữ đạo đại quốc, sẽ không đuổi tận giết tuyệt. Đại Ly Vương, ngươi cảm thấy thế nào?"
Nơi xa, Đại Ly Vương lộ vẻ lạnh lùng, khí tức cuồng bạo, trào dâng một cỗ uy thế ngập trời áp bách về phía Lý Hạo.
Gã lên tiếng, giọng nói khẩu âm rất nặng, gã gằn từng chữ một: "Kẻ thắng làm vua kẻ bại thành giặc! Thiên Tinh mục nát không chịu nổi, bản vương muốn thử xem Thiên Tinh lợi hại thế nào!"
"Đã không hợp ý thì nói lời nào cũng là thừa thãi!"
Khí tức Lý Hạo khuếch tán chấn động tứ phương, thanh âm chấn động hoang nguyên: "Địch nhân xâm phạm non sông, giết thân nhân ta, chư vị tướng sĩ, đây là lúc giết địch lập công!"
Dứt lời, đại kỳ phấp phới khắp nơi, một chi đại quân vạn người lao lên tấn công!
Đối diện, Đại Ly Vương nói nhỏ một tiếng, gã nhíu mày, không nói thêm điều gì.
Ngay sau đó trong đại quân phía sau gã cũng có một vị mãnh tướng cưỡi đại yêu lao lên, hơn vạn tướng sĩ cũng gào thét xông lên theo!
...
Trên không.
Lý Hạo nhướng mày.
Phe mình do Lưu Long suất lĩnh Liệp Ma Quân xuất trận, thực lực Lưu Long không quá mạnh, hiện giờ chỉ miễn cưỡng bước vào Sơn Hải nhị trọng.
Còn vị tướng lĩnh bên kia, thông qua cảm giác từ khí tức thì tối thiểu đã là Sơn Hải hai ba trọng, hơn nữa đối phương còn đang cưỡi một đại yêu Thần Thông.
Giờ phút này, màn trời hiện lên giữa trời.
Đây là trận chiến trực diện đầu tiên của hai phe, Lý Hạo không biết kết quả sẽ như thế nào, hắn muốn Chiến Thiên Quân xuất kích hơn, nhưng sau khi mấy vị chủ soái thương nghị thì chỉ để Liệp Ma Quân xuất chiến.
Nếu trận đầu thất bại thì đó sẽ là đả kích không nhỏ đối với sĩ khí, nhất là bây giờ, cả Trung Bộ và phương Bắc đều đang nhìn.
Thậm chí ba đại lục khác cũng có thể thông qua màn trời để quan chiến.
Lý Hạo có vô số ý niệm trong lòng nhưng phải kiềm nén lại.
Hiển nhiên Đại Ly Vương cũng hiểu ý hắn. Vị vương giả có cảm giác thô kệch này cũng không để toàn quân xuất chiến ngay từ ban đầu.
Hai phe đều muốn luyện binh, nếu lấy được thắng lợi trận đầu thì có thể chèn ép tinh thần đối phương.