Siêu năng tới từ Trung Bộ và siêu phàm tụ hội từ khắp phương Bắc, mấy trăm vạn đại quân hậu phương lúc này đều vô cùng khẩn trương.
Có vài người lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi.
Trên chiến trường này, mặc dù bọn họ không ở tiền tuyến nhưng cảm giác hiện tại cũng khiến bọn họ hít thở không thông.
Thậm chí có vài người cảm thấy chân mình đã mềm nhũn.
Phía hậu phương, đám thanh niên nhiệt huyết từ khắp phương Bắc chạy đến mặt mày tái mét, cách mấy ngàn thước, không nhìn rõ tình huống cụ thể nhưng cảm nhận được loại cảm giác áp bách kia cũng đủ để khiến bọn họ tỉnh táo, trong lòng run sợ.
...
Giờ khắc này, toàn bộ Thiên Tinh vương triều đều đang chăm chú quan sát trận chiến này.
Hai phe đều phái ra đội quân khoảng vạn người, cường giả không ra sân, cuối cùng sẽ là ai thắng ai thua?
Tuy không nhiều người nhưng đây là lần đầu tiên quân đội hai phe giao phong quy mô lớn sau trăm năm qua, toàn bộ vương triều, ngàn vạn dân chúng khẩn trương nín thở.
...
Phía trước, Lưu Long toàn thân đổ mồ hôi lạnh, căng thẳng hồi hộp, tuy vậy ông ta vẫn lao lên với tốc độ cực nhanh, ông không cưỡi Yêu tộc mà là tự mình bay đi, cầm rìu ngắn trong tay, rống to: "Trùng sát!"
"Liệp ma!"
"Liệp ma!"
"Liệp ma!"
Dường như là để động viên chính mình, cũng là để chứng minh bản thân, toàn bộ Liệp Ma Quân cao giọng rống lớn.
Bên trong bộ hắc khải, các vị võ sư đến từ Ngân Nguyệt đều đang gào thét.
Trong những người này có người đến từ tiểu đội Liệp Ma Ngân Thành, cũng có là võ sư Võ Vệ quân, còn có tướng sĩ tinh nhuệ thuộc Ngân Nguyệt quân, thậm chí còn có con gái của Địa Phúc Kiếm và Khổng Khiết...
Lúc này, trong đầu bọn họ chỉ có một ý niệm, đó là trận đầu tất thắng!
Nếu Liệp Ma Quân tinh nhuệ còn không địch nổi đối phương thì sĩ khí sẽ bị đả kích, hậu quả khó có thể tưởng tượng nổi. Hiện tại, trừ Chiến Thiên Quân ra, có lẽ bọn họ chính là quân đội tinh nhuệ nhất vương triều.
Toàn đội gần như đều là cường giả siêu năng, khoảng cách mấy ngàn thước không mất quá nhiều thời gian để di chuyển.
Khi tất cả mọi người đang nín thở chờ đợi, cuối cùng hai đại quân cũng lao vào nhau!
Tiếng hô vang bộc phát trong nháy mắt.
"Giết!"
Ầm ầm!
Khí huyết, võ kỹ, chiến kỹ bộc phát, bí thuật triển khai...
Giữa hoang nguyên diễn ra trận chiến long trời lở đất.
Các loại thế hiện lên, các loại chiến pháp tung hoành tứ phương.
Phía trước, Lưu Long cầm búa bổ xuống, vận dụng Cửu Đoán Kình đến cực hạn, ông không chần chờ chút nào, mặc cho hai tay nứt ra, ông nổi giận gầm to, búa đập mạnh khiến vị tướng quân Đại Ly hung hãn kia phải lùi lại, đại yêu dưới thân thê lương gào thét một tiếng, bị búa chém vỡ đầu!
"Giết!"
Lưu Long tinh thần phấn chấn, trong lòng không hề lo sợ hay khẩn trương.
Từ bốn phương tám hướng, tiếng hô vang dâng trào, Chiến Thiên Giáp cường hãn là lớp phòng ngự mạnh nhất của bọn họ, các vị bách phu trưởng, thiên phu trưởng xung phong đi đầu, dũng mãnh giết chóc!
Trong đám người, Hồng Thanh, Liễu Diễm cũng không hề nghĩ mình có gì hơn người, khi đã lên chiến trường, tất cả mọi người đều như nhau. Nếu bọn họ bị giết... Trước khi xuất chiến, Lưu Long đã nói rằng, nếu bọn họ chết, cường giả hậu phương sẽ không ra tay.
Ai xuất thủ trước thì kẻ đó phải chuẩn bị sẵn tâm lý đối mặt với hiểm nguy.
Giờ phút này, tất cả mọi người chỉ có một suy nghĩ trong đầu…
Đó là giết sạch đám chiến sĩ đối diện!
...
Trên không, Lý Hạo cảm thấy hơi khó thở.
Nếu là bản thân hắn ra sân thì sẽ không như vậy, nhưng dù hiện giờ chỉ là trận chiến của một đám kẻ yếu, thế nhưng hắn lại căng thẳng đến mức không thở nổi.
Hắn chưa từng trải qua chiến tranh, khi chiếm lấy Siêu Năng Chi Thành, hắn cũng chỉ đơn đả độc đấu, giết vài cường giả là xong việc. Hắn chưa từng trải qua trận chiến với đội quân quy mô lớn.
Khi chiếm lấy Trung Bộ, hắn tiến hành rất thuận lợi.
Liệp Ma Quân dưới trướng hắn gần như không có tổn thất quá lớn, từ khi thành lập đến nay, số người tử thương không quá trăm người... Đó là tính cả 10.000 quân tinh nhuệ Ngân Nguyệt Hoàng Vũ mang tới.
Có thể nói rằng đây chính là một kỳ tích.
Lần tử thương nhiều nhất chính là lúc trấn áp siêu năng tại Siêu Năng Chi Thành.
Lần ấy có hơn mười vị quân sĩ đã chết.
Lý Hạo chưa từng trải qua trận chiến tranh lớn.
Ngày hôm nay, chỉ là trận chiến của hơn hai vạn người mà đã khiến hắn hít thở không thông.
Mắt hắn quá tinh, thậm chí hắn có thể nhận ra người quen thông qua khí tức.
Không chỉ Lưu Long mà mấy người tiểu đội Liệp Ma đều đã xuất trận, còn có Liệp Ma đoàn hắn xây dựng sau này, hơn mười người kia vẫn luôn được hắn coi là người thân cận nhất, được hắn bảo vệ đến dùng, khi gặp chuyện nguy hiểm, hắn sẽ không cho bọn họ đi làm.
Nhưng hôm nay Lưu Long kiên trì muốn đích thân suất lĩnh Liệp Ma Quân xuất chiến, hơn nữa còn mang những người này tới, Hồng Thanh cũng nằm trong số đó mà Hồng Nhất Đường lại không khuyên can.
Lý Hạo biết suy nghĩ của bọn họ.
Bọn họ là nền tảng lập nghiệp của Lý Hạo, dù bây giờ thực lực không theo kịp, thế nhưng bọn họ muốn chứng minh với tất cả mọi người rằng mình vẫn là vệ sĩ trung thành nhất, là hậu thuẫn cường đại nhất của Lý Hạo.
Khi chiến đấu ta đi đầu!
Thanh âm "liệp ma" vang lên không dứt bên tai, Lý Hạo thấy hoa mắt, hiện giờ trong mắt hắn chỉ thấy máu tươi bắn tung tóe, đao thương va chạm, chỉ nghe thấy binh khí đâm vào thân thể, thanh âm áo giáp vỡ nát.
Hắn hoảng hốt, thậm chí bắt đầu dao động.
Luyện binh... Cần bọn họ xuất chiến sao?
Những người này đều là người bên cạnh mình.
Thế nhưng...
Khí tức của hắn hơi dao động, bên cạnh, Triệu thự trưởng lặng lẽ tới gần, truyền âm nói: "Đô đốc, Liệp Ma Quân không hổ là quân tinh nhuệ của Ngân Nguyệt ta, chiến lực cực kỳ bưu hãn, đã chiếm chút thượng phong!"
Lý Hạo đột nhiên bừng tỉnh.
Lúc này, Lưu Long đang đại triển thần uy, dùng búa đánh cho đối phương không ngừng lùi lại, chủ soái chiếm thượng phong, sĩ khí càng thêm phấn chấn.
Đám người Hồng Thanh kiếm ý hưng thịnh, tiếng quát dứt khoát, liên tiếp xuất kiếm chém đám tướng sĩ Đại Ly hung hãn trước mặt, máu tươi văng tung tóe, thi thể bị giẫm đạp.
Liệp Ma Quân thật sự đang chiếm thượng phong, nhanh chóng áp chế đối phương.