Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1679 - Chương 1679 - Trận Đầu Thắng 5

Chương 1679 - Trận Đầu Thắng 5
Chương 1679 - Trận Đầu Thắng 5

Đại Ly Vương nhíu mày.

Nghe nói Thiên Tinh không bằng lúc trước, nhất là sau khi siêu năng quật khởi, tướng sĩ Đại Ly đều mạnh hơn dĩ vãng gấp trăm lần, thế nhưng bên mình đã bị áp chế trong trận đầu này.

Thực lực đối phương không mạnh hơn phe gã nhưng những người này có chiến ý cực kỳ mạnh mẽ, không hèn nhát như đồn đại.

Phía sau, mấy trăm vạn tướng sĩ Thiên Tinh thấy cảnh này tinh thần đều phấn chấn, dường như mọi nỗi lo sợ đều tan biến, dưới sự chỉ huy của các bộ thống soái, bọn họ hét to.

"Liệp ma!"

"Liệp ma!"

"Liệp ma!"

Tiếng quát vang tận mây xanh.

Trên đồng hoang, Lưu Long gầm thét, trong nháy mắt đã rút ra khí huyết của mấy trăm vị tướng sĩ bốn phía, thậm chí không quản được bọn họ có chết, có bị giết hay không. Trong trận chiến này, bọn họ nhất định phải đánh nhanh diệt gọn, cường thế đánh giết thống soái đối phương!

"Chết đi!"

Khí tức Lưu Long tăng vọt trong nháy mắt, ông gầm lên, búa nện xuống!

Oanh!

Vị tướng quân Đại Ly cường hãn kia có thể có lực lượng thần thông, gã ta không phải hạng người vô danh trong quân đội mà là một trong các vị thống soái Thân Vệ quân của Đại Ly Vương, nhưng lúc này, gã ta kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết!

Ầm ầm!

Sau một tiếng vang lớn, gã ta đã bị Lưu Long chém thành hai nửa.

"Chủ soái quân địch đã chết, giết!"

Lưu Long hao hết khí huyết, nhưng ông vẫn dũng mãnh gào thét, đại thế hiện ra như sóng biển ngập trời!

Tướng sĩ bốn phía nhao nhao hét to: "Chém chủ tướng địch, liệp ma!"

Giết!

...

"Đại vương!"

Bên người Đại Ly Vương, có người hơi biến sắc, đại quân xuất chiến trong trận đầu này có thể gọi là tinh nhuệ, thế nhưng chủ soái đã bị đối phương tiêu diệt quá nhanh, chủ tướng vừa chết, tuy đại quân vạn người chưa sụp đổ nhưng rõ ràng là đã rơi vào thế hạ phong, không ngừng có người bị chém chết! Bọn họ chưa chạy trốn lui binh là vì có Đại Ly Vương ở đây.

Nhưng cứ tiếp tục như thế thì những binh lính này sẽ chết càng lúc càng nhiều.

Chủ tế thần điện nhíu mày: "Đối phương được phân phối chiến giáp Tân Võ, sức phòng ngự cường đại, nếu bọn họ cởi giáp giao phong thì quân ta tất thắng!"

Tuy nói vậy nhưng ai cũng biết rằng có là quân nhu của đối phương, ai bảo ngươi không có?

Kẻ này nhìn về phía Đại Ly Vương: "Ngô vương, ngươi muốn quân chiến với Thiên Tinh ở đây sao?"

Hoặc có thể nói rằng xuất động lực lượng toàn quân tấn công.

Tuy đại quân của đối phương khá đông nhưng rõ ràng hậu phương chỉ có quân sĩ bình thường, nếu Đại Ly tổng lực xuất chiến thì có thể nhanh chóng đánh tan bọn họ.

Đại Ly Vương trầm mặc một hồi mới trả lời: "Chủ tế, nếu không hủy diệt được tinh thần của Thiên Tinh quân, chúng ta có thể đánh vào Thiên Tinh thành không?"

Chủ tế trầm mặc.

Người Đại Ly ít, rất khó làm được điều đó, trừ khi đánh cho đối phương không dám ngẩng đầu, sợ hãi đầu hàng. Nếu không, Thiên Tinh với chục tỷ nhân khẩu không thể bị bọn họ chinh phục đơn giản như vậy được.

Nhưng bây giờ, vừa mới bắt đầu giao phong mà đã gặp thế khó, tình thế này có chút khó tin.

"Đây là quân tinh nhuệ của Lý Hạo… Để Hổ Vệ xuất kích! Để xem phe hắn còn bao nhiêu quân tinh nhuệ thế này nữa?"

Đại Ly Vương truyền đạt mệnh lệnh, một quân đoàn vạn người tiến lên.

Một vị đại tướng hung hãn cưỡi mãnh hổ, cầm rìu lớn trong tay, quát lớn: "Giết!"

Đại quân lao đi!

Bên phe Lý Hạo, Chiến Thiên Quân vẫn chưa ra trận, Diêu Tứ quát lên một tiếng, vung tay lên, hơn vạn siêu năng lao ra!

Những người này đều là binh của cửu ti và hoàng thất, hôm nay bọn họ cũng bị kéo lên tiền tuyến.

Chiến Thiên Quân không có khả năng dễ dàng xuất chiến.

Hai phe hơn bốn vạn người chém giết trên cánh đồng hoang, tiếng la giết chấn động thiên địa, khiến cho người ta có cảm giác dù là cường giả bảy hệ tham chiến thì cũng không có tác dụng quá lớn.

Sát ý lay đất, khí huyết ngút trời.

Hai phe ác chiến, phe Lý Hạo còn chưa vận dụng pháo siêu năng, trong trận đầu này, hai phe đều không vận dụng vũ khí sát thương quy mô lớn, bọn họ đều hy vọng triển lộ được sự cường đại của phe mình thông qua sự vũ dũng của cá nhân.

...

Giờ khắc này, khắp các nơi thuộc Thiên Tinh, có người nhẹ nhàng thở ra.

"Đại Ly cũng chỉ đến vậy mà thôi!"

"Liệp Ma Quân rất cường hãn, ta cứ tưởng Đại Ly lợi hại thế nào chứ!"

"Đúng đấy, vừa rồi ta sợ muốn chết..."

Khi thấy thế cục nghiêng về phía Liệp Ma Quân, dân chúng vốn đang lo lắng đều an tâm hơn rất nhiều.

Mặc dù biết đối phương cũng rất cường hãn, cách màn hình cũng khiến bọn họ cảm thấy ngạt thở, thế nhưng hiện giờ tất cả đều có thể an tâm, không phải là chúng ta không địch lại, phủ đô đốc có rất nhiều cường giả.

Hiện tại, đám người Lý đô đốc còn chưa xuất thủ mà quân đội của chúng ta đã có thể áp chế đối phương.

...

Tại hiện trường, vạn người đồng thanh hô vang, tiếng trống trận đinh tai nhức óc!

Tiếng chém giết không dứt bên tai.

Lý Hạo dần dần khôi phục tỉnh táo, vài ý nghĩ trong lòng bị đè xuống.

Bọn họ có thể chiến!

Sau khi đại quân thứ hai của đối phương ra trận, quân đội cửu ti có vẻ không địch lại, Liệp Ma Quân cũng đã mệt mỏi, Lý Hạo nhìn xuống dưới, phía dưới, Cửu sư trưởng ngẩng đầu nhìn hắn.

Ngay sau đó, Cửu sư trưởng khoát tay!

Trong nháy mắt…

Ầm ầm!

3000 binh sĩ Chiến Thiên Quân nhanh chóng tiến vào chiến trường, đối diện cũng có một quân đoàn gia nhập.

Thế nhưng lúc này Chiến Thiên Quân triển lộ ra chiến lực vô song, chiến lực cá nhân không tính quá mạnh nhưng bọn họ phối hợp như một chỉnh thể, động tác cực kỳ đơn giản, chỉ vung đao, xuất kích!

Oanh!

3000 binh sĩ Chiến Thiên Quân vừa xông lên, chiến trường hỗn loạn lập tức xảy ra biến hóa cực lớn.

Quân Đại Ly chết một mảng lớn.

Đội quân vốn có thể ổn định bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tan tác.

Trên không, Đại Ly Vương lạnh lùng nhìn xem Lý Hạo, giọng nói như tiếng chuông đồng: "Quân đoàn Tân Võ? Lý Hạo, đây là lực lượng của ngươi sao? Bản vương còn tưởng rằng ngươi sẽ tự dựa vào chính mình chứ!"

Giọng nói Lý Hạo ẩn chứa ý cười: "Đại Ly Vương, hay là thế này đi, ngươi cho những cường giả văn minh cổ bên cạnh ngươi lui lại, hai phe chúng ta quyết một trận tử chiến, không dựa vào bất cứ kẻ nào. Thiên Tinh ta thì có gì sợ phải, đúng không? Mà ngươi cũng chỉ là con rối của cổ nhân mà thôi, ngươi có tư cách gì nói ta phải dựa vào chính mình?"

Bình Luận (0)
Comment