Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1680 - Chương 1680 - Trận Đầu Thắng 6

Chương 1680 - Trận Đầu Thắng 6
Chương 1680 - Trận Đầu Thắng 6

Đại Ly Vương nhìn Lý Hạo, không nói gì. Gã không phải hạng người thích nhiều lời.

Giờ phút này, sau khi Chiến Thiên Quân ra trận, rõ ràng bên phía Đại Ly đã trở nên hỗn loạn, trừ khi đối phương lại thêm người, nếu không, với 3000 binh sĩ Chiến Thiên Quân này, không có quân đội 2 – 3 vạn người thì khó mà địch nổi.

10.000 binh sĩ Chiến Thiên Quân có thể địch lại 100.000 binh sĩ quân Đại Ly!

Lúc này, trên chiến trường, quân Đại Ly đã thương vong hơn 5000 ngàn người, phe Lý Hạo thì hao tổn không đến 3000 người.

Nếu cứ tiếp tục kéo dài, một khi thương vong quá vạn thì sĩ khí sẽ giảm mạnh.

"Bây giờ thu binh!"

Đại Ly Vương không tiếp tục nữa, bên cạnh, một vị cường giả áo bào đen trầm giọng: "Đại vương, vì sao không cho toàn quân xuất trận, số lượng Chiến Thiên Quân không nhiều..."

Lúc này rút lui trước chẳng phải là nhận thua ư?

Trận đầu thất bại không phải là chuyện tốt gì.

Đại Ly Vương không thèm để ý, tiếp tục nói: "Thu binh!"

Tiếng trống trận vang lên, nương theo tiếng trống trận, mấy vạn quân Đại Ly nhanh chóng rút lui, Liệp Ma Quân và Chiến Thiên Quân truy sát một đoạn, khi còn cách phe đối phương ngàn mét thì cũng bắt đầu thu binh.

Ngay sau đó, Lý Hạo vung cánh tay hét to: "Vạn thắng!"

Mấy trăm vạn tướng sĩ điên cuồng hô to!

"Vạn thắng!"

Sĩ khí tăng vọt!

Dù là đội quân 3 triệu người bình thường ngày xưa thối nát không gì sánh được kia, dù hôm nay bọn họ còn có tâm tư chạy trốn, nhưng khi nhìn thấy Thiên Tinh áp chế được quân địch, cuối cùng Chiến Thiên Quân xuất hiện cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi... Quân đội của Thiên Tinh đô đốc phủ bọn họ cũng không yếu.

Giờ khắc này, mấy triệu đại quân nhao nhao hô to, vô cùng vui mừng.

Bởi vì Lý Hạo từng nói rằng nếu chiến tranh bất lợi thì sẽ ném bọn họ đến tiền tuyến làm bia đỡ đạn... Kỳ thật mọi người rất sợ hãi.

Giờ khắc này, thấy Thiên Tinh thắng, bọn họ lập tức vui mừng quá đỗi.

Không ít người quên đi những suy nghĩ trước đó, bọn họ cảm thấy đại quân tinh nhuệ Thiên Tinh rất cường đại, trong lòng cũng có cảm giác tự hào không nói ra được.

Phía bên kia, Đại Ly Vương im lặng, đánh giá Lý Hạo từ xa một phen, sau đó biến mất khỏi hư không.

Ngày hôm nay, cường giả đỉnh cấp hai phe không xuất chiến.

...

Phía dưới, đám người Lưu Long thở hồng hộc, toàn thân bị mồ hôi thấm đẫm nhưng ai ai cũng tinh thần phấn khởi.

Dù Liệp Ma Quân mất hơn nghìn người trong trận chiến này, có vài người quen cũng đã chết trận, thế nhưng hiện giờ mọi người không để ý được những chuyện đó.

Bọn họ chỉ có một ý niệm trong đầu, chúng ta đã đánh thắng trận đầu!

Liệp Ma Quân vĩnh viễn vô địch!

"May mắn không làm nhục mệnh!"

Lưu Long tươi cười chắp tay với mấy vị chủ tướng, sắc mặt trắng bệch, dưới áo giáp, trên người ông đã mất một khối máu thịt nhưng vẫn sừng sững không ngã, tươi cười xán lạn.

"Vạn thắng!"

Tiếng hô lại nổi lên!

Giờ khắc này, từ bốn phương tám hướng, từ khắp các nơi trong thiên hạ, trong toàn bộ Thiên Tinh vương triều, tất cả đều đang cuồng hoan.

Đại Ly cũng chỉ đến vậy mà thôi!

Quân doanh Đại Ly.

Đại Ly Vương trở về.

Từng vị tướng lĩnh nhanh chóng tiến vào quân trướng...

Mấy vị tướng lĩnh vừa lãnh binh xuất chiến toàn thân đẫm máu, uể oải cúi đầu tiến vào quân doanh, sau đó trực tiếp quỳ xuống đất.

Đám người run sợ.

Trong trận chiến đầu tiên, mặc dù Đại Ly không thua tan tác nhưng quả thật là đã chiến bại, nguyên nhân chính là do Chiến Thiên Quân của đối phương đã ra trận, nếu không, phe Lý Hạo tuyệt đối không chỉ tổn thất như vậy.

Nhưng mọi người từng nghĩ quân Đại Ly bọn họ dù 1 đấu 10 thì vẫn có thể thắng, dù quân lực ngang nhau, đánh thắng đối phương thì cũng chẳng có gì đáng kiêu ngạo.

Người Đại Ly quá ít!

Nếu tổn thất hai phe ngang nhau, Trung Nguyên thương vong mấy triệu binh sĩ thì có vấn đề gì không?

Ban đầu, bọn họ đã nghĩ rằng mình có thể chiến thắng dễ như trở bàn tay mới đúng.

"Đứng lên đi!"

Đại Ly Vương không hề nóng nảy táo bạo, gã vô cùng bình tĩnh.

"Trong trận chiến này, đối phương phái ra Liệp Ma Quân, Chiến Thiên Quân, đó là toàn bộ quân tinh nhuệ của Thiên Tinh, thậm chí là quân tinh nhuệ Tân Võ, điều đó chứng tỏ rằng Lý Hạo cũng chỉ có chừng ấy người mà thôi!"

Đại Ly Vương nở nụ cười, vẻ bá đạo ngày xưa biến mất, hiện giờ gã đang rất hài lòng: "Sau trận chiến này, Lý Hạo đã tung ra tất cả át chủ bài, bản vương đã thấy rõ giới hạn của hắn."

Thua cũng không sao, dù kết cục trận chiến này sẽ khiến phe Lý Hạo sĩ khí đại chấn, phía bên mình sĩ khí sa sút, đây là điều tất nhiên. Thế nhưng, trong trận chiến này, quân tinh nhuệ chân chính của Đại Ly chưa bại lộ quá nhiều, thậm chí Yêu Thú quân với binh lính cưỡi Yêu tộc tác chiến cũng chưa xuất chiến.

"Đại vương, mạt tướng khiến Đại Ly mất mặt, xin đại vương hãy chém ta tế cờ!"

Một vị đại tướng trong đám Hổ Vệ mặt mũi tràn đầy thống khổ, quỳ xuống đất xin được chết.

Bọn họ được xem là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, thế mà Hổ Vệ quân lại không thể lập công, ngược lại còn bị Chiến Thiên Quân áp chế, 3000 binh sĩ Chiến Thiên Quân đã khiến Hổ Vệ quân tổn thất nặng nề.

Đại Ly Vương giơ tay lên, thản nhiên ra lệnh: "Đứng lên!"

Vị tướng lĩnh kia không dám nhiều lời, gã ta lập tức đứng lên, cắn chặt hàm răng, vẻ mặt phẫn hận hung ác.

Đại Ly thua trận chiến đầu tiên khiến gã ta rất khó chịu.

Giờ phút này, chủ tế nhẹ nhàng lên tiếng: "Ngô vương, vì sao hôm nay lại muốn đấu tướng đấu quân cùng Lý Hạo? Mấy triệu quân sĩ Đại Ly vượt đường xa đến đây, vật tư có hạn, nên công thành cướp trại, nhanh chóng đánh tan quân địch mới đúng."

Hiện giờ dây dưa cùng Lý Hạo chẳng có nghĩa lý gì.

Thiên Tinh quá lớn!

Y nói tiếp: "Giờ phút này nên tàn sát tứ phương, khiến đối phương phải cứu viện khắp nơi, mệt mỏi ứng phó!"

Chủ tế nhìn về phía Đại Ly Vương: "Chỉ cần trực tiếp công phạt, căn cơ của Lý Hạo không vững, khắp nơi hỗn loạn, hắn sẽ phải mệt mỏi ứng phó, lơ là việc khống chế Thiên Tinh, nhưng mà trận chiến ngày hôm nay đã cho đối phương cơ hội giương oai."

Đại Ly Vương gật đầu, gã biết điều đó.

Nếu Lý Hạo chiến thắng Đại Ly, vậy thì trong Thiên Tinh này sẽ không còn kẻ nào dám phản kháng lại hắn nữa.

Bình Luận (0)
Comment