Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1684 - Chương 1684 - Đại Ly Vương 4

Chương 1684 - Đại Ly Vương 4
Chương 1684 - Đại Ly Vương 4

Lý Hạo đang nói chuyện, ngoài cửa, Càn Vô Lượng tiến vào, một vị lão nhân đi theo, người đó chính là Thuận Phong Nhĩ, giờ phút này, Thuận Phong Nhĩ khẩn trương báo cáo: "Đô đốc, Đại Ly bỗng nhiên mở ra phòng ngự đặc thù ngăn cách hết thảy. Hiện tại không thể thăm dò tình hình bên đó, chỉ biết có cường giả đã rời khỏi quân doanh Đại Ly..."

Lý Hạo nhíu mày.

Hắn ngẫm nghĩ, trong tay xuất hiện một chiếc gương, năng lượng tràn vào trong đó, tấm gương xuất hiện dao động lan tràn ra xung quanh.

Gợn sóng chậm rãi chấn động!

Tuy hơi hỗn loạn nhưng vẫn có chút cảm giác, Lý Hạo tập trung nhìn vào, sau đó lập tức nhướng mày: “Cường giả đã rời đi, đúng là đã thiếu mất vài người..."

Hắn lại đưa thêm năng lượng vào, gợn sóng trên tấm gương càng thêm kịch liệt, dần dần, khuếch tán ra tứ phương.

Nhưng dường như tấm gương này bị hạn chế ở Ngân Nguyệt, dường như khu vực cổ thành bị ngăn cách, không thể nào dò xét được.

Một đạo hắc ảnh lóe lên rồi biến mất, tuy muốn lần theo dấu đối phương nhưng rất khó tìm ra tung tích.

Lý Hạo nhướng mày, nửa ngày sau mới nói: "Thiếu mất một vị cổ cường giả bên cạnh Đại Ly Vương, hình như người này đã rời đi..."

Bây giờ, cường giả dưới trướng có không ít thủ đoạn, Lý Hạo cũng vẫn luôn giám sát nhất cử nhất động của đối phương.

Nhưng thiếu mất một vị cổ cường giả có vẻ chẳng phải chuyện quan trọng gì.

Chẳng lẽ kẻ đó đó muốn đi gọi viện quân?

Nhưng đây chỉ là một thất bại nhỏ, thậm chí còn không tính là thất bại đối với Đại Ly vương triều, chiến tổn hai phe là 5000:3000, Chiến Thiên Quân cũng chết mấy ngàn người, trong tình huống này, Đại Ly Vương có cần cầu viện cổ thành không?

Làm vậy thì khác gì nói rằng gã là một kẻ vô năng?

Bên cạnh, Triệu thự trưởng bỗng nhiên nói: "Đại Ly Vương muốn tập kích chúng ta, dùng kế đối địch bắt tướng ư? Hẳn là gã muốn phe mình không bị tổn thất quá nhiều, dù sao binh lực Đại Ly cũng có hạn...

Hơn nữa, đối phương hợp tác với những kẻ phản bội, có cường giả để dùng, không dùng thì phí..."

Ông cảm thấy rất có khả năng là như vậy.

Đám người suy tư ngẫm nghĩ.

Kế sách đối địch bắt tướng.

Đối phương có thể thành công không?

Nếu bọn họ được cường giả cổ thành tương trợ thì có lẽ có thể, mà như vậy thì chứng tỏ đối phương đang khinh thường đám người Lý Hạo.

Lý Hạo sờ cằm, mỉm cười: "Nếu thật sự như vậy thì có thể cho đối phương chịu thiệt một vố lớn, ta không vội gì, ba bên khác tạm thời chưa có động tĩnh gì quá lớn, ta không ngại chơi với Đại Ly Vương một phen!

Nếu có thể chém giết cường giả Đại Ly thì cứ tiếp tục ép đối phương luyện binh cùng chúng ta, không tiến hành cường giả quyết chiến. Làm vậy thì chỉ có lợi cho chúng ta mà thôi!"

Hắn lại nói: "Chuẩn bị sẵn sàng. Ngoài ra, kể từ ngày hôm nay, treo phó giám Phong Vân Bảo Giám ở đây, ngày ngày quan sát, không cần quan tâm hao tổn bao nhiêu, để đề phòng đối phương dùng thủ đoạn đặc thù tấn công! Nếu đối phương muốn tập kích chúng ta thì bọn họ nghĩ quá đơn giản rồi đấy!"

Phong Vân Phó Giám có thể dò xét sinh mệnh lực, cứ treo thứ đồ này ra dùng thì sẽ tiêu hao không ít, nhưng nó có thể phòng ngừa địch nhân đột nhiên tập kích, tránh việc bên mình bị động đối địch.

Cửu sư trưởng mở miệng: "Không chỉ như vậy, chưa chắc Phong Vân Phó Giám đã có thể dò xét hết được, tất cả vẫn phải chú ý lưu tâm."

Lý Hạo gật đầu: "Ta đã biết!"

Nói xong, hắn trầm tư nhìn về phía quân doanh địch quân cách xa vạn mét.

Kế sách chém đầu tướng lĩnh rất khó thành công với cường giả... Nhưng cũng có thể đối phương cho rằng thực lực phe hắn không mạnh.

Đối với loại người như Đại Ly Vương này, ban ngày chịu thiệt ban đêm trả thù chẳng phải chuyện kì lạ gì.

"Đêm nay phải cẩn thận... Không, phải cẩn thận mọi lúc mọi nơi, mọi người đừng phân tán, một khi xảy ra chuyện, nghe ta hiệu lệnh, nhanh chóng phản kích, ngoài ra, phải trấn an quân binh, không để xảy ra tình trạng hỗn loạn!"

"Rõ!"

Đám người lĩnh mệnh.

Sau khi những người này rời đi, Lý Hạo nhìn về nơi xa, nhíu mày, thiên địa đại thế trên người Đại Ly Vương cũng rất cường hãn, thiên ý cuồn cuộn.

Nếu bọn họ thực sự muốn thực hiện kế hoạch giết thủ lĩnh thì kế hoạch của hắn luyện binh sẽ không thành.

Mà nếu giết được thật nhiều cường giả của đối phương, ép đối phương tiếp tục luyện binh cùng mình thì cũng không tệ, còn khiến cường giả bên kia mất lòng tin quyết thắng.

...

Trong một toà thành cổ.

Phân thân của cường giả áo bào đen dung nhập vào bản tôn, người mặc kim giáp kia nhanh chóng tiến vào chủ điện, trầm giọng nói: "Đại nhân, Đại Ly Vương muốn đêm nay tập kích Lý Hạo, hi vọng chúng ta góp sức, tiền hậu giáp kích, tiêu diệt Lý Hạo!"

Trong đại điện, tồn tại cổ lão trầm mặc một hồi, sau đó chậm rãi nói: "Ta đã nhìn thấy cuộc chiến hôm nay, phe Đại Ly không hề quyết tử chiến, ngươi nói xem nguyên nhân là vì sao. Đại Ly Vương kia không phải là một kẻ xúc động dễ giận, không chịu được thua thiệt ư?"

Cường giả kim giáp nhanh chóng đáp: "Đại Ly Vương đã có mưu tính, hắn muốn bại một trận để khiến Lý Hạo mất đi lòng cảnh giác, đêm nay tập kích hắn, tiến hành sách lược giết tướng, bắt chước Nhân Vương! Ngoài ra, đêm nay khiến quân đội rung chuyển, nhân lúc ban đêm phát động cuộc chiến toàn quân, tiêu diệt dứt điểm phe Lý Hạo!"

"Không thể nào đơn giản như vậy..."

Nam nhân bật cười: "Nếu đơn giản như vậy thì phe Lý Hạo đã bị chúng ta tiêu diệt từ lâu rồi, Đại Ly Vương suy nghĩ quá đơn giản!"

Chỉ là một trận thắng nhỏ mà muốn Lý Hạo mất đi lòng cảnh giác ư?

Đại Ly Vương này đang xem thường Lý Hạo quá rồi!

Mà ai thắng ai thua cũng không quan trọng, quan trọng là có nhiều người chết là được.

Lão suy nghĩ một phen rồi mở miệng: "Tách bản nguyên, đưa phân thân đi trợ chiến, nhưng quá nhiều người thì động tĩnh quá lớn, dễ khiến các thành khác chú ý.

Ngươi đi điều động 50 người cắt chém bản nguyên trợ chiến cho Đại Ly ! Nhưng hãy nhớ kỹ, nếu xảy ra chuyện, mục tiêu quan trọng nhất là chém giết sinh linh, nếu không giết được Lý Hạo thì không cần cố, phải nhanh chóng rút lui!"

"Rõ!"

Kim giáp gật đầu, lại nói: "Đại nhân, nếu chúng ta có cơ hội thì sẽ chém giết Lý Hạo chứ?"

"Nếu được thì giết!"

Nam tử cười: "Nếu có thể thì đương nhiên phải ra tay! Nếu không có khả năng thì phải kịp thời rút lui, không thể để cho phe Lý Hạo đạt được lợi ích, Bản Nguyên phân thân bị diệt là tổn thất lớn đối với chúng ta, tuy Võ Đạo mới của Lý Hạo không cần lực lượng bản nguyên, thế nhưng hắn có thể cướp đoạt để khôi phục cường giả Tân Võ."

"Thuộc hạ đã hiểu!"

Kim giáp nhanh chóng lui ra, sau khi ra khỏi thành, hắn ta bắt đầu triệu tập nhân thủ chia cắt phân thân, chuẩn bị trợ giúp Đại Ly.

Kim giáp thầm nghĩ, tốt nhất là có thể thuận lợi diệt trừ đám người phe Lý Hạo, đừng để xảy ra thêm vấn đề phiền toái không cần thiết.

Bình Luận (0)
Comment