Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1685 - Chương 1685 - Đại Ly Vương 5

Chương 1685 - Đại Ly Vương 5
Chương 1685 - Đại Ly Vương 5

Trong đại điện.

Nam tử nhìn lên bầu trời, nhíu mày.

Đại Ly Vương này được thiên ý ưu ái, ý nghĩ cũng không sai, nhưng vừa thua một trận nhỏ đã lập tức phát động tập kích, quyết định này quá mức lỗ mãng, nếu là vài ba ngày sau khi bọn họ thua trận, im hơi lặng tiếng thì may ra mới khiến đám người Lý Hạo buông lỏng cảnh giác.

"Hay là muốn thăm dò thực lực chúng ta?"

Lão cảm thấy Đại Ly Vương đang muốn nhân cơ hội thăm dò xem thực lực bọn họ như thế nào.

Nam nhân nhìn ra ngoài, trong thành, các phủ đệ đều có cường giả tọa trấn, có không ít cường giả, năng lượng trong thành cũng rất nồng.

Lão đang suy nghĩ, nếu lần này xuất chiến toàn lực, phái ra mấy trăm Bản Nguyên phân thân thì có thể hoàn toàn tiêu diệt phe Lý Hạo không?

"Nhưng như thế thì sẽ kinh động chủ thành khác, đến lúc đó sẽ chẳng kẻ nào có thể trở về được."

Lão thở dài.

Động tĩnh quá lớn cũng phiền phức, như vậy sẽ tăng thêm trợ lực cho Lý Hạo.

Nhưng nếu chỉ có Đại Ly đấu với Lý Hạo thì những chủ thành kia sẽ quan sát một thời gian.

Tại sao khôi phục lần hai lại khó như vậy?

Thiên địa này không muốn cho chúng ta cơ hội tái xuất sao?

Hơn nữa ba tổ chức lớn do bọn họ nâng đỡ, kể cả Hạo Thiên sơn trang cũng đều biến mất, đám người kia đúng là một đám vong ân bội nghĩa.

Lão tự giễu bật cười một tiếng.

Đám người thời đại này đều là những kẻ vong ân bội nghĩa, luôn có kẻ tự nhận mình mới là nhân vật chính trong thiên địa này.

Còn có Đại Ly Vương kia nữa...

Đại Ly Sơ Võ... Sơ Võ Thần Điện kia có còn cường giả thời đại Sơ Võ chân chính nào không?

Còn nữa, gần đây phe Hồng Nguyệt cũng không có động tĩnh gì...

Ngân Nguyệt thế giới thật phiền phức.

Nam nhân nhắm mắt lại.

Kẻ phản bội Tân Võ thì nhất định không thể phát triển sao?

...

Một lát sau, nhiều đạo hư ảnh lao ra từ trong cổ thành, tất cả đều mặc áo bào đen che đậy diện mạo, bản nguyên mơ hồ.

Phân thân của 50 vị cường giả được phái đi để trợ giúp Đại Ly, dù không giết được đám người Lý Hạo thì cũng phải khiến bọn họ tổn thất nặng nề, để Đại Ly có lá gan tiếp tục tiến công.

Phân thân kim giáp dẫn đầu đám người này.

Hắn ta cảm thấy Đại Ly Vương quá nhát gan, nếu hôm nay gã cho toàn quân đại chiến thì đã chẳng cần phiền toái như vậy.

Lần này nhất định phải tiếp thêm lòng tin cho Đại Ly Vương mới được!

Sắc trời bắt đầu tối.

...

Giờ khắc này, trong quân doanh Đại Ly.

Chủ tế dẫn đầu, bên cạnh là hơn trăm cường giả Thần Thông, có tế tự thần điện, cũng có thần vệ của Đại Ly Vương, còn có một số cường giả áo bào đen che giấu khí tức đến từ cổ thành.

Hơn trăm người đứng lặng.

Đại Ly Vương bình tĩnh lên tiếng: "Đêm nay, phải dẹp yên quân Thiên Tinh phản kháng! Chư vị hãy đồng tâm hiệp lực! Nếu xảy ra biến số, tư tế thần điện, Thần Vệ quân phụ trách bọc hậu, bảo vệ cường giả cổ thành rời đi! Không được để đối phương bắt được nhược điểm chúng ta có cường giả cổ thành tương trợ, nếu thân phận bọn họ bại lộ, có thể sẽ khiến cổ thành Ngân Nguyệt khác xuất binh..."

Trong đám người, đám cường giả áo bào đen nghe vậy thì tâm tình thoải mái hơn không ít.

Có kẻ trầm giọng cười nói: "Đại Ly Vương yên tâm, chúng ta đều có lực lượng Tuyệt Điên, lại có chủ tế xuất thủ, lần này chắc chắn có thể đánh giết đám người Lý Hạo!"

Đại Ly Vương tươi cười: "Vậy bản vương sẽ ngồi đợi chư vị tiền bối mang tin tức tốt về!"

Có kẻ áo bào đen trầm giọng nói: "Đại Ly Vương không tham dự trận chiến này sao?"

Đại Ly Vương cười đáp: "Bản vương sẽ giữ thiên địa đại thế ở đây, tránh khiến Lý Hạo phát hiện ra, thiên ý của chúng ta đối đầu, bản vương ở đây thì hắn mới yên tâm, nếu không thì hắn sẽ sớm phát hiện!"

Đám người nghe vậy, cảm thấy cũng có đạo lý.

Đại Ly Vương không muốn nhiều lời nữa, gã nhìn chủ tế: "Lần này làm phiền chủ tế!"

Ánh mắt chủ tế hơi phức tạp, nhanh chóng đáp: "Không dám, ta sẽ cố gắng hết sức!"

"Vậy chư vị lên đường đi, hãy cẩn thận, đừng để bị đối phương dò xét ra, mong chư vị tiền bối giúp đỡ!"

Chủ tế nhanh chóng dẫn hơn trăm người này rời đi.

Đại Ly Vương chờ đợi một hồi, sau đó lần lượt từng bóng người xuất hiện, trong đó có thần vệ và mấy vị tướng quân, bọn họ đều hơi kích động.

Đại Ly Vương nhìn phía bên kia, cảm thụ một chút, cười một tiếng.

Có thứ gì đó vẫn luôn dò xét gã.

Quả thật Lý Hạo có không ít bảo vật.

Nhưng biết bản vương rời đi thì ngươi có thể làm gì?

Gã tiện tay vứt xuống một đại ấn, đại ấn tản ra khí tức vương đạo nhàn nhạt trong đại trướng, tựa như vương giả giáng lâm.

Đại Ly Vương nhìn đám người, vung tay lên, một chiếc Toản Địa Toa hiện ra, giọng nói trầm thấp lên tiếng: "Bản vương hi vọng các ngươi đều có thể trở nên cường đại, trở thành trợ lực của bản vương chứ không phải kẻ yếu mặc người làm thịt như bây giờ!"

Ánh mắt đám người tràn đầy cuồng nhiệt, nửa quỳ trên mặt đất: "Vì vương tiên phong!"

Đại Ly Vương gật đầu: "Vậy xuất phát thôi. Hãy chém giết cổ cường giả! Nếu có thể giết đám người Lý Hạo thì cứ việc ra tay! Quyết không cho phép bất cứ đạo bản nguyên nào chạy thoát trước mắt chúng ta, nếu không, Đại Ly sẽ gặp nguy hiểm!"

Đám người đều hiểu nguy cơ trong đó, nếu bọn họ thành công chém giết sạch thì thu hoạch sẽ vô cùng to lớn, nhưng nếu thất bại, có kẻ chạy thoát về cổ thành, vậy Đại Ly sẽ bị đám người kia trả thù.

Không ai nói chuyện, bọn họ nhanh chóng tiến vào Toản Địa Toa, Đại Ly Vương cũng tiến vào bên trong, sau đó tất cả nhanh chóng biến mất.

Trong quân trướng chỉ còn lại mấy vị thần vệ, đại ấn vương đạo vẫn tản ra khí tức cường hãn dao động thiên địa.

Giờ khắc này, Lý Hạo đột nhiên mở mắt, nhìn về phía bảo kính trước mặt, sắc mặt phức tạp.

Bên kia, hình như Đại Ly Vương đã biến mất?

Khí tức vẫn còn, thế nhưng hình như không phải bản tôn.

Thật cổ quái?

Bọn họ thật sự muốn tập kích đêm nay ư?

Bọn họ đang khinh thường chúng ta, hay cảm thấy có đám phản đồ kia trợ giúp thì không cần cố kỵ điều gì?

Ánh mắt Lý Hạo lạnh băng.

Nếu đã như vậy thì đừng trách ta không khách khí, tên Đại Ly Vương này nghĩ rằng mình rời đi mà thần không biết quỷ không hay sao?

Tuy khí tức bên kia vẫn rất cường hãn, có chút khí tức vương đạo, thế nhưng Lý Hạo cũng là người được thiên ý gia trì, hắn có thể nhận ra khí tức đã thay đổi.

"Người đâu! Chuẩn bị nghênh chiến!"

Lý Hạo truyền đạt mệnh lệnh.

Nếu đã vậy thì ta sẽ không khách khí, tự đưa mình tới cửa thì ta không ngại thu hoạch một chút, cũng tiện đập nát mưu đồ của ngươi.

Nhưng hắn vẫn có dự cảm bất an mơ hồ.

Đại Ly Vương cũng được thiên ý gia trì, nếu gã có chút đầu óc thì nên biết rằng người khác có thể không nhận ra gã đã rời đi nhưng chuyện này không giấu được hắn. Dù không biết đến sự tồn tại của Phong Vân Phó Giám thì cũng không nên tự mình rời đi, nên tọa trấn quân doanh chờ đợi đại chiến xảy ra rồi mới đi trợ chiến, dù sao khoảng cách hai phe cũng không quá xa, hơn nữa còn có thể che giấu được hắn mới đúng.

"Thật cổ quái!"

Lý Hạo suy nghĩ nát óc nhưng vẫn không đoán được ý đồ của Đại Ly Vương.

Tên kia nghĩ ta là kẻ ngu sao?

Mẹ nhà hắn, đêm nay ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!

Bình Luận (0)
Comment