Bóng đêm giáng lâm.
Đêm nay, Ngân Thành có vẻ hơi yên tĩnh.
Ngoài thành, đại quân ồn ào náo động ban ngày cũng đã yên tĩnh trở lại, từ bốn phương tám hướng có những siêu năng phương Bắc tới tụ hợp trong đại quân, số lượng đông đảo.
Trong thành, Lý Hạo vẫn luôn chờ đợi, đồng thời cũng đang tự hỏi.
Hắn biết mình còn rất trẻ, cũng không có kinh nghiệm lĩnh quân, nhưng bàn về đơn đả độc đấu thì người Ngân Nguyệt không sợ bất cứ kẻ nào.
Kỳ thật Ngân Nguyệt không am hiểu đoàn chiến.
Nhưng nếu là cường giả quyết đấu đơn thuần thì... Hắn không sợ, võ sư Ngân Nguyệt cũng không sợ, những cường giả mới đến kia cũng vậy.
Tất cả cường giả lẳng lặng đứng, bọn họ đều đang chờ đợi cái gì đó.
Có người lộ ra nụ cười biến thái, có kẻ nghĩ tới chuyện tốt gì đó cũng đang mỉm cười.
Gần đây tâm tình Nam Quyền không tệ, hắn đụng đụng Ngọc La Sát bên cạnh, nghênh đón ánh mắt lạnh như băng của Hầu Tiêu Trần, hắn lộ vẻ khinh thường nhưng vẫn lui lại mấy bước, sau đó lại chạy tới đụng đụng Bích Quang Kiếm bên kia, Bích Quang Kiếm lạnh nhạt không quan tâm, Viên Thạc không tỏ vẻ gì, chỉ liếc Nam Quyền một chút.
Bị liếc như vậy, Nam Quyền thầm mắng một tiếng, nhìn tới nhìn lui, cuối cùng vẫn không lại gần Quang Minh Kiếm.
Mặc dù bây giờ Quang Minh Kiếm âm dương điều hòa, so với dáng vẻ râu dài lúc trước thì đẹp mắt hơn nhiều, nhưng đối với Nam Quyền mà nói... Tốt nhất vẫn nên tránh xa một chút thì hơn.
Trong đội ngũ, cũng bởi vì có hắn nên mới có vẻ có sức sống hơn, nếu không, chắc ai nhìn vào đây thì cũng cho rằng nơi này như là Địa Ngục.
Lý Hạo chậm rãi lên tiếng: "Đại Ly Vương đã rời đi, hãy cẩn thận, Đại Ly Vương và chủ tế thần điện đều rất cường đại, còn đáng sợ hơn đám Bản Nguyên phân thân kia. Còn Bản Nguyên phân thân có phải tồn tại thuộc về thời đại Bản Nguyên hay không thì cũng không cần quá mức kiêng kị."
Đám người gật đầu, không nói lời nào.
Đối với sách lược giết tướng của Đại Ly Vương, mọi người không cảm thấy ngoài ý muốn, nếu đám người kia đánh tới đây thật thì mọi người cũng không kiêng kị.
Lý Hạo không nói thêm, những lời cần nói thì đã nói xong hết rồi.
Nhưng hắn cảm thấy hành động của Đại Ly Vương có chút cổ quái, rõ ràng là biết hắn có thể phát hiện mà vẫn gây ra động tĩnh rõ ràng như thế, còn lựa chọn tập kích ban đêm, vậy tại sao không trực tiếp đơn đả độc đấu cùng chúng ta cho nhanh.
Một vị vương giả mà lại làm như vậy thì có vẻ hơi bỉ ổi.
Một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay hắn.
Đại Ly Vương không muốn luyện binh với mình thì cũng hết cách, trong trận chiến giữa các cường giả, mình không sợ gã, gia hỏa này đã muốn chết như vậy thì sớm tiễn gã một đoạn cũng được.
...
Phương Nam Ngân Thành.
Hơn mười vị tu sĩ mặc hắc bào đứng lặng trong hư không, bốn phía mơ hồ hiện ra một lồng ánh sáng.
Bọn họ nhìn về phía Ngân Thành, có người thổn thức: "Ngân Thành... Không, nên gọi là Kiếm Thành mới đúng, nhiều năm không ra ngoài, bây giờ thương hải tang điền, tám đại chủ thành, Kiếm Thành... đã mất rồi ư?"
"Ai biết được, có lẽ vẫn còn, làm gì có chuyện dễ dàng mất đi như vậy. Nhưng chắc là không thể xuất hiện, chỉ sợ Kiếm Thành đang lang thang trong hàng rào thế giới rồi."
"Nếu Kiếm Thành vẫn còn, vậy hiện tại do ai làm chủ?"
"Khó nói lắm."
"Ta không có hứng thú với vấn đề này, ta chỉ không hiểu một chuyện, Thần Binh những nhà khác ở bên ngoài cũng không lạ, nhưng Kiếm Thành... Nếu ta nhớ không lầm thì năm xưa nó đã tiến vào trong hàng rào thế giới rồi, vì sao Tinh Không Kiếm vẫn còn ở bên ngoài?"
"Không biết, có thể là Lý gia chi chính thắng nên đưa Tinh Không Kiếm và vài tộc nhân ra.”
“Hi vọng tộc nhân lưu lạc bên ngoài trở về lần nữa sao? Nhưng mà sau nhiều năm như vậy, bọn họ sinh ra một kẻ như Lý Hạo, đúng là cũng có chút năng lực đấy."
Trong tám đại chủ thành, bảy nhà còn lại vẫn ở trên đại địa.
Tại thời khắc mấu chốt, chi chính trốn đi, mang theo Thần Binh thủ hộ, kỳ thật chuyện này có thể lý giải được.
Chỉ có mình Lý gia… Việc Tinh Không Kiếm xuất hiện khiến cho những kẻ biết nội tình đều cảm thấy khó hiểu.
Những người khác không biết thì không thấy gì. Nhưng bọn họ biết rằng, vào ngày đám người Kiếm Tôn vừa rời đi, tinh môn liền lập tức phong bế, đám người Kiếm Tôn đều bị đánh lén, người lưu thủ Kiếm Thành trực tiếp khống chế cổ thành bay lên, tiến vào hàng rào thế giới tác chiến.
Trong tình huống như vậy, tại sao chi mạch Lý gia lại xuất hiện?
Trong tám đại gia tộc, bảy nhà kia xuất hiện cũng không có gì hiếm lạ, nhưng Lý gia xuất hiện thì rất cổ quái.
Mà lúc ấy bọn họ không thể không phong bế cổ thành, lựa chọn ngủ say, nguyên nhân cụ thể ra sao… Sau 100.000 năm, không ai có thể quay ngược thời gian để đi dò xét chân tướng.
Nếu Kiếm Thành vẫn còn thì sớm muộn gì cũng có thể biết được nguyên nhân.
Có người lại nói: "Đại Ly Vương thực lực không yếu, chủ tế thần điện cũng vậy. Trừ bọn họ ra, những người khác chỉ bình thường thôi, xem ra mọi chuyện vẫn phải dựa vào chúng ta! Không biết đại nhân nghĩ thế nào, nếu vận dụng phân thân của tất cả cường giả trong thành thì có thể trực tiếp diệt sạch chi mạch Lý gia rồi!"
"Đại nhân có ý nghĩ của mình, chúng ta cứ chấp hành là được, đừng suy nghĩ quá nhiều, bây giờ chúng ta là châu chấu trên một sợi thừng, đại nhân không hy vọng thiên địa này tiếp tục mang họ Lý!"
Họ gì cũng được, đừng mang họ Lý hay họ Phương là được.
Phía trước, phân thân kim giáp bỗng nhiên mở miệng: "Bên phía Đại Ly truyền tin đến, bọn họ đã di chuyển, chỉ cần trong thành hỗn loạn, chúng ta sẽ lập tức ra tay!"
"Rõ!"
"Yên tâm đi, tại thời đại Tân Võ, chúng ta chiến đấu nhiều vô số kể, có thời cơ thì chắc chắn có thể bắt lấy..."
"Đám người Đại Ly Vương sao có thể biết chúng ta đã trải qua bao nhiêu trận chiến ở thời đại kia được."
"Được rồi, đừng nhắc đến Tân Võ nữa!"
Có người quát khẽ.
Đám người lập tức im lặng.
Đúng vậy... Có đôi khi, tâm tình của bọn họ rất phức tạp.
Tân Võ cường đại là điều khiến bọn họ kiêu ngạo, bọn họ đã từng chiến đấu vì Tân Võ, đã từng sùng bái Nhân Vương, từng vì Tân Võ quật khởi mà nhiệt huyết sôi trào.
Thế nhưng cuối cùng bọn họ lại phản bội Tân Võ.
Sau vô số năm sau, bọn họ xem thường những người khác, cảm thấy Tân Võ mới thật sự là thời đại cường thịnh.
Bọn họ xem thường Sơ Võ, xem thường thời đại mới, thậm chí xem thường đại thế giới của Hồng Nguyệt, dù thế giới này cường hãn vô song, thậm chí dám phục kích đám người Kiếm Tôn, bọn họ còn từng hi vọng rằng cường giả Hồng Nguyệt thế giới sẽ giúp bọn họ đánh tan Tân Võ...
Nhưng mỗi lần ấy bọn họ lại tự hỏi rằng, Hồng Nguyệt có thể thắng Tân Võ không?
Có thể thắng vị Nhân Vương vô địch kia không?
Có thể thắng vị Trương Chí Tôn thần toán vô song kia không?