Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1690 - Chương 1690 - Lý Hạo Đáng Sợ 5

Chương 1690 - Lý Hạo đáng sợ 5
Chương 1690 - Lý Hạo đáng sợ 5

Bởi vì lúc này, thần văn chữ “Đạo” đã bị Lý Hạo kéo ra.

Trong chớp mắt, trên người Lý Hạo hiện ra chín thần văn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi Quang Ám, chúng nhanh chóng dung nhập vào chữ “Đạo”, trong cơ thể, khoảng chừng 230 khiếu huyệt sáng lên.

180 khiếu sáng lên chứng tỏ 36 đạo mạch đều đã mở ra một nửa, sau đó, mỗi khi tăng thêm 5 khiếu huyệt thì sẽ mở ra một đạo mạch hoàn chỉnh.

Thời khắc này, Lý Hạo thắp sáng 230 khiếu huyệt, chứng tỏ hắn đã mở ra hoàn chỉnh 10 đạo mạch.

Cộng thêm chín đạo mạch thần thông, hiện giờ hắn đã có trọn vẹn lực lượng 19 đạo mạch, còn 26 đạo mạch khác đã mở ra một nửa cũng có lực lượng cường hãn tăng trì, bây giờ lực lượng của Lý Hạo đã vượt qua lực lượng 20 đạo mạch, tất cả đều dung nhập vào thần văn chữ “Đạo”.

Tinh Không Kiếm xuất hiện, kiếm chém về phía đám cường giả chạy tứ tán!

Các ngươi muốn chạy ư? Đã hỏi ta chưa?

Các ngươi được phép muốn tới đây thì tới sao?

Giờ khắc này, Lý Hạo cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, thiên địa bây giờ không chịu nổi lực lượng cường đại như vậy.

Vào thời khắc này, Khương Ly gầm lên một tiếng, xương trắng lại xuất hiện, song quyền lại hóa thành màu thủy tinh, y không quan tâm việc bị không gian cắt chém, mặc cho hai tay bị chém sắp đứt gãy, y vẫn ra quyền tấn công Lý Hạo!

Y giận dữ hét: "Rút lui!"

"Giết!"

Lý Hạo tức giận, bốn phía, võ sư Ngân Nguyệt mạnh mẽ bộc phát, đám khôi lỗi cũng lớn tiếng hét lên, lao đi tấn công đám cường giả chạy trốn!

Kiếm ý của Cửu sư trưởng tăng lên đến cực hạn, xuất chiêu chém về phía phân thân kim giáp!

Oanh!

Một tiếng vang lớn vang vọng đất trời!

Nơi xa bỗng nhiên có tiếng thét của đại quân truyền đến, đó là quân Đại Ly nghe được động tĩnh nên bắt đầu xuất động đại quân.

Lý Hạo không quan tâm, bên kia có Hoàng Vũ tọa trấn, vấn đề không lớn.

Hắn chỉ không hiểu tên gia hỏa Đại Ly Vương kia rốt cuộc đang chết ở đâu rồi?

Hắn chém trúng cánh tay Khương Ly, rắc một tiếng, tiếng vang giòn tan, Khương Ly lộ vẻ mặt thống khổ nhưng cuối cùng vẫn cản được chiêu kiếm cường hãn của Lý Hạo, y đánh một quyền lên bầu trời, ầm, Phong Vân Bảo Giám cản đường bị đập bay!

Thời khắc này, toàn thân Khương Ly đều trong trạng thái vỡ nát, nhưng đến lúc này y vẫn không quên lời dặn dò của Đại Ly Vương... Phải để cường giả cổ thành trốn thoát, y rống to: "Chư vị tiền bối, trốn đi! Trốn về cổ thành, bên trong quân Đại Ly không an toàn nữa..."

Những cường giả bản nguyên kia đâu cần y dặn dò, bọn họ đã chạy trốn vô ảnh vô tung từ lâu, nghe những lời này bọn họ còn hơi xúc động, người Đại Ly này thật nghĩa khí. Dù bọn họ có chết thì cũng chỉ là phân thân chết đi mà thôi, nhưng nếu những người Đại Ly này chết thì sẽ chết thật.

"Trốn ư?"

Lý Hạo phẫn nộ, đã tới đây rồi còn muốn chạy trốn ư?

Nghĩ gì thế?!

"Đế Vệ!"

Sau tiếng quát khẽ, trong hư không, hư ảnh đế cung xuất hiện, một gốc cây nhỏ chập chờn trấn áp hư không!

Thiên địa lập tức bị trấn áp!

Giờ khắc này, dường như Thương Thiên cũng lui bước, những Bản Nguyên phân thân đang chạy trốn kia hoảng sợ rống to: "Đế cung..."

"Nhanh lên, một số người tự bạo để những người khác trốn!"

Mặc dù chỉ là phân thân nhưng nếu tổn thất thì vẫn tổn thương không nhỏ.

Lần này không xảy ra tình huống tất cả mọi người đều muốn trốn, không muốn tự bạo nữa, người thời đại Tân Võ dù là phản đồ hay là trung quân thì đều cực kỳ quả quyết ở thời khắc quyết định.

Oanh!

Tối thiểu 7 – 8 vị Bản Nguyên phân thân đã tự bạo, đế cung trong hư không tiêu tán, cây nhỏ chấn động một cái.

Trong nháy mắt, mấy chục phân còn lại chạy thục mạng về phương xa!

Lý Hạo nhíu mày, có hơi nổi nóng, bọn họ chỉ mới giết được khoảng 20 Bản Nguyên phân thân.

Đám người này... Không, tên chủ tế này thật đáng ghét.

Hắn tức giận liên tiếp xuất kiếm điên cuồng tấn công Khương Ly!

Những Bản Nguyên phân thân kia trốn cũng không sao, dù sao cũng không phải bản tôn, nhưng tên Khương Ly này thì hay lưu lại đi!

Thấy có khá nhiều Bản Nguyên phân thân trốn thoát, Khương Ly nhẹ nhàng thở ra, sau đó y rống to một tiếng, đấm về phía Lý Hạo, vừa bị Lý Hạo tấn công, vừa bị không gian cắt chém khiến y cực kỳ khó chịu.

Xung quanh, rất nhiều binh sĩ Thần Vệ quân và tư tế thần điện bị đánh giết rất nhanh!

Khương Ly khóc không ra nước mắt!

Lần này không phải giả vờ thua nữa mà thật sự là không địch lại, đại vương, dù lần này diệt được đám phân thân kia thì cũng lỗ vốn rồi.

Lý Hạo quát: "Đừng quan tâm đến đám cường giả cổ thành kia, giết toàn bộ đám người này, không để kẻ nào thoát!"

Oanh!

Không có đám cường giả bản nguyên, những thần vệ này có thể địch nổi phe bọn họ không?

Trong chớp mắt, hơn mười người bị giết.

Trong mắt Khương Ly lóe lên vẻ tàn khốc, bỗng nhiên một cánh tay của y bay về hướng võ sư Ngân Nguyệt, ầm, nó trực tiếp nổ tung!

Rất nhiều võ sư Ngân Nguyệt bị nổ bay, bọn họ không ngừng hộc máu!

Lý Hạo giận dữ, chém ra một kiếm!

Răng rắc, cắt nốt cánh tay còn lại của đối phương!

Khương Ly không quan tâm, y nhìn khắp thiên địa, trong nháy mắt, những thần vệ và tư tế còn sót lại được y bao phủ trong hắc ám, muốn thoát đi.

Khuôn mặt Lý Hạo chỉ có lạnh lùng, trong đầu chỉ có một ý niệm, đó là giết chết người này!

Phân thân Thần Linh vốn đang ẩn nấp bỗng nhiên xuất hiện.

Một cỗ khí tức cường hãn lập tức bộc phát!

Hắn ta xuất hiện trước mặt Khương Ly, ngăn cản đường đi của đối phương.

Khương Ly biến sắc, trong lòng kêu khổ. Nhưng đến lúc này, y cũng hạ quyết tâm, hai chân cũng hiện lên màu thủy tinh, y tung cước về phía phân thân Thần Linh!

Lý Hạo nhíu mày, chém một nhát từ phía sau!

Khương Ly gào thét, bỗng nhiên trên cột sống cũng hiện ra màu thủy tinh, sau lưng, hư ảnh Sơ Võ Chi Thần càng thêm ngưng thực.

Hư không liên tiếp cắt chém, nhưng Khương Ly không còn sức quan tâm nữa, y thét lên một tiếng, một cước đá bay phân thân Thần Linh qua một bên, trong chớp mắt, y xoay người đấm lại, Tinh Không Kiếm bị đám bay!

Khóe miệng Lý Hạo chảy máu, hắn không ngừng lùi lại, trong lòng có chút rung động, sao cường giả Sơ Võ lại dung hợp cùng đối phương?

Không gian tiếp tục cắt chém giống như phẫn nộ vì có người đánh vỡ giới hạn của mình.

Bình Luận (0)
Comment