Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 177 - Chương 177: Lửa Giận Bùng Cháy

Chương 177: Lửa Giận Bùng Cháy Chương 177: Lửa Giận Bùng Cháy

Chương 177: Lửa Giận Bùng Cháy

Lý Hạo bừng bừng phẫn nộ xuống núi, vừa đi vừa siết chặt nắm tay!

Trước kia hắn không quá để ý, nhưng hôm nay hắn đã khác, thực lực thay đổi, mà tầm mắt… cũng đã đổi thay!

Bấy giờ trong mắt Lý Hạo tràn đầy sát khí!

Ngay cả khi đối mặt với Siêu Năng Giả bị hắn giết chết thì hắn cũng không lộ ra sát ý, nhưng lúc này trong mắt Lý Hạo lại tràn ngập ý muốn giết người!

Ngôi mộ... rỗng tuếch!

Hắn không cần đào huyệt thì vẫn có thể cảm giác được, cũng nhận ra được điểm dị thường. Chắc chắn đã có người đụng vào mộ phần của cha mẹ hắn, không có thi thể ở dưới nắm đất kia, quan tài đã bị đào rỗng.

"Hồng Nguyệt!"

Trong lòng hắn đang băm vằm ngàn vạn lần hai chữ đó!

Xem ra mộ phần của cha mẹ đã bị người ta đào lên.

Sau vụ tai nạn xe cộ, có lẽ là để che giấu tai mắt người khác, sau ngày hạ táng thì quan tài đã bị người động vào, trước đây hắn không để ý đến, cũng chẳng có thực lực để phát hiện ra chuyện động trời này.

Cho đến hôm nay, hắn mới nhận ra rằng ngôi mộ đã bị đào trộm. Vậy thì thi thể đang ở đâu?

Còn phải nghĩ sao?

Khi Tiểu Viễn chết thì y đã bị thiêu thành tro, vậy cha hắn với tư cách là truyền nhân của Lý gia, thi thể sẽ bị xử lý như nào?

Phải chăng Hồng Nguyệt đã thu thập máu của cha mình... Nhưng vì tiểu kiếm lại nằm trên người hắn nên mới cần phải giết cả hắn để giải phong cho tiểu kiếm?

"Hiện tại Bát quái tuyến đang nối tới chỗ ta, nhưng lẽ nào trước đây nó kết nối với cha?"

Từng nghi ngờ nảy sinh trong tâm trí, có điều rất nhanh Lý Hạo đã mạnh mẽ gạt đi hết thảy.

Không cần biết quá nhiều!

Chỉ là mù đoán thì có ý nghĩa gì không?

Chỉ cần giết chết tất cả những tên kia là được, tới lúc đó, có lẽ hết thảy sẽ có đáp án!

Giết người bất quá đầu chạm đất thì thôi, đằng này giết xong lại còn ác ý đào mộ trộm xác… Loại người này đáng chết vạn lần!

Không chỉ cha mẹ mình mà Lý Hạo nghi ngờ rằng, có lẽ khu mộ của tất cả mọi người thuộc Bát đại gia tộc tộc đều đã bị đào lên, thi cốt đều bị đánh cắp.

Tệ hại hơn, có khi không chỉ thế hệ này mà ngay cả mộ tổ cũng đã bị đào bới!

"Nếu biết được sự đặc biệt của Bát đại gia tộc, biết cần huyết mạch của bọn họ cũng như biết Bát đại gia tộc có tồn tại binh khí... Xem ra đào mộ tổ cũng là điều tất nhiên!"

Ánh mắt Lý Hạo càng trở nên rét lạnh hơn!

Hắn thậm chí không cần thăm dò vấn đề này, ngôi mộ của cha mẹ trống rỗng thì chứng tỏ những ngôi mộ khác cũng vậy.

Đám súc sinh!

Lý Hạo xoay người đi thẳng tới hướng văn phòng quản lý nghĩa trang.

Bên trong gian phòng nho nhỏ chỉ có một ông già đang ngủ gật.

"Bác ơi!"

Lý Hạo lên tiếng đánh thức ông lão.

Ông lão mơ màng mở to hai mắt, nhìn thấy Lý Hạo thì giật mình nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại: "Giữa ban ngày ban mặt, ngươi đừng có hù người chứ!"

Lý Hạo lộ ra dáng vẻ tươi cười: “Xin lỗi, xin lỗi… Chuyện là như vậy, ta là con trai của hai người nằm ở khu mộ phần số 118 trên núi, ta vừa lên núi gặp cha mẹ thì phát hiện di ảnh của họ đã bị ai đó làm hỏng... "

"Có việc này?"

Ông lão kinh ngạc, "Mấy nay đâu có ai lên núi... Chẳng lẽ là hôm trước mưa gió lớn quá nên bị hư hại?"

"Vậy thì ta không biết."

Lý Hạo lắc đầu, "Ta không đến đây để truy cứu trách nhiệm, có điều di ảnh bị hư, ta là nhi tử nhìn thấy cũng có chút khó chịu. Gần đây ta bận quá nên không có thời gian lui tới sửa chữa. Nếu việc này ngài không cần chịu trách nhiệm thì giúp ta gọi người tới sửa lại một chút, ta sẽ mang di ảnh khác tới thay thế."

Nói xong, Lý Hạo từ trong ngực lấy ra vài tờ tinh tệ.

Đưa cho ông lão, Lý Hạo cười nói: "Đây là phí tổn, nếu không đủ thì ngài cứ cho người tới Tuần Kiểm Ti tìm ta, ta là Tuần Kiểm Ti Lý Hạo!"

Ông lão nhìn thấy bộ đồng phục của hắn thì vội vàng gật đầu: "Đủ rồi, đủ rồi. Đây là chuyện nên làm, khi nào nhận được ảnh của ngươi thì ta sẽ gọi người đến giúp ngươi sửa chữa."

"Cảm ơn bác nhiều!"

Lý Hạo cảm ơn một tiếng rồi lại nói: "Còn nữa, ở giữa sườn núi có ngôi mộ số 1125 chính là nơi chôn cất bằng hữu của ta, y không có người thân nhưng ta thấy trước bia mộ lại có hoa tươi, có phải có ai đến tảo mộ không?"

"Ta không rõ."

Ông lão lúng túng: "Việc này thì ngươi cũng biết rồi, chúng ta chỉ chịu trách nhiệm về công tác quản lý cơ bản, còn ai đi tảo mộ, tảo mộ ở nhà nào thì đành chịu. Nghĩa trang không giống với khu chung cư, chúng ta cũng không tiện hỏi người ta xem đi gặp ai, khi nào về. Người tới lui cũng không ít nên rất khó để biết là ai đã tới tặng hoa cho bạn ngươi."

Lý Hạo khẽ gật đầu, cười nói: "Không sao, ta chỉ là đang phân vân tự hỏi có phải người nhà bằng hữu trở về hay không. Nếu ngài không biết thì thôi."

Sau đó, Lý Hạo lại cảm ơn lần nữa rồi quay người rời đi.

Lúc nãy nhất thời phẫn nộ mà đã phá hủy bức ảnh.

Chính mình là một người bình thường, đang yên đang lành không đi tảo mộ mà lại phá bia mộ để làm cái gì?

Lý Hạo kìm nén lửa giận cùng sát ý trong lòng.

Vô năng cuồng nộ cũng vô dụng, sẽ chỉ làm cho địch nhân biết được lá bài tẩy của ngươi, hi vọng đối phương sẽ không quá để ý tới chuyện này.

"Sớm muộn gì ta cũng phải giết hết! Không để sót một tên nào!"

Lý Hạo thầm mắng không biết bao nhiêu lần, các ngươi cứ việc chờ đi.

. . .

Lý Hạo đi bộ ngược về phía Tuần Kiểm Ti.

Lý Hạo vừa đi vừa không ngừng điều chỉnh tâm lý, không thể để chuyện này ảnh hưởng quá nhiều, trong lòng một mực nghĩ vậy, sắc mặt cũng dần dần bình tĩnh trở lại, nhưng lửa giận trong lòng lúc này thì thừa sức thiêu đốt tất cả mọi người.

Thi thể cha mẹ không còn, kết quả là gì không cần nói cũng biết.

Trăm phần trăm là đã bị đốt, đành coi như hỏa táng thôi... Nhưng mà, đối phương sẽ hỏa táng theo cách bình thường sao?

Khẳng định là không, chắc chắn bọn chúng đã rút huyết dịch của cha!

Càng nghĩ càng tức, lửa giận càng thêm bùng cháy dữ dội!

Dữ dội đến mức Lý Hạo thậm chí còn cảm thấy khoá siêu năng của mình đã xuất hiện, lúc này nhờ có nó nên mới kìm nén được một bụng hỏa khí, không còn để lộ ra một chút nào.

Bình Luận (0)
Comment