Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1787 - Chương 1787 - Càn Vô Lượng 3

Chương 1787 - Càn Vô Lượng 3
Chương 1787 - Càn Vô Lượng 3

Trong khi Lý Hạo đang truyền tin đến các nơi.

Tại cổ thành Trịnh gia - nơi được gọi là Vô Biên thành.

Trong phủ thành chủ, một vị kim giáp đang tiếp đãi mấy người Càn Vô Lượng, giọng điệu của tên kim giáp kia không hề khách khí: "Truyền nhân Lý gia - Lý Hạo nói xấu chủ nhân Trịnh gia ta phản bội Tân Võ, ngày hắn đại chiến với Đại Ly Vương còn nói hươu nói vượn, thế mà các ngươi còn dám tới đây ư?"

Giọng kim giáp rất lạnh: "Gia chủ Trịnh gia đã rời khỏi Vô Biên thành từ ngày xảy ra thiên biến, ra ngoài viện trợ các phương đến nay vẫn chưa về, có lẽ đã vẫn lạc, cũng có thể đang bị chặn lại ở nơi nào đó... Các ngươi làm ô uế thanh danh Trịnh gia ta, các ngươi nghĩ Trịnh gia ta dễ bắt nạt ư?"

Càn Vô Lượng cảm nhận được sự phẫn nộ của đối phương, vội vàng khuyên nhủ: "Tiền bối bớt giận! Tin tức không do đô đốc truyền ra, mà là... Mà là phó soái Tôn Hâm của Thiên Tinh Quân truyền ra, hắn thật sự đã phản bội Tân Võ, còn tự mình thừa nhận việc này trước mặt Trương An tiền bối, còn nói là gia chủ Trịnh gia đứng đầu đám người. Kỳ thật chúng ta cũng không dám tin tưởng, nhưng đô đốc trẻ tuổi, ngày đó quá giận dữ nên mới xảy ra chuyện như vậy. Lần này chúng ta đến đây một mặt là để xác minh tính thật giả của tin tức, một mặt cũng là để thông báo cho chư vị tiền bối.

Có lẽ những lời Tôn Hâm nói trước khi chết là nói xấu, cũng có thể là để quấy nhiễu thông tin, dù thế nào thì mọi người cũng nên ngồi xuống nói rõ ràng, tránh xảy ra những phiền toái không cần thiết."

Kim giáp kia khẽ gật đầu, thật ra y không quá mức nổi giận.

Giờ phút này, y bình tĩnh nói: "Tôn Hâm phản bội đúng là nằm ngoài dự liệu, nhưng gã chắc chắn đang nói xấu! Gia chủ tuyệt đối sẽ không phản bội, là người Trịnh gia, là người truyền thừa Trấn Tinh thành, sao hắn có thể phản bội Tân Võ được? Trừ Nhân Vương ra, Trấn Tinh thành là thế lực đệ nhất Tân Võ, có rất nhiều vị Đế Tôn, chúng ta đã vượt qua Tân Võ, tại sao lại phản bội vào lúc này được?

Có lẽ có hiểu lầm gì đó ở đây."

Nói đến đây, y lãnh khốc lên tiếng: "Nhưng Lý Hạo không phân phân rõ trắng đen, truyền bá lời này trước mặt mọi người, ý đồ không tốt! Có lẽ trong tám đại gia tộc có người phản bội, nhưng gióng trống khua chiêng như thế chẳng phải là không cho Vô Biên thành ta một đường lui, cố tình thương tổn quân tâm của các tướng sĩ Vô Biên thành ư? Chúng ta trấn thủ nơi đây vô số năm tháng, một câu phản bội nói ra rất nhẹ nhàng, nhưng chúng ta đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức, các ngươi có biết không?"

Càn Vô Lượng vội vàng nói: "Tiền bối bớt giận, kỳ thật đô đốc cũng không dám tin tưởng! Ngày đó hắn nói vậy là muốn đánh lừa đám phản bội chân chính."

Nói đến đây, Càn Vô Lượng lộ vẻ chần chờ, cuối cùng vẫn mở miệng: "Tiền bối, ta xin phép nói một câu thế này, nếu Trịnh tiền bối không phản bội thì trong thành sẽ không có khoáng mạch của mỏ Thiên Tinh, chúng ta... Có thể thăm dò trong thành một chút được không?"

"Ngươi muốn dò xét Vô Biên thành ta?"

Càn Vô Lượng lộ vẻ bất đắc dĩ: "Vãn bối không dám. Nhưng đây là chức trách của ta! Không chỉ riêng mình đô đốc, mà cả Chiến Thiên thành, Võ Lâm minh, Tinh Hà thành... Các vị tiền bối của những nơi ấy đều hy vọng xác minh chuyện này, vãn bối làm vậy cũng là để chứng minh sự trong sạch cho Vô Biên thành! Bây giờ, bọn họ không dám tùy tiện đến đây là để tránh sinh ra hiểu lầm, gây tổn thương hòa khí, tám nhà đồng khí liên chi..."

Kim giáp kia lạnh lùng nhìn bọn họ, hồi lâu sau mới chậm rãi nói: "Các ngươi vốn không có tư cách làm vậy! Nhưng Trịnh gia ta tuyệt đối sẽ không phản bội Tân Võ. Giờ thì các ngươi tự đi tìm đi, nhớ kỹ, không được động đến bất kỳ một cành cây ngọn cỏ nào trong thành!"

"Chắc chắn rồi, đại nhân yên tâm!"

Càn Vô Lượng lộ vẻ thành khẩn: "Nếu chứng minh được rằng Trịnh gia bị oan uổng, đô đốc sẽ làm chứng cho Trịnh gia trước mặt các phương, xin tiền bối yên tâm."

"Ra ngoài đi!"

Kim giáp không muốn nhiều lời.

Càn Vô Lượng vội vàng đứng dậy cáo lui, mấy người Viên Thạc hoàn toàn không mở miệng lần này.

Lúc này, bọn họ đi theo Càn Vô Lượng ra khỏi đây.

Trong thành cực kỳ an tĩnh.

Càn Vô Lượng không khách khí, trực tiếp mang mấy người đi quanh thành trì, xung quanh cũng có vài binh sĩ tuần tra, đa số đều chỉ còn một chút tàn niệm giống như Chiến Thiên thành.

Một vài tồn tại cao cấp, tỉ như đồng khải thì có một chút ý thức, bọn họ chẳng quan tâm đến mấy người nhưng lộ ra một chút địch ý mơ hồ, bởi vì bọn họ biết rằng Trịnh gia bị truyền nhân Lý gia hắt nước bẩn.

Viên Thạc không nhiều lời, yên lặng xem xét.

Một tòa thành nếu không diệt vong, luôn ở trạng thái khôi phục trong 100.000 năm, dù đã bị ngụy trang che giấu nhưng không có người nào bế quan suốt 100.000 năm cả, bọn họ nhất định sẽ để lại dấu vết sinh hoạt.

Ông điều tra xung quanh, nhanh chóng tra xét hết toàn bộ thành thị, thậm chí cuối cùng còn ra ngoài thành, gặp yêu thực thủ hộ vô cùng to lớn nhưng màu sắc ảm đạm kia, trông thì có vẻ như nó chưa khôi phục, tình cảnh cực kỳ tương tự Chiến Thiên thành lúc trước.

Giờ phút này, mấy người Chu thự trưởng đều yên lặng đứng nhìn, trong lòng cảm thấy nghi hoặc.

Xét từ tình huống trong thành, dường như Trịnh gia chỉ vừa mới khôi phục cách đây không lâu, không có dấu hiệu có người hoạt động thường xuyên.

Chẳng lẽ cổ thành Trịnh gia không phản bội?

Địch nhân động một chút là phái ra hơn mười Bản Nguyên phân thân, hiển nhiên là có rất nhiều người đã khôi phục, cũng có không ít cường giả, nhiều người như vậy đáng lẽ phải chiếm cứ cả một tòa cổ thành, nếu không chiếm cứ cổ thành thì không thể bảo vệ nhiều cường giả như vậy tránh đi sự áp chế của thiên địa, thành nhỏ bình thường cũng không làm được!

Bây giờ, chỉ còn Kiếm Thành và Lôi Bạo thành của Hồng gia là bọn họ chưa đến, nếu vậy chẳng lẽ kẻ phản bội không phải Trịnh gia mà là Hồng gia?

Mấy người nhìn về phía Viên Thạc, Viên Thạc khẽ lắc đầu.

Ông không nhìn ra điều gì.

Trong chủ thành không có dấu hiệu có nhiều người sống sinh hoạt.

Đang nghĩ ngợi, trên thân yêu thực xuất hiện một khuôn mặt già nua, thanh âm thì rất nhu hòa: "Trịnh gia sẽ không phản bội! Có lẽ sự hoài nghi này là do bài dân ca của Ngân Thành gây nên... Có lẽ có người cố ý lừa dối các ngươi. Lời Tôn Hâm nói có khả năng là cố ý để khiến các ngươi hiểu lầm người Trịnh gia."

"Trong bài dân ca kia nói rằng Trịnh gia thiếu gia cản trở... Nhưng mấy vị thiếu gia Trịnh gia có người đã chết, người còn sống thì cũng đi theo Kiếm Tôn chinh chiến, sao lại phản bội? Ngày đó gia chủ có việc, không theo Kiếm Tôn rời đi kịp thời, nhưng thời khắc thiên biến xảy ra ngài ấy đã ra ngoài, gia chủ là cường giả cấp độ Thánh Nhân đỉnh phong, ngài ấy nhất định đã cảm nhận được gì đó nên lựa chọn ra ngoài cứu viện chứ không đến Thiên Tinh trấn!"

"Tiền bối!"

Viên Thạc hơi khom người: "Ý tiền bối là có thể gia chủ Trịnh gia đã đến cứu viện Thiên Tinh trấn, nhưng bị kẻ phản bội giết chết, sau đó vu oan cho Trịnh gia ư?"

"Có khả năng."

Gương mặt già nua trên đại thụ thở dài: "Có lẽ người truyền bá bài dân ca tại Ngân Thành mới là kẻ mấu chốt! Bài dân ca, lời khai của Tôn Hâm bổ trợ lẫn nhau, bố cục nhiều năm, có lẽ kẻ đó đã đoán trước được sẽ có ngày này, chờ đợi ngày hôm nay đẩy Trịnh gia rơi vào tuyệt cảnh!"

Bình Luận (0)
Comment