Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1904 - Chương 1904 - Đấu Pháp 1

Chương 1904 - Đấu pháp 1
Chương 1904 - Đấu pháp 1

Thời khắc này, Lý Hạo cũng hiểu rõ cảm giác này.

Hắn chuyển chủ đề, nghi ngờ hỏi: "Kỳ thật ta cũng không biết con cháu có điểm xuất phát cao là tốt hay xấu, nếu điểm xuất phát không cao, vậy bậc cha chú của bọn họ phấn đấu một đời không phải là để cầu vinh hoa phú quý sao? Nhưng nếu điểm xuất phát cao, đối với những người khác lại là chuyện không công bằng. Tân Võ cũng không thể giải quyết vấn đề này sao?"

Đây là vấn đề luôn tồn tại từ xưa đến nay.

Con trai hoàng đế và con trai ăn mày chắc chắn sẽ không có cùng điểm xuất phát.

Ngay từ xuất thân của 2 người đã không giống nhau rồi!

Làm cách nào để tránh khỏi mâu thuẫn này?

Hình như Tân Võ cũng không thể giải quyết vấn đề này.

Nếu đối xử như nhau, vậy chẳng phải là không công bằng với rất nhiều người đã kính dâng cả đời để chiến đấu ư?

Lão ô quy khẽ cau mày: "Thật ra chỉ có điểm xuất phát cao hơn một chút thôi, nhưng tại Tân Võ, người có khả năng đi lên, người bình thường đi xuống! Nếu làm không tốt thì chẳng mấy chốc sẽ bị đá xuống! Không phải cứ có điểm xuất phát cao thì sẽ cao cả một đời! Điểm xuất phát cao là một cách để trấn an công thần, để bọn họ biết rằng công sức bọn họ bỏ ra là có giá trị, nhưng nếu con cháu không có năng lực, dù có cho bọn họ cơ hội thì chính bọn họ cũng không giữ được."

Lý Hạo gật đầu: "Nhưng vẫn sẽ xuất hiện dạng người như Ngô Bằng, cảm thấy như thế là không công bằng, đúng không?"

"Đương nhiên rồi, đây là chuyện không có cách nào tránh khỏi."

Lão ô quy thở dài: "Đây cũng là một loại thử thách tâm tính và sức chịu đựng, không thể vì một vài người không vừa lòng mà khiến tất cả công thần có cống hiến to lớn không vừa lòng được, đúng khoong?"

Lý Hạo suy nghĩ rồi nói: "Vậy nếu cho con cháu công thần một chút công lao trên danh nghĩa thì sao?”

Lão ô quy gật đầu: "Cách này cũng được, nhưng đôi khi nó không đơn giản như vậy, ngươi cho một chút công lao trên danh nghĩa cũng sẽ khiến vài người không hài lòng, có người sẽ cảm thấy không nên cho chút gì cả, thế nhưng như đô đốc đã nói, ông cha bọn họ phấn đấu cả đời, chết trận, già cả, về hưu, chẳng lẽ không chiếu cố chút nào sao?

Như vậy, những người đó sẽ cảm thấy dù chúng ta phấn đấu cả đời, về sau già rồi, không đánh được nữa, thực lực suy yếu, chết trận thì cũng chẳng được ích lợi gì cả."

Cũng đúng!

Lý Hạo gật đầu: "Đây đúng là một nan đề, cũng may đây là thế giới tu luyện, đa số mọi người đều trường thọ, ta đã hiểu vì sao Nhân Vương mặc kệ một số người, không quản được! Chính là bởi vì ông ta sắp không lo nổi cho cả những người phấn đấu cùng thời đại với mình nữa."

Hắn chỉ đổi chủ đề, không định nói quá sâu về chuyện này.

Có nhiều thứ rất khó phân biệt đúng sai.

Tiến hành trọng thưởng đối với công thần cũng là một biện pháp, nhưng công thần quyền cao chức trọng, con cháu đời sau có thể đi lên từ tầng dưới chót được sao?

Vấn đề này quá phức tạp, khó khiến tất cả hài lòng.

Lý Hạo đổi chủ đề: "Bây giờ phát hiện ra Ngô Quân có vấn đề, ta sợ quân sĩ Chiến Thiên Quân khác cũng bị ảnh hưởng! May mà những năm qua Quy thủ hộ vẫn luôn trấn thủ Chiến Thiên thành, cho dù đối phương có muốn làm gì thì cũng không có cơ hội, chỉ sợ vẫn có một số người bị ảnh hưởng."

Tất cả mọi người lộ vẻ lo lắng.

Nếu vậy chúng ta sẽ lại phải đánh giết chiến hữu ư?

Bọn hắn không muốn chuyện này xảy ra.

Lý Hạo lại nói: "Nếu ảnh hưởng không nghiêm trọng thì không sao, chỉ sợ bị ảnh hưởng quá lớn, ta đề nghị... tra xét tất cả các cường giả đã khôi phục, người chưa khôi phục thì tạm thời bỏ qua! Còn nữa, nếu ảnh hưởng không lớn, chỉ bị một chút lực lượng Hồng Nguyệt xâm nhập thì chúng ta sẽ loại trừ lực lượng Hồng Nguyệt, sau đó giám sát, nếu chứng minh đối phương không phạm sai lầm gì thì cũng không cần giết người."

"Dù Ngô Bằng lôi kéo được một nhóm người thì có lẽ đối phương cũng không biết mục đích thật sự của hắn, mà Chiến Thiên thành đã ngủ say nhiều năm, có lẽ Ngô Bằng không có cơ hội làm vậy, mọi người đừng quá lo lắng."

Lý Hạo nắm giữ quyền chủ động, mở miệng nói: "Bây giờ mọi người đừng để ý đến chuyện này, Cửu sư trưởng tiếp tục chữa trị thân thể đi, hiện giờ thời gian gấp rút, không thể chậm trễ nữa, Ngô Bằng đã xảy ra chuyện, tình cảnh của chúng ta sẽ khó khăn hơn!

Còn nữa, ta có một ý tưởng, nếu Ngô Bằng cùng một bọn với Trịnh gia, ta đây sẽ giả mạo Ngô Bằng, có lẽ như vậy sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn. Mấy vị không ngại kể về Ngô Bằng với ta chứ? Kể cả cuộc đời hắn, mạng lưới quan hệ..."

Hắn dùng dăm ba câu lược qua chuyện đánh chết Ngô Bằng.

Bát sư trưởng muốn nói vài lời nữa nhưng không biết nên nói như thế nào.

Gã thấy Lý Hạo cầm chiến giáp của quân trưởng, gã vốn muốn đòi lại, nhưng bây giờ Lý Hạo nói rằng hắn muốn giả mạo Ngô Bằng để lừa gạt địch nhân, gã không tiện mở miệng để đòi.

Bởi vì nó có ích với người ta!

Lý Hạo nói: "Để ngụy trang thật giống, ta đang suy nghĩ đến chuyện tiếp nhận chức vị quân trưởng Thủ Vệ quân dự bị của Ngô Bằng, dùng điều lệnh thời chiến, hai vị thủ hộ và mấy vị sư trưởng đều đồng ý thì ta có tiếp nhận chức vị!"

"..."

Mọi người đều yên tĩnh.

Quân trưởng Thủ Vệ quân dự bị !

Người đứng đầu quân đội hiện tại.

Dù là Cửu sư trưởng thì trước đó cũng chỉ tạm thời làm thay chức quân trưởng.

Bát sư trưởng sốt ruột: "Như vậy sao được?"

Không thể được!

Dù quân trưởng thật sự phản bội, vậy thì Lý Đạo Tông phải tiếp quản Thủ Vệ quân dự bị chứ sao lại để một người ngoài như Lý Hạo tới tiếp quản?

Dù chỉ là tạm thời thì cũng không được!

Tuy nói là tạm thời, nhưng ai biết cuối cùng Lý Hạo có trả lại vị trí này hay không, hơn nữa chức vụ quân trưởng cũng không dễ bãi miễn, cuối cùng hai vị thủ hộ có thể mặt dày cưỡng ép Lý Hạo thoái chức hay không?

Nếu hắn không rời khỏi, vậy hắn sẽ là quân trưởng chính thức!

Từ nay về sau, hắn trở thành người đứng đầu Thủ Vệ quân dự bị danh chính ngôn thuận!

Tên Lý Hạo này không phải người tốt!

Gã còn nghĩ được như vậy thì những người khác cũng có thể nghĩ ra, ánh mắt Cửu sư trưởng hơi phức tạp.

Ngươi đã có mưu đồ từ lâu rồi đúng không?

Một người sắp thăng chức quân trưởng như ta còn chưa lên đảm nhiệm, thế mà ngươi đã muốn lên trước rồi.

Lý Hạo nói khẽ: "Chư vị không cần lo lắng, chờ ta giải quyết Trịnh gia xong thì không cần vị trí này nữa, lúc ấy tự nhiên sẽ trả lại cho chư vị, chức vị quân trưởng vốn không phải mục tiêu Lý Hạo ta theo đuổi, không phải sao?"

"..."

Bình Luận (0)
Comment