Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1908 - Chương 1908 - Đấu Pháp 5

Chương 1908 - Đấu pháp 5
Chương 1908 - Đấu pháp 5

Càn Vô Lượng không ngủ không nghỉ, giám sát bọn hắn chặt chẽ, mỗi lần đều giải quyết một phần thành viên của tổ chức, mà đối phương căn bản không quan tâm ngươi phe mình chết bao nhiêu, dù sao cũng đều là người Đại Ly!

Hơn nữa Đại Ly Vương cũng muốn đuổi bọn hắn đi hoặc giết bọn hắn, thương vong thì cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đi theo Càn Vô Lượng truy giết kẻ địch, 2 phe đều có tổn thất, phe Thiên Tinh thì không tổn thất gì vì chỉ có Càn Vô Lượng.

Ánh Hồng Nguyệt hít sâu một hơi, một lát sau mở miệng nói: "Rời khỏi Đại Ly, khi ấy Đại Ly Vương mới có thể thu tay..."

"Lại rời đi ư?"

Thanh âm Diêm La thô kệch lộ vẻ phẫn nộ: "Chạy từ Trung bộ tới phương Bắc, từ phương Bắc lạ trốn tới Đại Ly! Bây giờ rời khỏi Đại Ly thì chúng ta phải đi đâu? Chúng ta còn chỗ nào để đi nữa sao?”

Đại Ly đã là vùng đất cực Bắc!

Nếu tiến tiếp về hướng Bắc thì sẽ đến hàng rào thiên địa, đó là cực hạn của thiên địa, không thể tiến thêm nữa.

Ánh Hồng Nguyệt yên lặng một hồi rồi lên tiếng: "Đến Thần quốc! Không thể đến Đại Hoang, quá nguy hiểm, Lý Hạo và Hồng Trần đều đang nhìn chằm chằm Đại Hoang! Thủy Vân gia nhập Lý Hạo, bây giờ chỉ còn Thần quốc có thể đi!"

"Đến Thần quốc?"

Mấy người đều nhíu mày: "Thần quốc đã bị Lý Hạo chém giết một lượng lớn cường giả, nghe nói đến thần linh Thánh giai cũng đã bị giết, chúng ta đến Thần quốc để hợp tác với bọn họ sao?"

Ánh Hồng Nguyệt nói khẽ: "Chỉ còn nơi đó thôi! Thần linh có thể phục sinh. Hơn nữa Nguyệt Thần sẽ không chết dễ dàng như thế, ta liên thủ với Nguyệt Thần thì có thể giúp Nguyệt Thần khôi phục một chút sức chiến đấu. Lực lượng của nàng ta bị phong ấn bên trong Ngân Nguyệt! Hiện giờ là lúc nàng ta gian nan nhất, nàng ta hận Lý Hạo, nếu ta giúp nàng khôi phục chiến lực, bước vào cấp độ Thánh Nhân thì có lẽ chúng ta sẽ có được 1 khoảng thời gian an ổn."

Thần quốc ở vùng đất cực Tây mà bây giờ bọn hắn đang ở vùng đất cực Bắc, vừa nghĩ tới chuyện lại phải chạy trốn, mấy người đều khó chịu.

3 tổ chức lớn tung hoành thiên hạ đã bao giờ chạy ngược chạy xuôi như chuột, không thể ngừng nghỉ như thế này chưa.

Đang nói chuyện, Ánh Hồng Nguyệt khẽ nhíu mày.

Ngay sau đó, bên ngoài, có tiếng cười khẽ truyền đến: "Ở đây!"

Oanh!

Đôi nắm đấm đập bể thiên địa, ngọn núi trong nháy mắt vỡ nát, Đại Ly Vương hiện ra, lạnh lùng nói: "Đúng là đám chuột đang trốn tránh tại đây, Càn tướng quân quả nhiên thủ đoạn cao minh!"

Càn Vô Lượng nhã nhặn nở nụ cười: "Lần này không thể để bọn hắn trốn thoát nữa, tối thiểu phải giết được mấy người còn lại trừ Ánh Hồng Nguyệt!"

Hắn ta nhìn về phía Ánh Hồng Nguyệt, ánh mắt tỏa ra ánh sáng màu đỏ, nhẹ giọng cười nói: "Ánh Hồng Nguyệt, Hầu gia nói ngươi khó chơi, nói rằng ngươi là địch nhân lớn nhất của hắn, để ta xem ngươi sẽ nán lại Đại Ly dây dưa với chúng ta, hay là bỏ chạy đến Thần quốc phương Tây, tìm kiếm sự che chở của đám người Nguyệt Thần?”

Ánh Hồng Nguyệt nhíu mày nhìn thoáng qua Càn Vô Lượng, gã mở miệng: "Đi theo ta đi! Ngươi đến Đại Ly rõ ràng là bị đi đày, Lý Hạo không coi trọng ngươi, thậm chí muốn mượn đao giết người, đến chỗ ta, trừ ta ra, ngươi có thể sai khiến bất cứ kẻ nào, thậm chí ta cũng sẽ thương lượng với ngươi để làm việc. Chúng ta liên thủ, cần gì phải nghe người ta sai khiến?"

Dứt lời, gã khẽ cười: "Ngươi có dã tâm, sao phải khuất phục Lý Hạo?"

Oanh!

Đại Ly Vương lười nghe những lời này, gã trực tiếp ra tay!

Ánh Hồng Nguyệt không nhúng tay, sức chiến đấu của mấy người Phi Kiếm Tiên cũng cực mạnh, tuy yếu hơn Đại Ly Vương nhưng có thể ngăn cản được.

Ánh Hồng Nguyệt nhìn Càn Vô Lượng, hơi nhíu mày.

Càn Vô Lượng nở nụ cười rực rỡ: "Ánh Hồng Nguyệt, muốn kéo ta nhập bọn thì cũng được thôi, chừng nào ngươi hoàn toàn thoát khỏi lực lượng Hồng Nguyệt thì hãy nói lại, bây giờ ngươi không đủ tư cách!"

Dứt lời, hắn ta quát: "Đại Ly Vương bệ hạ, cẩn thận Cấm Kỵ Hải bạo động..."

Đại Ly Vương giật mình, ngay sau đó, gã đánh một quyền xuống mặt đất, ầm, dưới mặt đất hiện ra một dòng sông, dòng nước càn quét bao trùm thiên địa, ăn mòn tất cả, nhanh chóng lan tràn.

Bốn phía nhanh chóng bị ăn mòn thành biển cả.

Đại Ly Vương biến sắc!

Lực lượng ăn mòn này cường đại như thế ư?

Cứ lan tràn như vậy thì Đại Ly sẽ gặp nguy mất!

Ánh Hồng Nguyệt giương tay phất nhẹ, nước ngầm bạo động, gã nhíu mày nhìn về phía Càn Vô Lượng, Càn Vô Lượng cũng đang nhìn gã, nhìn một hồi, hắn ta lên tiếng: "Gã không dám để lan tràn mãi đâu, làm vậy thì Cấm Kỵ Hải sẽ mất khống chế, hắn không khống chế nổi, khi đó thì gã cũng xong đời!"

Sắc mặt Ánh Hồng Nguyệt thay đổi, lạnh lùng nhìn hắn ta: "Thật thú vị, bây giờ ta có thể xác định ngươi thật sự có năng lực nhìn trộm lòng người! Càn Vô Lượng, đây không phải năng lực đáng đáng để khoe khoang đâu, đám người Lý Hạo sẽ không chấp nhận ngươi!"

Càn Vô Lượng cười: "Thủ lĩnh không cần lo xa, Hầu gia là ngươi phóng khoáng hơn thủ lĩnh tưởng tượng một chút!"

Dứt lời, một cỗ lực lượng hiện lên.

Thần thông bộc phát!

Trong nháy mắt, tại bốn phương tám hướng, rất nhiều thành viên của 3 tổ chức lớn mất khống chế, bọn họ gào thét như dã thú phát cuồng.

Sắc mặt Ánh Hồng Nguyệt thay đổi!

Đáng chết!

"Hừ!"

Tiếng hừ lạnh vang vọng đất trời, những thành viên điên cuồng kia đều an tĩnh lại, dù bọn họ mất kiểm soát không lâu nhưng rất nhiều người đã bị thần vệ và tế tự Thần Điện giết.

Giờ phút này, thanh âm Càn Vô Lượng vang vọng: "Ánh thủ lĩnh, giao một người trong 3 kẻ Diêm La, Phi Kiếm Tiên, Hạo Thiên sơn chủ ra, ta sẽ không truy sát các ngươi nữa, nếu không thì..."

"Nực cười!"

Ánh Hồng Nguyệt hừ một tiếng, trong nháy mắt đã hiện ra trước mặt hắn ta, trong tay xuất hiện một cây roi, roi rút ra, hư không vỡ vụn.

Càn Vô Lượng lập tức biến mất, ngay sau đó, một bao tay màu vàng đập tới.

Trên không, Khương Ly gào thét, thân thể hóa thành xương trắng, trong nháy mắt, y thay Đại Ly Vương, dùng lực lượng Sơ Võ cường đại trấn áp ba vị thủ lĩnh!

Ánh Hồng Nguyệt lập tức nhíu mày.

Gặp phải tên Càn Vô Lượng này khiến mọi chuyện không thuận lợi chút nào.

Hắn ta có thể nhìn trộm lòng người!

Thế nhưng hắn ta đã dùng cách gì để nhiều lần lần theo dấu vết bọn họ?

Gã tự nhận là hành tung quỷ bí, đừng nói là nhìn trộm lòng người, dù có là con giun trong bụng gã thì cũng không thể lần nào cũng tìm ra bọn họ nhanh như vậy.

Nhìn thành viên phe mình, gã bỗng nhiên hiểu ra.

Chắc chắn tên tiểu nhân Càn Vô Lượng này đã lưu lại ấn ký trên người thành viên mà gã không phát hiện ra, chỉ cần gã mang theo những thành viên này thì không thể thoát khỏi hắn ta.

Mấu chốt là ấn ký của người này có thể lừa gạt được sự dò xét của gã!

Bình Luận (0)
Comment