Đại Hoang.
Hỗn Độn lan tràn.
Bỗng nhiên, một hoang thú xuất hiện, nó nghi hoặc nhìn về phương xa, mở miệng nói: "Phía trước có dao động đặc thù, có thể là di tích Tân Võ, nên tránh đi hay trực tiếp đi qua?"
Kỳ thật di tích Tân Võ không hiếm thấy.
Chỉ cần không phải tám đại chủ thành thì hoang thú sẽ không quan tâm.
Cho dù là tám đại chủ thành, nếu không phải chủ thành của Hồng Trần thì hoang thú cũng không sợ.
Bây giờ, cùng với sự di chuyển của Lý Hạo, tốc độ Đại Hoang xâm lấn rất nhanh.
Mặc dù Thiên Tinh vẫn đang ngăn cản nhưng cường độ cũng không bằng trước đó, khu vực hoang thú Thánh Đạo có thể hoạt động đã lớn hơn.
"Nhìn kìa!"
Đúng lúc này, có người hô một tiếng...
Nơi xa, mấy chục vạn đại quân lít nha lít nhít che khuất bầu trời, toàn bộ đô đốc tứ phương đã đến.
Quang Minh Kiếm, Bích Quang Kiếm, Tần Liên, Bắc Quyền, mỗi người thống lĩnh 100.000 quân sĩ, tổng cộng lại là 400 nghìn Đô Đốc Quân, giờ phút này, bọn họ từ bốn phương tám hướng tụ lại.
Các vị cường giả Ngân Nguyệt nhanh chóng xuất hiện.
Thiên Kiếm, Bá Đao, Càn Vô Lượng, Triệu thự trưởng...
Những người này đều xuất hiện.
Vài hoang thú nghi hoặc, trước đó Thiên Tinh không mạnh tay ngăn chặn, Đại Hoang một đường càn quét, chẳng lẽ hôm nay Lý Hạo không định lui lại nữa sao?
Có hoang thú nhìn về phía Đại Hoang Vương.
Đại Hoang Vương không nói gì, chỉ nhìn mấy vị cường giả mặc giáp đen che mặt.
Đối với đại hoang thú, thực ra lão rất khinh thường bọn chúng, nhưng hiện giờ hoang thú đồng hành với vài cường giả Cụ Phong thành.
Những người này đều rất thông minh.
Kỳ thật Đại Hoang Vương cũng nhận ra Lý Hạo muốn biến nơi đây thành chiến trường, có lẽ người bên phe Hồng Trần cũng đã nhìn ra, chỉ có hoang thú là tập trung tinh thần xâm lấn địa bàn, chúng còn nghĩ rằng Lý Hạo không địch lại bọn chúng, bọn chúng có thể càn quét khắp thế giới.
Đại Hoang Vương trầm giọng: "Lý Hạo vẫn luôn di chuyển, chỉ là đang trì hoãn thời gian mà thôi, có lẽ lúc này hắn đã tập hợp đủ quân, gom đủ cường giả, có lẽ Chiến Thiên thành hoặc là cổ thành khác đang ở ngay gần đây, sẽ xuất hiện để trợ chiến bất cứ lúc nào! Lý Hạo, muốn quyết tử chiến với chúng ta ở đây!"
Có không ít cường giả hoang thú Thánh giai, giờ phút này, tuấn mã màu đen mở miệng: "Ta vừa cảm ứng được khí tức một tòa di tích Tân Võ, chẳng lẽ bên trong đó cất giấu cường giả, đó là đòn sát thủ Lý Hạo chuẩn bị cho chúng ta ư?"
Mọi người đều lo lắng.
Hầu Tôn nhe răng trợn mắt: "Lý Hạo không sợ chúng ta đi vòng qua, không cho hắn cơ hội ư?"
Khí tức Hỗn Độn có thể đổi hướng đi vòng.
Đại Hoang Vương nói khẽ: "Tuy có thể làm vậy, nhưng Định Biên là trung tâm của đại lục phương Đông, nếu bỏ qua chỗ này thì sẽ để lại một lỗ trống trong Đại Hoang, vị trí này rất trọng yếu. Lý Hạo tin chắc rằng chúng ta sẽ không đi vòng qua, mấy vị Tôn Giả có nguyện ý đi vòng qua không?"
Đương nhiên là không!
Định Biên không chỉ phồn hoa mà còn có vị trí cực kỳ trọng yếu, là trung tâm của toàn bộ đại lục phương Đông, nếu đi vòng qua nó thì mới là phiền phức.
Nhưng bọn chúng cũng đoán được rằng trong di tích có quân viện trợ của Lý Hạo.
Không biết có nhiều cường giả hay không, cũng không biết là cường giả phương nào.
Cường giả Chiến Thiên thành?
Hay là cường giả cổ thành khác?
Mấy vị hoang thú nhìn về phía mấy vị Thánh Nhân đến từ Cụ Phong thành, một vị giáp đen nói khẽ: "Lý Hạo có năng lực dịch chuyển cường giả, những ngày qua, có lẽ hắn đang bận chuẩn bị, toà di tích trước mắt này có lẽ đang cất giấu không ít cường giả, đây cũng là di tích cỡ lớn duy nhất giữa Đại Hoang và phương Đông, thích hợp để đối phương phát huy toàn lực, Lý Hạo chọn nơi quyết chiến ở đây là chuyện bình thường."
Tuy đây là chuyện bình thường nhưng mấy người đều nghĩ tới lời dặn dò của Hồng Trần đại nhân.
Không được hành động tùy tiện!
Đây là Trấn Tinh thành... di tích Trấn Tinh thành có thể sẽ có điểm đặc thù gì đó, dù nó không phải Trấn Tinh thành thật, nhưng trước đó Hồng Trần đã nhiều lần dặn dò rằng nhất định phải cẩn thận, mấu chốt là Hồng Trần cảm thấy Lý Hạo đang tính toán điều gì đó.
Gã muốn tìm hiểu rõ ràng tình huống trước rồi mới quyết định.
Lần này, Cụ Phong thành phía ra ba vị Thánh Nhân, nếu nhiều hơn nữa thì Đại Hoang cũng từ chối.
Bên phía Đại Hoang thì có 6 vị hoang thú Thánh Đạo.
Vậy là bọn họ có tổng cộng 9 vị Thánh giai!
Dù Thiên Vương đến đây thì cũng chỉ có thể mặc bọn họ chém giết!
Có thực lực như vậy, bọn họ không quá e ngại đối thủ, chỉ sợ... Đại Hoang sợ phe Hồng Trần phản bội, phe Hồng Trần cũng lo lắng Đại Hoang hạ độc thủ với bọn họ, song phương kiêng kị lẫn nhau, đây mới là điều bọn họ lo lắng nhất.
Trong Ngân Nguyệt thế giới, trừ vị Hồng Nguyệt Đế Tôn kia ra thì không có Đế Tôn khác.
9 vị Thánh Nhân này đi đến đâu thì cũng có thể hoành hành, dù gặp phải Thiên Vương thì cũng không cần lo lắng.
Giờ phút này, Đại Hoang Vương mở miệng: "Các vị tiền bối, tiếp đó, nếu thật sự gặp nguy hiểm thì hi vọng chư vị tiền bối hãy bỏ qua ngăn cách, liên thủ cùng nhau. Ta hiểu Lý Hạo rất rõ, mặc dù người này mới quật khởi chưa lâu nhưng đã đánh tan tam quốc, tuyệt đối không thể khinh thường hắn!"
Ông ta nghiêm túc nói: "Với di tích trước mắt kia, nếu có thể tránh được thì tốt nhất là tránh đi. Chúng ta có thể vây quanh toàn bộ đại lục phương Đông trước, sau đó bao trùm khu vực trung tâm này..."
"Không thể!"
Ông ta mới nói đến đó, Mã Tôn đã tức giận phản bác: "Nơi đây có địa hình đặc biệt, vị trí nằm ở trung tâm trọng yếu, trừ khi chúng ta vòng xa, nếu không thì rất dễ bị đối phương lao ra tấn công hoặc tập kích từ phía sau, dù gì thì ngươi cũng là vương giả, sao lại ngu ngốc như thế!"
Đại Hoang Vương biến sắc: "Tôn Giả, nên tránh né mũi nhọn..."
"Im miệng!"
Mã Tôn quát!
Tránh né mũi nhọn?
Đại Hoang Vương này càng ngày càng nhát gan.
Nếu không phải vì đối phương chấp chưởng Đại Hoang nhiều năm, mấy ngày nay, dưới sự chỉ huy của ông ta, tốc độ Đại Hoang lan tràn nhanh hơn thì nó đã chẳng thèm quan tâm đến kẻ này.
So với việc để lại một tòa di tích ở khu vực trung tâm rồi mặc kệ nó, vậy thì chẳng bằng nhân lúc Thánh Nhân của phe Hồng Trần đang ở đây mà nghĩ biện pháp giải quyết nguy cơ. Tên Đại Hoang Vương này thì biết cái gì?
Chờ Đại Hoang chiếm được toàn bộ phương Đông thì tốc độ lan tràn sẽ dần chậm lại.
Khi đó, mấy vị Thánh Nhân phe Hồng Trần cũng phải bị đuổi đi, thậm chí là trở mặt giải quyết bọn họ.
Lúc ấy mới quay lại giải quyết di tích Trấn Tinh thành không phải là đang tự rước khó chịu vào người sao?
Kỳ thật hoang thú ước gì có thể giải quyết ngay và luôn!
Đại Hoang Vương muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói ra: "Cẩn tuân mệnh lệnh của mấy vị Tôn Giả! Nhưng vẫn phải đề phòng Lý Hạo, người này quỷ kế đa đoan, tam quốc hủy diệt, Thần Linh Thánh Đạo của Thần Quốc bị giết chính là minh chứng, người này có lực lượng giết thánh..."