Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1938 - Chương 1938 - Đại Chiến Bộc Phát 4

Chương 1938 - Đại chiến bộc phát 4
Chương 1938 - Đại chiến bộc phát 4

Cùng lúc đó.

Vô Biên thành.

Giờ phút này, trong thành có người tọa trấn.

Mấy người Vương thự trưởng, Lâm Hồng Ngọc không tham dự trận chiến bên ngoài, bọn họ đang căng thẳng chờ đợi mệnh lệnh, nhiệm vụ của bọn họ rất đơn giản, khi Chiến Thiên thành giáng lâm hoặc Lý Hạo mở ra Hạo Tinh giới, bọn họ phải khởi động Vô Biên thành tới gần Định Biên hành tỉnh.

Một phương diện là để uy hiếp Cụ Phong thành, một phương diện khác là để mê hoặc Vu Hải, thế nên cần phải nắm chắc thời cơ khiến hai cỗ khí tức trùng hợp, dung hợp khí tức Chiến Thiên thành và Vô Biên thành.

Vì trận chiến này, phe Lý Hạo đã chuẩn bị rất nhiều, trong 10 ngày qua, bọn họ không chỉ chuyển thành mà còn hoàn thiện kế hoạch trước đó, giảm thiểu khả năng địch nhân nghi ngờ xuống thấp nhất.

Các vị mưu sĩ Triệu thự trưởng, Càn Vô Lượng đều tham dự việc chế định kế hoạch, đến giờ phút này, có thể thành công hay không thì chỉ có thể dựa vào vận may.

Mà ở trong Ngân Nguyệt thế giới, đối phó với Đại Hoang có cái lợi là thiên ý sẽ đứng về phía bọn họ.

Thiên ý sẽ làm nhiễu thiên cơ một chút.

Thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều nằm về phía Lý Hạo.

...

Lý Hạo hít sâu một hơi.

Hắn mặc áo giáp, cùng đại quân lao ra ngoài.

Trên không trung, Càn Vô Lượng mặc kim giáp, cự long vờn quanh thân, y lên tiếng, giọng nói chẳng khác gì Lý Hạo: "Xuất kích, giết địch, diệt Đại Hoang!"

"Giết!"

Oanh!

Đại quân nhanh chóng gia nhập chiến trường, ầm ầm, tiếng áo giáp va chạm, tiếng tọa kỵ gào thét, thiên địa rúng động!

Cùng lúc đó, ở phía sau đại quân, một cỗ khí tức bộc phát.

Mấy vị Thánh Nhân phe Đại Hoang liếc nhau, gật đầu, bọn họ đã cảm giác được, quả nhiên cường giả phe đối phương đều ở trong di tích.

Cùng lúc đó, một con rùa đen lớn hiện lên giữa thiên địa, thấy vậy, giáp đen liền nói: "Quy thủ hộ Chiến Thiên thành."

Ngay sau đó, một gốc cây to lớn lan tràn trong hư không, không cần gã nói mọi người cũng đoán ra đó là Hòe tướng quân.

Khí tức không quá rõ ràng bởi vì đại quân quá đông, gây ra quấy nhiễu, nhưng tối thiểu là bọn họ đều biết đối phương thật sự có Thánh Nhân.

Mấy vị hoang thú liếc nhau, sau đó nhìn về phía mấy vị giáp đen: "Mấy vị sẽ làm gì?"

Một vị giáp đen nói khẽ: "Mấy vị Tôn Giả xuất thủ trước. Có thể tự mình giải quyết là tốt nhất, nếu không thể thì chúng ta mới tham chiến! Lần này chúng ta đều dùng bản tôn để xuất hiện, nếu không giết được bọn họ, thân phận bọn ta bại lộ thì sẽ là trở ngại cho những kế hoạch sắp tới..."

Mấy vị hoang thú thầm mắng một tiếng!

Nói trắng ra chính là tọa sơn quan hổ đấu.

Mã Tôn lười nói thêm, nó trầm giọng: "Mấy vị giúp chúng ta làm chuyện này là được. Nếu đối phương chạy thoát thì mấy vị giúp đỡ ngăn cản, ở thời khắc mấu chốt, giúp chúng ta tiêu diệt bản nguyên đại đạo của bọn họ, chúng ta đều là hoang thú Hỗn Độn, không hiểu rõ bản nguyên đại đạo lắm..."

"Đó là đương nhiên!"

"Báo Tôn, ngươi đi cùng mấy vị đạo hữu, mấy vị khác nhiều năm không xuất thủ, giờ là lúc thử xem sự lợi hại của cường giả Tân Võ!"

"Được!"

Trong nháy mắt, năm hoang thú to lớn che khuất bầu trời, xuyên qua hư không, vượt qua đại quân hai phe, lao thẳng về phía bên kia.

Phía sau, Báo Tôn bất mãn liếc nhìn mấy vị Thánh Nhân.

Mấy tên này không giúp đỡ thì thôi, ở đây cũng chỉ thêm phiền.

Ngay sau đó, nó không bất mãn nữa, bởi vì ở nơi xa, Lý Hạo mặc kim giáp đạp không bước đến, tiến thẳng đến chỗ bọn họ.

Giọng nói của “Lý Hạo" vang vọng đất trời: "Đừng để ta dò xét ra thân phận các ngươi, giờ phút này, màn trời đang chiếu hình các ngươi, khi khí tức bại lộ, ta sẽ truyền đến vài toà cổ thành khác, để xem có ai nhận ra các ngươi hay không!"

Ba vị Thánh Nhân giấu mình sau lớp giáp đen đều lo lắng dò xét bốn phía một phen, ngay sau đó, bọn họ chậm rãi di chuyển đến chỗ Lý Hạo.

Màn trời?

Đưa tin?

Làm thịt ngươi thì chẳng phải là xong việc sao?!

...

Đối diện, trong kim giáp, Càn Vô Lượng sắc mặt trắng bệch, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Phải thật cẩn thận!

Giả mạo Lý Hạo, thu hút mấy vị Thánh Nhân, đây là mệnh lệnh của Lý Hạo, gần đây y luôn nhận nhiệm vụ nguy hiểm nhất, y biết rằng đây là vì Lý Hạo coi trọng mình, đương nhiên cũng có một chút tâm tư trả thù trong đó.

Vị hầu gia này không phải người rộng lượng.

Chuyện lần trước có thể hoàn toàn kết thúc sau lần này, hắn sẽ không cố ý trả thù nữa, đương nhiên nhiệm vụ này được giao cho y cũng là vì y có năng lực, Triệu Thự Quang không xứng cướp đi nhiệm vụ này của y.

Thành bại phụ thuộc vào trận chiến ngày hôm nay.

Có tổng cộng 9 vị Thánh Nhân!

Cộng thêm vị ở Trấn Tinh thành bên kia, có lẽ là 9 vị Thánh Nhân và một vị Thiên Vương!

Nếu có thể giải quyết hết trong một trận chiến thì đây chính là trận thắng lớn nhất đối với Thiên Tinh.

Hầu gia có thể thuận lợi giải quyết bọn họ không?

Có lẽ ba người này quen biết vị ở Trấn Tinh thành kia, nếu bại lộ thì sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền, giờ khắc này, Càn Vô Lượng cũng cảm thấy quá mức mạo hiểm.

Hầu gia cược rằng ba người này không dám triển lộ khí tức, để Vu Hải không thể phân biệt ra.

Hầu gia còn cược rằng Vu Hải không dám phô trương quá mức, có lẽ cũng sợ bị người ta nhận ra thân phận.

Nếu có kẻ nào dám triển lộ khí tức, bại lộ thân phận thì bọn họ sẽ gặp phiền toái.

Tuy mấy triệu đại quân gây ra hỗn loạn nhưng chỉ có thể quấy nhiễu từ xa, nếu khoảng cách quá gần, khí tức bại lộ sẽ không che giấu được.

Càn Vô Lượng thầm nghĩ như vậy.

Y tự trấn an bản thân, sau đó quát lên: "Muốn giết ta ư? Không đơn giản vậy đâu! Đám chuột nhắt lén lút các ngươi nghe đây, Chiến Thiên thành đang tới đây, để xem các ngươi giết ta như thế nào?"

Dứt lời, hắn bay thẳng đến biên giới Hỗn Độn!

3 tên Thánh Nhân liếc nhau, nhìn về phía Báo Tôn, Báo Tôn lạnh lùng nói: “Người này giao cho các ngươi, chẳng lẽ ba vị không giải quyết được một vị võ sư thời đại mới ư?"

Nghe vậy, ba người bật cười: "Vậy thì Báo Tôn cứ đứng xem đi, người này chắc chắn trốn không thoát!"

Dứt lời, ba người đồng thời biến mất, chạy về phía biên giới!

Báo Tôn thấy thế thì cũng yên lặng đi theo, giữ một khoảng cách, chờ bọn họ xuất thủ.

Nơi xa dường như xảy ra đại chiến, Báo Tôn nhìn thoáng qua, mơ hồ nhìn thấy năm vị hoang thú đang giao thủ với người ta, nhưng địch nhân mạnh hơn tưởng tượng nhiều.

Bình Luận (0)
Comment